Tháng tư trời nắng gắt. Du chẳng muốn ra khỏi nhà. Suốt ngày, Du chỉ nằm ở nhà, ôm con mèo Dâu. Đơn giản là vì Du thích ăn kem dâu, Du thích vị ngọt dịu, lạnh buốt mỗi khi cắn một miếng kem dâu.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hộp Nhạc Gỗ Và Kỉ Niệm Tháng 4Hộp Nhạc Gỗ Và Kỉ Niệm Tháng 4Tháng tư trời nắng gắt. Du chẳng muốn ra khỏi nhà. Suốt ngày, Du chỉnằm ở nhà, ôm con mèo Dâu. Đơn giản là vì Du thích ăn kem dâu, Duthích vị ngọt dịu, lạnh buốt mỗi khi cắn một miếng kem dâu. Du cũngthích cái màu hồng nhạt của kem. Thế nên, Du mới đặt tên con mèo làDâu. Con mèo có vẻ rất thích thú với cái tên đấy. Reng... Reng... Reng ... - Tiếng chuông điện thoại vang lên, cắtngang dòng suy nghĩ của Du. - Đi chơi nhé Du ? Tớ chở ! - Là Thiên, cậu ấy là bạn thân của Du,hiểu Du nhất từ hồi nó mới chuyển đến trường mới. Vì gia đình Du muamột ngôi nhà khác. Nhà mới xa ngôi trường mà Du học trước đây, nênDu phải chuyển trường . Ngôi nhà có giàn hoa giấy hồng rực trước cửanhà, điều đó khiến Thiên rất ấn tượng mỗi khi đến nhà Du. Thiên làmột đứa con trai cao hơn Du, nhưng 2 đứa học giỏi bằng nhau, Du dễthương, còn Thiên đẹp trai. - Thôi ! Tớ không đi đâu ! Hôm nay tớ phải dọn dẹp lại nhà cửa. Vớilại trời nắng lắm ! - Du trả lời. - Thế tớ qua nhà phụ Du dọn dẹp nhà cửa nhé ? - Ừ ! Qua nhanh nha ! - Du đáp lại rồi nở nụ cười thật tươi. 5 sau. Thiên đã xuất hiện trước cổng nhà Du. Nhà Thiên khá gầnnhà Du nên đạp xe vài phút là tới. Thiên không đến tay không, mà đem thêm 2 cây kem. 1 cây kem dâuvà 1 cây kem sô-cô-la. Trái với Du, Thiên lại thích vị đắng của sô-cô-la. - Ăn kem cho bớt nóng ! - Vừa nói, Thiên vừa áp cây kem lạnh ngắtvào mặt Du. - Ái ! Lạnh quá ! - Hihi ! Du lấy kem dâu. Lúc nào cũng thế ! Du chỉ thích kem dâu. - Dâu ơi ! Mày mau lớn quá à ! Dễ thương ghê. Y chang cô chủ củamày ! - Thiên bế con mèo trên tay. - Meo...meo ! - Con mèo liếm vào tay Thiên như muốn cảm ơn. - Nó cảm ơn ai kia thôi ! Chứ cô chủ của nó không thèm à nha ! -Vừa nói, Du vừa liếc Thiên một cách tinh nghịch. Rồi Thiên cũng liếc Du : - Người ta có lòng tốt vậy mà ! Nói xong, cả hai cười lớn. Nắng dịu lại. - Xong ! Kem ngon quá ! Cảm ơn Thiên nha ! - Du vừa ăn xong câykem, vừa cười rồi cảm ơn. - Ờ ! Tớ cũng ăn xong rồi ! Vào dọn dẹp nhà nhé ? -Ừ! Phòng của Du không lớn và cũng không bừa bộn. Chỉ có chiếc tủsách là bám bụi. Cửa sổ kế bên bàn học. Nhìn ra là thấy giàn hoa giấy.Mọi thứ có vẻ rất hoàn hảo. - Lau dọn kệ sách thôi hả Du ? - Ừ ! Ngày mới chuyển về đây, tớ chỉ sắp xếp đại những cuốn sáchvào kệ, chưa phân loại và dọn dẹp sạch sẽ nữa. ! Thiên gật đầu rồi cả hai bắt đầu dọn dẹp. Đa số toàn là tiểu thuyếtvà một vài cuốn truyện mà Du thích. Bất chợt, cả hai dừng lại khi nhìnthấy chiếc hộp nhạc trong ngăn kéo. - Của Du à ? - Thiên hỏi, mắt không rời khỏi chiếc hộp nhạc bằng gỗđã bám bụi. Du nhìn một hồi rồi gật đầu. - Của bạn tớ tặng hồi tớ còn ở trường cũ. Nó là một chiếc hộp nhạc,nhưng bên trong chỉ có một cuộn băng cát- sét trắng. Nó nói tớ muốnthu âm gì vào trong đó cũng được. - Thế Du cho tớ mượn nhé ? 1 tuần được không ? ^^ - Ờ ! Nhưng Thiên đừng làm hư đấy, dù sao, nó cũng là kỉ niệm củatớ ! - Du cười rồi cả hai cùng tiếp tục công việc. - Tớ về nhé Du ! Hôm nay tớ vui lắm ! Chúc Du một ngày vui vẻ ! -Thiên cười, lộ chiếc răng khểnh trắng tinh. - Cảm ơn Thiên nha ! Du cũng vui lắm đấy ! Lần sau đến, Thiên muakem nữa nhé ? - Nói xong, Du cười tươi. Thiên gật đầu rồi cười. 1 tuần trôi qua thật nhanh. Chủ nhật - một buổi sáng mát, Du nhậnđược tin nhắn từ Thiên : Cậu ra ngoài cổng đợi tớ, 5 nữa tớ tới ! Du hơi ngạc nhiên vì chẳng bao giờ Thiên nhắn tin mà chỉ toàn gọiđiện. 5 sau Thiên tới rồi chở Du ra cây cầu gần đấy. Gió và nắng tạt vàomặt. - Du à, tớ có chuyện muốn nói với cậu ! - Ừ, cậu nói đi, tớ nghe ! - Du khẽ đáp. - Tớ... Tớ sắp đi du học rồi ! - Thiên nói, câu nói đứt quãng. Du lặng im. Không nói gì. Chỉ cười rồi ngẩng cao đầu. Gió chợtthổi. Mái tóc xoăn tự nhiên của Du bay bồng bềnh. Rồi Du khóc, nhữnggiọt nước mắt được nắng chiếu vào. Đẹp tựa pha lê. Trông Du như mộtthiên thần. - Thế khi nào Thiên về ? - Du lau khô nước mắt rồi hỏi. - 4 hay 5 năm ! Điều đó thì tớ không chắc ! - Hi ! Thế qua đó nhớ học tốt đấy ! Thiếu cậu, tớ buồn nhưng rồicũng quen thôi. Ngày cậu đi, tớ sẽ tiễn... - Cảm ơn Du ! Hôm nay chúng ta đi chơi cả ngày nhé ? Ngày kia tớ đirồi ! -Ừ! - Thế cậu muốn đi đâu ? - Ăn kem ! - Du cười, trông thật đẹp. Thiên chở Du đến quán kem. Trên đường đi, hai đứa chẳng nói gì.Du ngồi sau lưng Thiên và hát nhỏ. Hát cho Du nghe, cho Thiên nghe,cho nắng và gió mùa hạ nghe nữa. - Đây, kem dâu cho Du này ! - Cảm ơn Thiên ! Thiên không ăn, chỉ có Du ăn. Thiên lại tiếp tục chở Du đi trên conđường đầy nắng và gió. Hôm nay, kem dâu không lạnh mà ấm. Khôngngọt mà hơi chua và không có màu hồng nhạt mà là màu hồng đậm.Giống như tình bạn của Thiên và Du : ấm, hơi chua và có màu hồngđậm. Nguyên một ngày chủ nhật, Du và Thiên đi chơi , rồi cuối cùng dừngchân ở nhà thờ. Tuy cả hai không theo đạo nhưng Du muốn vào, Thiêncũng đi theo. Cả hai ngồi tr ...