Danh mục

Kết thúc không hoàn hảo

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 185.40 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 5,000 VND Tải xuống file đầy đủ (6 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Lại một đêm mưa, nó lại ngồi khóc lặng thầm trong cô đơn. Cũng ngày này 10 năm trước nó còn nhớ như in hình ảnh bố mẹ nó cãi nhau rồi mỗi người một ngả. Cái ngày hôm ấy đã cướp đi tất cả sự hạnh phúc của nó. Trước đó nó còn là một công chúa nhỏ trong vòng tay yêu thương của bố, trong ánh mắt trìu mến của mẹ.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Kết thúc không hoàn hảo Kết thúc không hoàn hảoCHAP I: CHỈ LÀ QUÁ KHỨLại một đêm mưa, nó lại ngồi khóc lặng thầm trong cô đơn. Cũng ngày này 10 nămtrước nó còn nhớ như in hình ảnh bố mẹ nó cãi nhau rồi mỗi người một ngả. Cáingày hôm ấy đã cướp đi tất cả sự hạnh phúc của nó. Trước đó nó còn là một côngchúa nhỏ trong vòng tay yêu thương của bố, trong ánh mắt trìu mến của mẹ. Cuộcsống của nó như được trải hoa hồng rồi đến cái đêm tưởng chừng nó sẽ lại hạnhphúc trong những lời chúc mừng nó lên 7. Nhưng không. Trong kí ức non dại ấytất cả chỉ là nước mắt. Nó không biết tại sao nhưng tòa đã tuyên quyền nuôi dưỡngnó thuộc về bố. Bao đêm, sự thèm khát tình mẫu tử trong nó trỗi dậy, nó đau khổ,chịu đựng và chống trọi chỉ vì một mong muốn của mẹ trước khi bỏ nó mà đi:“Con gái yêu của mẹ, mẹ xin lỗi, nhưng hãy hứa với mẹ là con phải sống tốt, phảimạnh mẽ khi không có mẹ ở bên và bé con của mẹ đừng khóc nhé mẹ sẽ rất đaukhi biết con mẹ rơi nước mắt đấy. Con hãy luôn nhớ mẹ yêu con.” Vậy là từ đấyngười ta không còn thấy hình ảnh của một bé Jane đáng yêu, trong sáng nữa mà chỉcòn là một đứa trẻ mạnh mẽ, già dặn hơn tuổi và sống khá khép kín. Nụ cười tỏanắng ngày xưa cũng không còn mà chỉ đọng lại trên môi những nụ cười nhạt, vôhồn và đôi khi còn tạo cảm giác lạnh sống lưng cho người đối diện.Ba năm sau đấy, bố kết hôn nhưng lại lo nó không thích và sợ làm tổn thương đứacon bé bỏng. Nhưng ngược lại với sự lo lắng của bố, Jane lại mỉm cười chúc phúccho bố và dì. Tuy mới 10 tuổi nhưng nó nghĩ nó đủ lớn để hiểu rằng bố cần có mộtngười vợ ở bên. Sau khi cưới không lâu dì nó phát hiện không có khả năng sinhcon vậy là tình yêu của một người mẹ nơi dì dành hết cho nó. Tuy sống trong tìnhyêu của bố và dì nhưng nó vẫn không bao giờ cảm thấy hạnh phúc. Có lẽ danh từ “sự hạnh phúc” trong Jane giờ đây chỉ là con số 0 nên những tình cảm kia như muốiđổ đại dương không thể sưởi ấm được trái tim băng giá của nó. Như một sự trùnghợp sinh nhật nó cũng là ngày bố mẹ nó ly hôn, Jane luôn phải ở một mình. Nhưhôm nay bố và dì buộc phải bỏ nó một mình để bay vào Nam tham dự một sự kiệnlớn của bên đối tác tổ chức mà chỉ để lại một lời chúc mừng sinh nhật. Tựa vào bancông, Jane đưa tay hứng lấy những giọt mưa rồi lại đưa lên quẹt mạnh hàng nướcmắt đang lặng lẽ rơi và dằn mạnh: “ CHỈ LÀ QUÁ KHỨ.”CHAP 2: QUỶ NỮ!!!!!!!!!!!!!!!!Sau cơn mưa trời lại sáng, những tia nắng yếu ớt đầu tiên của ngày đông khẽ đánhthức một thiên thần dậy. Thật lạ khi mùa đông năm nào vào ngày ấy cũng mưa. Mởmắt tận hưởng cái lạnh yêu thích Jane tự cốc vào đầu suy nghĩ: “ Mày sao vậy, saolại có thể khóc vì người đàn bà đã bỏ mày lại mà đến với cái hạnh phúc riêng củabà ta chứ. Chả phải bà ta đã có con riêng và vứt mày lại hay sao? Hoàng MaiThương, mày hãy nhớ mày chỉ có bố mà không có mẹ, ****** chết từ lâu rồi. Hãysống thật tốt để nếu có một ngày gặp lại con người nhẫn tâm kia, bà ta thấy cuộcsống của mày vẫn là màu xanh khi không có bà ta.” Lặng người một lúc, Jane vàonhà tắm, nó muốn rửa sạch những thứ còn đang vương vấn đi để bắt đầu ngày mới.Từ phòng tắm một cô gái bước ra, cô trông thật nhỏ bé cần được bảo vệ, yêuthương. Nhưng không. Jane bé nhỏ khẽ nhắm hàng mi cong cong lại như để che đimột nỗi buồn, che đi một con người yếu ớt. Mở hàng mi rậm và đen một Janemạnh mẽ xuất hiện- Jane của sức mạnh, của sự tự tin và của sự…băng giá- để rồinó tự khoác lên mình một lớp mặt nạ mang tên “ QUỶ NỮ”.Bây giờ là 6 giờ sáng, dưới nhà hầu nam, hầu nữ tấp nập chuẩn bị bữa sáng vàngày mới. Jane bước xuống nhà trước nhà là hai hàng người hầu đang cúi rậpngười kính chào:- Chúc cô chủ/ tiểu thư một buổi sáng tốt lành!Như nghe thấy được điều gì đó, thay cho cái gật đầu như thường lệ Jane dừng lạinhưng ánh mắt băng giá vẫn hướng về phía trước:-Ai?Giọng nói nhẹ, thanh, cao, cất lên với một câu hỏi ngắn không thể ngắn hơn nhưngsao nó khiến tất cả người hầu và quản gia đều toát mồ hôi giữa mùa đông băng giá.Chả có gì khó hiểu khi tại sao giọng nói đó lại đáng sợ đến vì nó được phát ra từ côchủ của họ với một sự băng giá đến ghê người. Quản gia hít sâu một hơi rồi cấtgiọng đầy uy nghi:- Ai vừa nhỡ mồm gọi cô chủ là tiểu thư ra đây mau !Từ trong hàng người hầu nữ, một cô gái bé nhỏ bước ra đến tước mặt Jane bêncạnh là quản gia. Cô run sợ, cúi gằm xuống đất, hai tay đan chéo nhau, mồ hôichảy như giữa trưa hè oi bức. Jane đưa ánh mắt về phía cô hầu một vài giây, vẫnvới cách hỏi trước Jane lạnh băng:- Tên?- Dạ, thưa em là Trương Yến Nhi.- Tuổi?- Em 17 tuổi.Lại một lần nữa Jane đánh mắt về phía cô gái cùng tuổi phải đi làm người hầu kia.Có chút gì đó dâng dâng trong Jane, có thể là sự chia sẻ hoặc cũng có thể là sựthương hại. Ở tuổi ấy bao cô gái đang xúng xính váy hoa thì cô gái này đã phải đilàm hầu cho gia đình người. Nhưng có vẻ ông trời không có chút bù đắp cho cô màđể cô mới đi làm hầu gái đã mắc lỗi. Hàn khí nơi Jane bốc lên tưởng chừng có thểđóng băng tất cả và kh ...

Tài liệu được xem nhiều: