Danh mục

Huyền diệu A Man

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 286.65 KB      Lượt xem: 4      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Phí tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (8 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Cho con hỏi: Gần đến đồi A Man chưa vậy bác? - Cứ đi bộ hết con đường mòn này, đến ngã ba queọ phải, vòng qua sau lưng nhà dân, đi thẳng lên dốc, thấy mấy đám keo và bạch đàn xanh tốt, đó là đồi A Man cháu ạ! - Cụ già ngồi đan giỏ bậu ân cần chỉ lối. Rồi cụ nhỏ giọng “Con gái con lứa một mình lên đồi mộ Hời* hoang vắng ấy làm gì chứ!” Trà My cười: - Dạ, con cảm ơn! Con lên đó đi thực tế ạ! Nơi đây có...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Huyền diệu A Man Huyền diệu A Man TRUYỆN NGẮN CỦA THU HỒNG- Cho con hỏi: Gần đến đồi A Man chưa vậy bác?- Cứ đi bộ hết con đường mòn này, đến ngã ba queọ phải, vòng qua sau lưng nhà dân, đithẳng lên dốc, thấy mấy đám keo và bạch đàn xanh tốt, đó là đồi A Man cháu ạ! - Cụ giàngồi đan giỏ bậu ân cần chỉ lối. Rồi cụ nhỏ giọng “Con gái con lứa một mình lên đồi mộHời* hoang vắng ấy làm gì chứ!”Trà My cười:- Dạ, con cảm ơn! Con lên đó đi thực tế ạ! Nơi đây có đền chùa gì không bác?Cụ cười vui giọng pha chút tự hào:- Thì ra đây là nhà nghiên cứu! Tuy An là quê hương lịch sử lâu đời có đấu tích đền Hời,có chùa Phật Pháp, ngoài kia có dinh Trấn Biên chúa Nguyễn Phúc Vinh từ đầu thế kỷXVII*,… hiện nay vẫn nổi tiếng với gốm làng Quảng Đức truyền thống, sắc phong vuaquan đủ cả cháu à!My không ngờ mình hên, bỗng nhiên gặp được người am tường, cô vui vẻ nắm bàn taychai sạm của bác ấy thầm cảm ơn:- Bác nhiệt tình quá! Cho con gởi chiếc xe ở đây nha bác, con sẽ lên đồi A Man trước rồiđến đền chùa sau ạ!- Ừ, để đó bác giữ cho!Trà My cứ nhắm hướng tay chỉ của cụ mà thẳng tiến. Con đường mòn cứ quanh co sauluỹ tre xanh, đỏ ối hoa trang và vàng sậm hoa ổi tàu. Không gian dần mở ra trước mắtthật hoang sơ thoáng đãng khác hẳn với vẻ tấp nập sầm uất của một thị trấn cách đókhông xa. Càng đi độ dốc càng cao, My phải cắm cúi để khỏi vấp vào những hòn sỏi vàđá dăm cản lối. Cô vừa đi vừa cô ý chờ đợi hắn, cái tay “khỉ gió” này làm gì mà giờ nàychưa xuất hiện? Hôm qua anh ta còn tuyên bố hùng hồn: “ A sẽ đón E ngay chỗ ngã bađường vào Lò Gốm, rồi mình vòng qua con đường mòn dưới đồi A Man gởi xe đi bộ lênđồi!... Xong việc buổi trưa minh đi gành Đá Dĩa tham quan luôn há!”.Chết tiệt! Sao lại có người mau quên như thế! Hay hắn là con ma làng Hứa? Tại sao mìnhlại tin lời một gã lãng tử như hắn chứ? Thật là lẩn thẩn khi cả tin lời nói suông! Định bỏmặc người ta hả, lỡ như bị rắn cắn, sói bắt, cọp vồ, “ma” rượt thì sao? Nghĩa địa hoangtrên đồi cao mà, ai biết trước chuyện gì…Thật là ghét hắn quá đi! ***Chuyến chu du bắt đầu từ cuộc gọi hôm qua “Trà My ơi! E sẽ hứng thú với đề tài mới lạnếu E theo A đến một nơi!”. My nghiêm giọng “Tôi là người không thích đùa! Nhưngkhông lẽ lại từ chối một lời đề nghị nghiêm túc, vậyA đưa tôi đến nơi nào?”, “ Ai dámđùa! A đến đồi A Man để nghiên cứu E thích thì đi cùng, không thì thôi!”. My đổi giọngthân thiện: “Wou! Nơi đó E đã nghe và muốn đến, hơn 500 ngôi mộ cổ, đấu ấn thời kỳhoàng kim của người Việt khu vực dinh Trấn Biên của tổng trấn Nguyễn Phúc Vinh cùnghuyền thoại về nàng quận chúa có sắc dẹp khuynh thành; hay bí ẩn tộc người Chăm nơivùng đất An Thạch ? Hoá ra đây là thương cảng sầm uất xưa kia bên cầu Ngân Sơn hạnguồn con sông Kỳ Lộ thơ mộng! Này,A thật sự đã đến nơi đó? ”, “ Dân Sử mà, cổ kimđều biết tuốt!”, “Chảnh thấy ớn!”, rồi hắn chỉ vẽ, rồi hắn ân cần “ Đi sớm cho mát nhé,nhớ đem theo đồ điểm tâm!…”Dốc càng lúc càng cao, ba lô con cóc trên vai đồ ăn nước uống và võng dù chừng vài kgmà nặng cứ như hàng tạ. Thôi được, giải quyết là xong chứ gì! Vừa giận vừa đói, My“sực phàm” hai ổ bánh mì kẹp thịt và nửa chai nước suối hết vèo trong chớp mắt. Thế lànhẹ gánh! Con đường trước mắt lên nghĩa địa hoang chỉ có một mình cô đi, My thấy hơiớn lạnh nhưng biết làm sao được vì vừa mới hôm qua đây thôi My nói với hắn ta: “Thờiđại mới rồi, con gái cũng có thể xông pha độc hành trên con đường chinh phục và chiếmlĩnh tri thức!”. My tự an ủi “ Mình nói thế thì phải thực hiện, trách hắn sao được, lẽ nàolại quay về!? Và cô nàng tiếp tục băng đồi, nhịp chân bước song hành cùng ý nghĩ “tự tin,chiến thắng !”. Khi đôi chân My mỏi nhừ cũng là lúc hàng trăm ngôi mộ cổ hiện ra trướcmắt với kiến trúc đẹp và lạ kiểu yên ngựa, kiểu mái nhà, kiểu mai rùa, kiểu tháp sen,..Ánh nắng ban mai soi chiếu những búp sen quá khổ lấp lánh như có màu hồng toả rạng.Những chiếc mộ mai rùa với những hoa văn, hoạ tiết lạ lẫm. những góc mộ mái vútcong… Chúng được những người thợ kỳ công gọt giũa thành tác phẩm nghệ thuật tinhxảo, tồn tại hơn 400 năm nay giữa khu đồi im vắng này, mặc cho gió sương, mặc thăngtrầm lịch sử những ngôi mộ ấy vẫn “trơ gan cùng tuế nguyệt”. Đáng nể thật! Gió từ biểnthổi lên, những vòm lá chành rành, những bụi gai mắt mĩu khe khẽ đung đưa. Từng đànchim bay về đậu trên đỉnh Hòn Tượng để chiêm bái một nơi linh thiêng, kỳ bí trong mộtbuổi sớm mai tinh khiết phảng phất hơi sương! My đến gần các ngôi mộ, hầu hết cònnguyên trạng nhưng sao trên những tấm bia to lớn được chạm khắc kỳ công lại không cóchữ nào để lưu lại danh tánh cả. Mà hay thật, không tuổi không tên như thế, số lượng thinhiều, không biết các tiền nhân phân biệt mộ người thân thế nào nhỉ? Một dấu hỏi lớn đặtra đây là những ngôi mộ người Việt hay người Chăm? Còn chất liệu nữa, có phải là từ sựpha trộn vỏ lá cây chành rành, mật ...

Tài liệu được xem nhiều: