Nam ngồi lặng yên nhìn làn khói thuốc bay len vào từng giọt mưa.Ngồi uống cafe 1 mình trên Paradise, Nam đã đắm mình trong cái không gian tĩnh lặng này rất lâu rồi! Nam cứ nghĩ đến Hân là nước mắt lại rưng rưng.Nam vốn là 1 thằng con trai cứng rắn và năng động
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Into the windInto the wind - Về với gióNam ngồi lặng yên nhìn làn khói thuốc bay len vào từng giọt mưa.Ngồi uống cafe1 mình trên Paradise, Nam đã đắm mình trong cái không gian tĩnh lặng này rất lâurồi!Nam cứ nghĩ đến Hân là nước mắt lại rưng rưng.Nam vốn là 1 thằng con trai cứngrắn và năng động.Nhưng giờ nó như 1 con Mèo bị ốm,ngồi lì 1 chỗ và yếu đuốinhìn dòng người đang đi nhanh trên con phố kia.Hân nói Hân phải đi du hoc, đi vì tương lai, đi vì đó là niềm mơ ước của Hân,và 1lí do nữa là vì Hân chán ghét những thứ ở đây!!!Hân chán ghét cái gì?Có thể là chán cái cuộc sống náo nhiệt ầm ĩ tiếng xe và bụibặm này,có thể là Hân ghét cái nắng nóng mùa hè này.Nhưng chẳng nhẽ Hân lạighét chính cái tình yêu mà Nam và Hân đã vun đắp trong suốt 3 năm qua!!!Điều tồi tệ đó đã đến Nam quá nhanh,khiến Nam không thể hiểu điều gì đã xảy ra..Cái gạt tàn thuốc cứ đầy lên dần.Trong thâm tâm Nam đang dằn vặt rất nhiều.Namtrách mình đã làm Hân phải khóc quá nhiều.Dù cho đó chỉ là những trò đùa hay lànhững lần vô tâm lỡ hẹn [1 điều thường xảy ra vì con trai thường ngốc xít như thếđó].Nam tự thấy mình là 1 kẻ thất hứa. Ừ,Nam đã luôn miệng nói với Hân rằng: Khiyêu Nam,Nam sẽ luôn làm Hân hạnh phúc.Hân không được khóc dù chỉ là 1 lầnnhé.Nam hứa sẽ luôn ở cạnh và mãi mãi yêu Hân.Sao Nam không biết mình là kẻ thất hứa từ trước đó?Hay chỉ có lúc này đây,lúcHân sắp đi thì Nam mới nhận ra điều đóThật ra cũng đúng thôi,có mấy ai hiểu được giá trị của những thứ mà mìnhđang giữ cho đến khi họ để mất nó!!!!…………………………………………………………………………..-Sao mày ướt như chuột lột thế này – Nhi hớt hơ hớt hải chạy vào nhà tắm lấy cáikhăn ra cho thằng bạn thân.Nam không nói gì,cầm lấy cái khăn lau qua loa cho hết những giọt nước mưa khỏichảy tong tỏng xuống sàn nhà nữa rồi mới đi vào ngồi dựa lưng vào cái salon.Nhithấy hôm nay thằng bạn như bị ăn phải 1 thứ j đó như bả chuột chẳng hạn.Khôngầm ĩ ồn ào nói chuyện như mọi hôm.Nhi ngồi yên và nhìn Nam, chú ý từng cái nhúc nhích của Nam-Hân sắp đi du học mày ạ,giờ còn mỗi tao thôi!Tao chẳng biết phải sống như thếnào –Nam nói với giọng buồn rười rượi.Nhi há hốc mồm rồi định thần 1 lúc mới hỏi lại – Sao tự nhiên Hân lại đi duhọc?Mày đùa tao à? HummZzZz….Nhìn mặt mày tao nghĩ không phải nóiđùa….Nhưng…..Hân đã đi chưa?-12h đêm nay bay.Tao chẳng dám đến gặp Hân.Chỉ thấy như sắp mất cái j đó tolớn trong cuộc đời thôi –Nam nói đến đây nước mắt lại lăn trên khoé mắtNhi vớ lấy hộp giấy ăn rút ra 1 tờ cho thằng bạn.-Hân đi,không lẽ mày không đến tiễn nó đi?Mày làm thế có đúng không? –Hân nóitiếp – Mày với Hân có phải chia tay đâu,vẫn yêu nhau,nhưng chỉ là xa nhau 1 thờigian thôi.Có khi chính lúc xa nhau thì 2 đứa mới càng yêu nhau hơn đấy.Nam vẫn ngồi lặng thinh,Nhi động viên :-Mày cứ nghe lời tao,chẳng có gì cả.Gìơ đã là 10h rồi,mình đi ra sân bay đi.Chứngồi đắn đo thêm đến không kịp đâu……………………………………………………………………………………………..Hân đã rất buồn khi chẳng thấy Nam đâu.Nhưng giờ khi thấy Nam xuất hiện Hânnhư tìm lại được nụ cười mà mình đã đánh mất trước đó.-Em đã mang đầy đủ mọi thứ cần thiết chưa?Còn thiếu gì không?Anh xin lỗi,giờanh mới đến để gặp em.-Ừm không sao đâu mà anh.Hihi,trước khi đi em nhìn thấy anh là em vui lắm rồi.-Hân đưa tay lên véo mạnh 1 cái vào má Nam [Hành động quen thuộc ý mà]Rồi 2 người ngồi yên lặng nhìn nhau 1lúc.Nam ôm chặt Hân vào lòng.-Em đi thế này,thật sự làm anh bất ngờ.Anh đã không tin đâu.Nhưng trước khi emđi,anh muốn nói với em 1 lời xin lỗi.Anh đã thất hứa, đã làm em khóc.làm embuồn rất nhiều.Anh thật là ngốc đúng không em?-Sao lại tự nhận mình là ngốc thế - Hân lườm Nam 1 cái rồi cười và nói tiếp:-Em không giận anh đâu,vì mỗi khi em khóc,anh cũng fải cuống lên làm mọi việcđể dỗ em mà.Nhưng em hạnh phúc lắm,em biết anh yêu em rất nhiều.Nhưng lầnnày em đi vì tuơng lai của em,của chúng mình.Anh ở lại cũng phải cố gắng đừngđể thua kém em nhé-Anh sẽ sống thật tốt,sẽ cố gắng mà.Anh đã nghĩ em đi sẽ không cần anh nữa cơ.Để trả lời lại câu nói đó của Nam,Hân không nói gì cả mà chỉ mim cười rồi cầmlấy tay của Nam.Còn 10 phút nữa thôi là Hân phải vào bên trong.4 năm xa nhau quả thật là dài.2 người không nói với nhau điều gì,mà 10 phút đóchỉ là 10 phút để rơi nước mắt.Khi Hân đang chuẩn bị bước vào bên trong,Nam ghé vào tai Hân và nói:-Anh sẽ luôn ở bên em.Vì dù em ở đâu,thì anh cũng sẽ nhờ gió gửi tình yêu củaanh đến với em.Em đừng quên anh nhé.Anh tin sẽ có 1 ngày em trở về với gió.Anhchờ emNói xong Nam đặt lên môi Hân 1 nụ hôn.…………………………………………………………………………………0h : Nam đứng ngoài sân bay.Từng cơn gió thổi mạnh mang theo những hạtmưa le lắt tạt vào mặt Nam.Thời khắc chuyển giao ngày cũ với ngày mới,đócũng chính là lúc thay đổi tính cách và lẽ sống của 1 người. Khẽ thở nhẹ 1cái.Nam nhớ rõ lời Hân đã dặn mình trước khi đi.Và ngay lúc này đây, Nammuốn làm việc và sống thật tốt, để đến ngày Hân trở về,2người sẽ cùng nhaunắm tay bước đi trên con đườngBonus P/S [From Gấu ]Từ trước đến nay,ai ai cũng luôn đi tìm những giá trị sống và mục tiêu sống cóý nghĩa!Mỗi người 1 kiểu,mỗi thân phận 1 khát vọng khác nhau,nhưng chẳngcó ước mơ nào gọi là thấp hèn hay cao sang.Và ai cũng hiểu về sự ngắn ngủicủa đời người.Vậy nghĩa lý của đời người là gì?Đó là câu chuyện dài nhiều tậpcủa mỗi con người!Mỗi người lại viết lên đó những thứ khác nhau.Và mọi người ai cũng nghĩ rằng : Mình phải vẽ lên bức tranh về cuộc đời mìnhthật đẹp”Hãy sống sao cho thật có ý nghĩa,làm những gì bạn thích, đi đến những nơi màbạn muốn đến.Vì bạn chỉ có 1 cuộc sống thôi. Đừng để phải hối tiếc về bất cứchuyện gì trong quá khứNhưng thật không dễ để thực hiện được.Và nhiều khi cũng hối tiếc về khoảng thờigian quá khứTự trách mình sao không thế này,sao không thế nọ.Ai trong đời chẳng có lúc muốn quay ngược thời gian để sửa chữa một lỗi lầm nàođó!Để làm 1 điều đáng làm!Để giải toả 1 niềm ăn năn nào đó!Ừ thì ...