Danh mục

Kẻ sát nhân lương thiện

Số trang: 16      Loại file: pdf      Dung lượng: 299.96 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Ký ức xa xôi trở thành một trong những tri thức đầu đời của hắn là câu hát: “Con Vua thì lại làm Vua. Con Sãi ở chùa lại quét lá đa…” Đến bây giờ hắn cũng không biết mình thuộc câu đó từ lúc nào và ai là người đã hát cho hắn nghe đầu tiên. Chỉ biết khi còn là một cậu học trò tiểu học, ý nghĩa câu hát đã là cơ sở cho tuổi thơ hắn hình thành mặc cảm thân phận và nẩy nở ước mơ về một sự vượt qua thân phận. Hắn đã...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Kẻ sát nhân lương thiện Kẻ sát nhân lương thiện TRUYỆN NGẮN CỦA LẠI VĂN LONGKý ức xa xôi trở thành một trong những tri thức đầu đời của hắn là câu hát:“Con Vua thì lại làm Vua.Con Sãi ở chùa lại quét lá đa…”Đến bây giờ hắn cũng không biết mình thuộc câu đó từ lúc nào và ai là người đã hát chohắn nghe đầu tiên. Chỉ biết khi còn là một cậu học trò tiểu học, ý nghĩa câu hát đã là cơsở cho tuổi thơ hắn hình thành mặc cảm thân phận và nẩy nở ước mơ về một sự vượt quathân phận.Hắn đã lớn lên nhờ năm tháng cắn răng chịu đựng của người mẹ: Những ngày phiêu bạttìm chồng bụng mang dạ chửa, không vốn liếng, không người thân. Giai đoạn nào trênvai quang gánh, đầu thúng xôi, đầu đứa con lê lếch phố phường. Quanh năm thân mẹ tiềutụy, mắt buồn xa xăm, cho đứa con côi cút luôn hướng đến một góc tối tăm, kín đáo ở lớphọc và một tính e dè, xa lánh với tất cả quan hệ còn lại của xã hội.1975… Đại bác rền rĩ máy bay gầm gầm rú… phố nhỏ hoang mang, người lính - biểutượng cuối cùng của một chế độ trong giờ cáo chung, lột bỏ mọi thứ, trốn chạy ám ảnh vềsự trả thù… 24 giờ của một xã hội vô chính phủ. Phố nhỏ vỡ tung: đập phá, cướp giật,hôi của, thanh toán lẫn nhau… Hò reo của say máu, khóc than của mất mát và im lặngnáu mình của các loại chờ đợi...Mẹ con người bán xôi chia nhỏ thạp gạo, lúc này nhu cầu dự phòng trên hết! Cậu bémười sáu tuổi ngồi chắn cửa ngôi nhà ọp ẹp, liên tục cầu khấn thầm cho cái tổ ấm xiêuvẹo. Kể ra nỗi lo của cậu cũng thừa, những kẻ có gan, có sức có chí làm cướp giờ đây cònđang bận rộn với đập phá, khuân vác, hò hét... trước và trong những cửa hàng to lớn,những gia đình giàu có đã di tản.Roát... Oành! Ba kẻ tội tù xổng trại, dùng súng bắn nát cả cửa sắt nhà ông chánh án. Biệtthự kể trên là tư dinh của tỉnh trưởng cũng đã mở rộng cho các thần dân của ngài chia sẻbớt sự giàu có. Anh lính gác cổng hôm nào, đang chỉ huy chiến hữu của mình giỡ nốt cầnăng-ten, ti-vi trên nóc. Họ dùng cả xe G.M.C vào việc chuyển sở hữu tài sản... Khi khôngcòn luật pháp, bạo lực đồng nghĩa quyền lực!Trưa hôm sau, những chiếc xe tăng và xe quân sự của phía bên kia đã vào đến. Cả thịxã đổ ra xem cộng sản... cờ xanh đỏ sao vàng phấp phới từ nóc dinh tỉnh trưởng đếnmái lều lụp xụp nhất thị xã.Trưa hôm sau nữa, trật tự được xác lập sau khi các loa phóng thanh tuyên bố bản án tửhình dành cho số loạn quân. Bình yên trong những ngày đầy âu lo như lớp sương giăngmờ thị xã. Thời cuộc đi qua cuộc sống người nghèo một thoáng ngỡ ngàng, rồi chuyệncơm áo vẫn là một ép uổng tưởng chừng bất tận. Xóm lao động trước đây bao nhiêungười là bấy nhiêu nghề, toàn những cảnh kiếm sống nhọc nhằn thân xác. Giải phóng về.Anh khuân vác, bác thợ nề, chị bán rong... đều dừng lại cái riêng, chung nhau nghề mới.Ai cũng như ai. Sáng sáng quanh gánh, rựa kéo nhau vào núi, chiều về thành đoàn đổi củilấy gạo tỏa khắp ngõ ngách thị xã.Cậu học trò lớp mười dang dở chẳng còn màng đến chuyện học hành, cùng với đoàn quânvô sản mỗi ngày một gánh củi bán dạo. Ngày đầu mắc cỡ, qua các phố có nhà quen cứphải ngó ngón chân, cắm đầu bước... khổ nhục có tình mẹ con đền bù, chóng quen...Tháng bảy năm 1977, có chính sách vận động di dân lập vùng kinh tế mới, mẹ con hắnđược chọn.Sáng kiến này cho phép từ 17 tuổi trở lên được sống tập trung trong doanh trại Thanhniên xung kích.Năm giờ kẻng đánh, doanh trại rạo rực thể dục tập thể, bếp đỏ lửa, nước sôi, sắn khoaibốc mùi... Bảy giờ nai nit gọn gàng, xuất quân ra đồng... Mười một giờ nhà bếp cho ăn:cơm độn bắp xay, bầu bí nấu canh, cá khô nướng... mười ba giờ tiếp tục làm việc... mườibảy giờ ăn cơm tại chỗ... mười chín giờ làm tiếp ca đêm cho đến hai mốt giờ. Đêm nàothiếu ánh sáng hoặc mưa gió thì tập trung sinh hoạt chính trị. Hàng ngàn người ngồi bênđống lửa nghe một người nói về Pa-ven của cách mạng Tháng Mười...Và nếu không có buổi chiều 21-10-1977 ấy; có lẽ hắn cũng như hàng ngàn con người ởlại, xứng đáng trở thành những Pa-ven của vùng kinh tế mới... Buổi chiều không baogiờ quên!... Đứa trẻ hao mòn trong mặc cảm mồ côi bất ngờ... có bố!Bố hắn trở về - Nét kiêu dũng của bậc anh hùng, trên chiếc com-măng-ca có tài xế, cậnvệ, tóc bạc, trán hói, quân phục bạc màu, nước da trừng trải... xứng đáng là vị thánh củamẹ con hắn.Bố nước mắt, mẹ nước mắt, hắn ngỡ ngàng rồi điên lên vì hạnh phúc lớn bất ngờ! Mộtphút gặp gỡ xóa nhòa mười tám năm cứ tưởng trống không...!Đại úy Bí thư xã, chỉ huy trưởng Thanh niên xung kích đến thăm gia đình lần đầu tiên,mang theo bao nhiêu là lời khen về hắn trong cái bắt tay đồng chí với vị trung tá hắngọi bằng bố.Hắn kinh ngạc trước sự săn sóc tinh thần của ông ấy. Buổi sáng hôm nào ông ấy đã tặngcho tiểu đội không hoàn thành nhiệm vụ của hắn một câu nặng trịch lập trường... Cácanh - tàn dư chế độ cũ, quen nhảy đầm, uống rượu hơn là làm ruộng... Phải rèn luyệnnhiều nữa... Thế mà nay... Cảm ơn số phận đã cho một ông b ...

Tài liệu được xem nhiều: