Danh mục

Hồn ma thiêng táng P2

Số trang: 24      Loại file: pdf      Dung lượng: 305.24 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Phí tải xuống: 17,000 VND Tải xuống file đầy đủ (24 trang) 0
Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Bác Tâm làm bảo vệ cho trường trung học phổ thông đã ba chục năm nay.Tính bác vốn cẩn thận, chu đáo. Nhiệm vụ của bác là trực đêm ở trường. Người già thưởng khó ngủ, nên đêm nào bác cũng đi rảo quanh trường một vòng, xem xét lại các phòng ốc. Ngôi trường này đã trở nên thân thuộc với bác đến mức, nhắm mắt lại bác có thể hình dung ra vị trí của từng căn phòng, từng ô cửa chớp... và cả hàng cây bàng xanh mát. Ban ngày ồn ào náo nhiệt, nhưng cứ đêm...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hồn ma thiêng táng P2Tác Giả: Thạch Bất Hoại HỒN MA THIÊN TÁNG PHẦN 2 ÁO TRẮNG SÂN TRƯỜNG B ác Tâm làm bảo vệ cho trường trung học phổ thông đã ba chục năm nay.Tính bác vốn cẩn thận, chu đáo. Nhiệm vụ của bác là trực đêm ở trường. Người già thưởng khó ngủ, nên đêm nào bác cũng đi rảo quanh trường mộtvòng, xem xét lại các phòng ốc. Ngôi trường này đã trở nên thân thuộc với bácđến mức, nhắm mắt lại bác có thể hình dung ra vị trí của từng căn phòng, từng ôcửa chớp... và cả hàng cây bàng xanh mát. Ban ngày ồn ào náo nhiệt, nhưng cứ đêm thì vắng lặng vô cùng, vắng đếnrợn người. Người ta bảo sân trường ban đêm có ma, nhưng bác Tâm không tinvì ma chỉ ở gần chùa chiền. Bác có người bạn thân, là Tư Khoa, làm nghề giữcốt trong chùa. Tư Khoa bảo: - Có lần ban đêm mình đang ngủ, chợt thấy hàng chục bóng trắng chấp chớibay vào. Họ qua chỗ mình, rồi chui vào lọ cốt... Người la bảo: Ma đi chơi mớivề... Bác Tâm rợn người: - Thế ma quỉ có thật à? - Bác hỏi. Tư Khoa cười khù khụ: - Có chứ sao không! Đã bao giờ ông bị ma nhát chưa? Bác Tâm lắc đầu. Tư Khoa tiếp: - Tôi bị ma nhát mấy lần. Có lần nó tát tôi một cái đau đấy, có lần nó giấudép của tôi... Tôi phải hét lên: “tôi giữ cốt cho các ngươi, vậy mà các ngươi cònchọc quê tôi là sao?”. Thế là từ đó mới thôi. Này, ông làm bảo vệ ở trường, coichừng có ma đó nghe. Bác Tâm cười vui:www.vuilen.com 20Tác Giả: Thạch Bất Hoại HỒN MA THIÊN TÁNG - Tôi làm đã ba chục năm nay rồi, nào có thấy ma quỉ gì đâu. Ngôi trường lànơi môi trường trong sạch kia mà. Tư Khoa lắc đầu: - Không phải vậy đâu, Hai Tâm à. Ở chỗ nào có người, là chỗ đó có ma quỉ...Tôi nghe ở trường học ông làm, cả cô lao công hay ông bảo vệ gì đó hồi trướcchết oan hình như bị trộm giết thì phải. Chuyện đó đã lâu lắm rồi, mà ngôitrường ông làm có cả trăm năm rồi còn gì! Bác Tâm bảo: - Đúng vậy! Nhưng tôi chưa hề thấy có gì kỳ quái cả. C âu chuyện với Tư Khoa chỉ có vậy, và đêm đến bác Tâm lại đến nhậngiao ca. Bác làm từ sáu giờ chiều cho đến sáu giờ sáng hôm sau. Công việc đóchỉ có người già mới làm được, vì người già vốn cẩn thận, lại khó ngủ. Bác Tâm pha ấm trà thật đặc, rút điếu thuốc lá rít một hơi, sau đó thong thảđi tuần. Đến căn phòng cuối cùng của tầng ba, bác chợt thấy ánh đèn sáng. BácTâm ngạc nhiên: - Ủa sao giờ này mà vẫn còn người ư? Hay là trộm lẻn vào. Mà trong trườngnày làm gì có trộm? Trộm vào đây để lấy cái gì kia chứ? Chỉ toàn là bàn ghế vàbảng đen... Bác rón rén đến chỗ đèn sáng và sửng sốt: một cô bé đang ngồi học bài saysưa. Cô bé có bím tóc dài, gương mặt ngây thơ, trong sáng. Cô mặc áo dàitrắng... Bác Tâm lẩm bẩm: - Cô bé này lạ nhỉ? Đã mười hai giờ khuya mà vẫn không về nhà? Ai lại đểcon đi đêm hôm thế này? Ờ mà sắp kỳ thi rồi, có lẽ nhà nó chật, không có chỗhọc nên xin phép vào trường để học... Bác thấy thông cảm nên lặng lẽ bỏ đi. Có lẽ lát nữa cô bé sẽ về, bác phải hỏithăm nó. Nhưng chờ mãi, chờ mãi bác vẫn không thấy cô bé ra về. Bác khẽchợp mắt một lát, trời đã gần sáng, bác vội lên chỗ phòng học: cô bé đã biếnmất.www.vuilen.com 21Tác Giả: Thạch Bất Hoại HỒN MA THIÊN TÁNG Bác Tâm băn khoăn: - Sao lại có sự kỳ lạ thế nhỉ? Cô bé đó ra cổng bằng cách nào? Sáng hôm sau giao ca xong, bác định kể lại với anh Hoàng bảo vệ ca sáng,nhưng rồi quên khuấy mất. Sáu giờ chiều bác đến trường thì trường đã vắnghoe. Bác lại ngồi vào vị trí cũ, rồi thong thả đi tuần một vòng. Đến căn phònghôm qua, bác dừng lại nghe ngóng. Đèn tối om, không thấy gì cả, bác lẩm bẩm: - Như vậy là cô bé không đến học bài. Nhưng tầm mười một giờ khuya, bác lại thấy ánh đèn sáng. Bác vội vã chạyđến, nhất định lần này phải hỏi cho ra nhẽ. Con bé đó vào trường bằng cáchnào? Nó là ai? Bác Tâm lại thấy cô bé áo trắng. Bác bước vào, cô bé nhìn bác. Bác Tâmlạnh lùng: - Cháu là ai? Tại sao ở lại trường không xin phép? Cô bé nhoẻn miệng cười tươi: - Bác nhìn phù hiệu trên áo thì biết cháu là học sinh rồi còn gì? Nhà cháuchật quá nên phải đến đây học nhờ, kỳ thi sắp đến nơi rồi... Bác Tâm gật đầu: - Ừ cháu học vậy là tốt. Thế cháu vào trường bằng cách nào, bác trực cả đêmmà không nhìn thấy cháu vào. Cháu tên gì để bác biết ghi vào sổ trực. Cô bé lỏn lẻn: - Cháu là Thuý Hà, học lớp 12C, cháu tranh thủ lúc các bạn về hết để ở lạihọc thêm, bác à... Bác Tâm tò mò: - Nhưng lớp 12C chỉ học buổi sáng kia mà? Thế cháu ở đây từ sáng đến giờnày à? Thuý Hà hồn nhiên: - Vâng, cháu ở trưởng cả ngày, điều đó có sao không bác? Bác Tâm hỏi:www.vuilen.com ...

Tài liệu được xem nhiều: