Thông tin tài liệu:
Vào năm 1963 đất nước chịu nhiều biến chuyển trọng đại. Chiến tranh lan rộng như vết dầu loang. Tuy vậy Kim và gia đình vẫn bình yên giữa thành phố Sài gòn hoa lệ. Cha nàng là một công chức trung cấp của bộ Giáo Dục. Mẹ nàng là một giáo viên tiểu học.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Huyền DiệuHuyền Diệu Sưu Tầm Huyền Diệu Tác giả: Sưu Tầm Thể loại: Truyện Ngắn Website: http://motsach.info Date: 23-October-2012Vào năm 1963 đất nước chịu nhiều biến chuyển trọng đại. Chiến tranh lan rộng như vết dầuloang. Tuy vậy Kim và gia đình vẫn bình yên giữa thành phố Sài gòn hoa lệ. Cha nàng là mộtcông chức trung cấp của bộ Giáo Dục. Mẹ nàng là một giáo viên tiểu học. Cuộc sống của giađình nàng thật là bình thản nhẹ nhàng, chẳng hề bị ảnh hưởng bởi những biến động ở chiếntrường.Tối nay sau một buổi học thêm Kim hối hả trở về nhà. Em nàng ra mở cửa.- Ba mẹ đi hết rồi.- Đi đâu?- Hình như đi xem ca nhạc gì đó. Mẹ dặn em chờ mở cửa cho chị, cơm mẹ để trong bếp. Mẹbảo chị đóng cửa kỹ lưỡng, mẹ đã đem chìa khóa nhà theo.- Anh Vĩnh có nhà không?- Anh ở trong phòng ạ.Kim chạy nhanh dến phòng Vĩnh gõ nhẹ:- Anh Vĩnh à!- Kim hả? Vào đi!- Em có bài toán này, mai nộp rồi, em không làm kịp. Bài này thầy vừa ra hồi sáng, bảo mainộp ngay thầy sẽ cho 20/20. Anh làm giúp em đi. Em không muốn con Lan thay em đứng nhấttháng này.Kim là nữ sinh lớp đệ nhất ban A của Trung Học Gia Long. Vĩnh là sinh viên năm thứ hai củaĐại Học Khoa Học Sài Gòn. Sau khi tốt nghiệp tú tài toàn phần ở Trung Học Quốc Học, chàngdi chuyển vào Sài Gòn. Thời bấy giờ Đại Học Sài Gòn lớn và nổi tiếng hơn Đại Học Huế nênnhững gia đình khá giả ở miền Trung đều muốn cho con vào Sài Gòn học Đại Học. Ba Vĩnh làbác ruột của Kim. Ông gởi Vĩnh vào ở với gia đình nàng từ hai năm nay. Hầu như chưa bao giờVĩnh từ chối Kim một điều gì khi nàng nhờ vả.- Được rồi để đó anh làm cho.Trang 1/5 http://motsach.infoHuyền Diệu Sưu Tầm- Một giờ sau em qua phòng anh lấy bài đó nghe!Kim trở về phòng học bài.- Chết thật! Bài vở nhiều quá! Bài Pháp văn này mình cũng chưa làm xong.Kim là một học sinh thông minh chăm chỉ. Nàng yêu sách vở học tập gần như đến độ đam mê,chưa bao giờ có môn học nào mà nàng chưa hoàn tất trước khi đến lớp học.Mười một giờ đêm Kim hoàn tất bài vở, nàng đi tắm và thay áo quần mỏng nhẹ đi ngủ. Vừa lêngiường nằm nàng sực nghĩ:- Hừ! Lại quên qua anh Vĩnh lấy bài, nhỡ mai anh đi học sớm lấy đâu mà hỏi.Nàng khoác vội áo choàng lên bộ áo ngủ mỏng manh bước nhẹ qua phòng Vĩnh. Bài toán Vĩnhđã làm xong và để sẵn trên bàn.- Anh làm xong rồi hả? Trời ơi! Anh làm đến ba trang giấy!- Anh giải cả hai phương pháp cho em.- Anh có cái đóng tập không, cho em mượn đi. Em đóng lại để mai chép cho nhanh.Kim loay hoay với cái đóng sách, chẳng biết nàng làm thế nào mà kim lại găm vào tay. Nàngxuýt xoa khẽ kêu:- Đau quá!Vĩnh hốt hoảng cầm tay Kim hút nhẹ máu bầm cho nàng. Cảm giác lạ lùng thân ái miên mantâm hồn chàng. Vĩnh thoáng thấy tay Kim run nhẹ. Anh nhẹ nhàng hỏi nàng:- Em đau lắm hả?Vẻ xúc đông khác lạ hiện trên khuôn mặt Kim. Hàng mi nhẹ nhàng buông rủ ngập ngừng. Đôimôi mấp máy rung động. Bình thường hai anh em vẫn khắng khít, thương yêu, giúp đỡ lẫnnhau. Đôi lúc họ vượt qua biên giới ngăn cách của tình anh em nhưng cả hai chẳng hề hay biết.Cha mẹ nàng thì bận rộn công việc lại phải lo săn sóc cho các em nhỏ của nàng nên cũng ít thìgiờ theo sát hai anh em để kịp thời ngăn ngừa. Kim là một thiếu nữ xinh đẹp, da mặt nàng trắngmịn màng, đôi mắt to đen, môi hồng phơn phớt, mái tóc đen huyền buông xõa đến lưng. Vẻđẹp quyến rũ của Kim đã thu hút Vĩnh mãnh liệt đến nỗi chàng đã quên mất họ hàng liên hệgiữa hai người. Chàng nhẹ nhàng ôm sát thân hình mảnh mai rung đông của Kim. Cảm giác mêmuội mới mẻ cuốn hút cả hai vào cơn lốc tình ái. Đôi trẻ lạc vào thế giới huyền hoặc, lý trí nhẹnhàng chịu sự khuất phục của tình cảm đam mê nồng cháy.Ngày lại ngày nối tiếp qua nhanh. Sau đêm hôm ấy Vĩnh và Kim e ngại gặp nhau, cả hai cùngmang mặc cảm tội lỗi. Hai người vẫn dành cho nhau tình cảm đặc biệt nhưng không còn là tìnhcảm ngây thơ của thuở nào. Một thoáng ngỡ ngàng phảng phất giữa hai người qua mỗi lần gặpgỡ. Hôm nay Kim có lớp học thêm ban đêm. Cô bạn con nhà giàu có tài xế đưa đón vẫn chonàng đi nhờ mọi ngày lại không đi học. Ba nàng bận việc, nhờ Vĩnh đến trường đón nàng.Trên đường về nhà, hai người thong thả dạo bước. Không khí lành lạnh ban đêm cho Kim cảmgiác dễ chịu. Hai người trao đổi vài câu chuyện vu vơ về học tập và sinh hoạt hằng ngày. Khi điTrang 2/5 http://motsach.infoHuyền Diệu Sưu Tầmngang một tiệm ăn, mùi thức ăn bốc ra ngào ngạt. Kim bỗng thấy khó chịu buồn nôn.- Em sao vậy Kim? Bệnh hả?- Không. Vài ngày nay em cứ buồn nôn khi ngửi thấy mùi đồ ăn. Em sợ quá!Nỗi lo sợ cùng cực xâm chiếm tâm hồn Vĩnh. Chàng cảm thấy như vừa bị dội một luồng nướclạnh giữa ngày đông giá. Chàng đã là sinh viên thì đâu lạ gì về những hiện tượng biến chuyểncủa đàn bà. Chàng ôm chầm lấy Kim, nét mặt lo lắng sợ hãi.- Em có thai! Anh thật đáng chết! Lỗi tại anh. Chắc anh phải đi. Anh không ở nhà chú thímđược nữa. Cả gia đình em quá tốt với anh mà anh lại hư hỏng quá!Kim để mặc cho nước mắt chảy dài. Tâm hồn nàng nặng trĩu, tâm hồn vui tươi hồn nhiênthường ngày bỗng nhiên tan biến. Chua chát đau khổ Kim hỏi Vĩnh:- Anh đi đâu?- Anh cũng không biết nữa.Hai người yên lặng nối tiếp quãng đường hoang vắng mờ tối trước mặt. Không gian im tiếng,thời gian lắng đọng, tất cả chỉ còn là nỗi nặng nề đau khổ của đôi tâm hồn son trẻ.- Ông ạ! Mấy ngày nay tôi thấy con Kim buồn bã, không muốn học, không muốn ăn, da mặt táixanh. Tôi nghi nhưng không muốn tin ở mình. Hôm nay thằng Vĩnh lạ ...