Với những cô gái mộng mơ, hắn là thần tượng. Với một gia đình lễ giáo có con gái đẹp, hắn là tai họa. Với thế giới thượng lưu, hắn là một bí mật. Với người nghèo khổ, hắn là kẻ có công. Với phụ nữ muốn lấy chồng, hắn là ứng cử viên số một. Với những ả buôn hương bán phấn, hắn là kẻ lãng mạn cuối cùng. Thật ra hắn là ai?. Hắn đứng trước tấm gương lớn đặt gần sát tường, trong căn phòng rộng thênh thang chỉ kê độc một chiếc giường nhỏ và...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Kẻ Lãng Mạn Cuối CùngKẻ Lãng Mạn Cuối Cùng Mỹ Hạnh Kẻ Lãng Mạn Cuối Cùng Tác giả: Mỹ Hạnh Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 23-October-2012Trang 1/95 http://motsach.infoKẻ Lãng Mạn Cuối Cùng Mỹ Hạnh Chương 1 -Với những cô gái mộng mơ, hắn là thần tượng.Với một gia đình lễ giáo có con gái đẹp, hắn là tai họa.Với thế giới thượng lưu, hắn là một bí mật.Với người nghèo khổ, hắn là kẻ có công.Với phụ nữ muốn lấy chồng, hắn là ứng cử viên số một.Với những ả buôn hương bán phấn, hắn là kẻ lãng mạn cuối cùng.Thật ra hắn là ai?.Hắn đứng trước tấm gương lớn đặt gần sát tường, trong căn phòng rộng thênh thang chỉ kê độcmột chiếc giường nhỏ và tấm thảm to dệt phong cảnh núi rừng. Hắn nhìn rất lâu hình dángmình trong gương rồi lắc đầu một mình. Trời biết tại sao hắn lắc đầu khi đang khoác trên ngườimột bộ vét đắt giá nhất thành phố. Chiếc ghim đính hạt kim cương năm cara trên chiếc cavatsặc sỡ dệt bằng thổ cẩm. Hắn nhún vai chỉnh lại cổ áo, môi nhếch nụ cười nửa chế giễu, nửakhinh mạn. Hắn bước ra, khóa chặt cửa phòng, lấy vẻ nhàn nhã sang trọng hắn đủng đỉnhxuống lầu.Cô trưởng ban lễ tân nghe tiếng giày quen thuộc, liếc nhanh đồng hồ. Chính xác như máy điệntử. Tai sao ông không bao giờ ông ta đi thang máy nhỉ? Cô gái tự hỏi thầm chứ chưa bao giờdám hỏi khi gặp ánh mắt hắn: đôi mắt loài chim ưng rình mồi.Hắn đã bước xuống bậc thang cuối, cô gái bước ra:- Trình giám đốc, hoa để trong xeHắn gật đầu, đảo nhanh mắt quanh phòng lễ tân rồi bước đi.Hắn khuất dạng, đâu đó nhiều tiếng thở phào, không gian trở nên sôi động. Một cô gái dángnhỏ nhắn, hiền dịu đưa tay chận ngực nói với cô trưởng ban lễ tân:- Chẳng hiểu sao thấy ông ta là em run chị Nguyệt Cầm ạ!Nguyệt Cầm cười khẽ, ký nốt sổ bàn giao ca trực rồi ngước lên, nói:- Hồi mới vào chị cũng vậy, giờ quen rồi.- Sao ổng không nhìn mình vậy chị?Nguyệt Cầm khoác ví đầm lên vai, sửa lại cành cúc trắng giữa chậu hoa, hỏi cô gái như ghẹo:- Bộ Bình Minh thích ổng lắm à?Bình Minh lúng túng:Trang 2/95 http://motsach.infoKẻ Lãng Mạn Cuối Cùng Mỹ Hạnh- Không, em chỉ lấy làm lạ.Cô gái nín bặt. Nguyệt Cầm tủm tỉm:- Vậy hôm nào làm gan hỏi thửChiếc đồng hồ treo tường giờ Việt Nam sau quầy lễ tân đánh một tiếng. 7h30, giờ làm việc củacác nhân viên hành chính Hotel Cao Nguyên Xanh. Những cô gái, chàng trai đồng phục xanh lácây, quần trắng răm rắp điền vào chỗ các đồng sự xuống ca trực. Một ngày ở Cao Nguyên Xanhbắt đầu, dù là Chủ nhật.Chiếc Toyota đời mới đậu sát lề trước ngôi biệt thự kiến trúc theo lối Pháp, được bảo vệ bằngvòng tường rào cao và cánh cửa sắt to lớn. Hắn xuống xe, trên tay là bó hoa nhiều màu sắc rựcrỡ.Hắn đi vào, không phải vào ngôi biệt thự cao sang ấy mà là đường hẻm nhỏ sát bờ tường.Đường kiệt nhỏ, nhiều ngôi nhà nhỏ, cả những căn nhà xiêu vẹo dột nát. Đường kiệt sâu hunhút, càng vào sâu càng tăm tối nghèo nàn. Hắn càng vào sâu càng trở thành cái đích của hàngtrăm cặp mắt nhìn.Hắn dừng trước ngôi nhà nhỏ như bao diêm. Cánh cửa hé mở, người chủ nhân kinh ngạc:- Anh...- Mai Hân, sinh nhật vui vẻ!Hắn đặt bó hoa vào tay người phụ nữ và rất nhanh hôn phớt lên má nàng. Mắt Mai Hân loángướt. Mắt hắn nheo lại tươi cười:- Chủ nhân không mời khách vào nhà ư?Mai Hân lúng túng trước vô số ánh mắt nhìn họ. Đâu đó có tiếng huýt gió. Cô cố tạo dáng vẻchủ nhân:- Mời anh vào nhàHọ ngồi đối diện trên bộ ghế mây nhỏ, ở bàn đơn giản chỉ hai ly nước lọc. Cô chủ xoắn tay vàonhau, mắt nhìn xuống. Đôi mắt sâu hơi thâm quầng, không tô vẽ giúp người đối diện nhớ thờivàng son từ đôi mắt ấy đã phôi pha.- Tôi không nghĩ anh...- Tình bạn chúng ta vẫn còn mãi dù thời gian trôi điNgười đàn bà thoáng nụ cười buồn:- Chúng tôi gọi anh là “kẻ lãng mạn cuối cùng” chẳng sai tý nàoHắn mỉm cười. Mai Hân nhìn sững rồi khẽ lắc đầu:- Thực ra anh có cần tình bạn ở tôi, cô gái buôn hương về chiều?Hắn tắt nụ cười:Trang 3/95 http://motsach.infoKẻ Lãng Mạn Cuối Cùng Mỹ Hạnh- Sao lại không? Cô có biết...Hắn vụt đứng lên, xua tay tỏ vẻ không muốn nói tiếp:- Nào, ta đi ăn điểm tâm nhé!Viễn cảnh được cùng người đàn ông này sánh bước khiến Mai Hân rộn rã. Cô khẽ gật đầuHai mươi phút sau, họ cùng rời nhà. Người đàn bà tàn tạ vụt biến thành một thiếu phụ lộng lẫykiêu sa với chiếc váy dài hở vai màu tím bạc, trên ngực cài đóa hoa hồng vàng, đóa hồng trongbó hoa ngườ ...