Thông tin tài liệu:
Khám phá Cuba bằng xe đạpNgười dân Cuba rất ngạc nhiên khi nhìn thấy khách du lịch đạp xe giữa trưa nắng chang chang. Nhưng nhiều người nước ngoài lại tìm thấy thú vị khi khám phá hòn đảo này bằng những con vịt sắt, bởi xe đạp là phương tiện thật hợp cho tốc độ cuộc sống nơi đây. Vào đầu những năm 1990 quốc đảo này thiếu xăng trầm trọng, do đó họ đã nhập hơn nửa triệu chiếc xe đạp từ Trung Quốc. Xe đạp đã trở thành phương tiện giao thông và vận chuyển quan trọng...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Khám phá Cuba bằng xe đạp Khám phá Cuba bằng xe đạpNgười dân Cuba rất ngạc nhiên khi nhìn thấy khách du lịch đạp xe giữa trưa nắng chang chang.Nhưng nhiều người nước ngoài lại t ìm thấy thú vị khi khám phá hòn đảo này bằng những con vịtsắt, bởi xe đạp là phương tiện thật hợp cho tốc độ cuộc sống nơi đây.Vào đầu những năm 1990 quốc đảo này thiếu xăng trầm trọng, do đó họ đã nhập hơn nửa triệuchiếc xe đạp từ Trung Quốc. Xe đạp đã trở thành phương tiện giao thông và vận chuyển quantrọng nhất trên hòn đảo này. Xe đạp hiện tại là phương tiện giao thông chính và rất quan trọng ở CubaTrước khi dọn đồ ăn cho khách, Do ña Julia cất rất kỹ những chiếc xe đạp địa hình của chúng tôira phía sau nhà tại trang trại cà phê của chị. Hàng xóm của chị không nên nhìn thấy những chiếcxe đạp ấy. Lý do: Julia sẽ kiếm được một khoản tiền nhiều hơn lương của một người Cuba bìnhthường làm cả năm mới có, khi mà chị dọn món thịt lợn sữa quay trứ danh của mình cho chúngtôi. Và điều đó không nên để cho tất cả bàn dân thiên hạ ở làng trên núi Sierra del Escambraynày biết. Nhà cao chọc trời ở Havann - thủ đô với 2,2 triệu dân của Cuba Capitol hiện trở thành bảo tàngMười lăm người đã yên vị trong phòng khách của Julia trên đủ mọi loại ghế mà người ta tìmđược trong nhà: ghế bập bênh, ghế tựa và cả một số ghế băng. Chúng tôi rất đói sau mấy tiếngliền đạp xe qua rừng rậm, qua những thác nước và phong cảnh hùng vĩ của vùng này. Bên cạnhlợn sữa quay, Julia còn mang đến cho chúng tôi cơm với đỗ đen, sắn và pho mát do chính tay chịlàm, hoa quả thì có dứa và ổi.Nhưng vẫn còn thiếu một người trong nhóm - anh luôn đạp xe đi trước chúng tôi khá xa vàkhông nhìn thấy điểm hẹn mà chúng tôi đã thống nhất từ trước khi khởi hành. Ngôi nhà trongtrang trại nơi chúng tôi đang ngồi gần như bị che khuất bởi lá cây rậm rạp. Julia gọi với hỏi mộtngười lái máy cày đi ngang qua: Có gặp du khách nào đi xe đạp qua không?, anh gật đầu vànói: Có gặp, cách đây khoảng 5km có một người đi xe đạp đang đứng đợi. Người lạ ở đây rấtdễ nhận ra, nhất là họ đi xe đạp giữa trời trưa nắng.Phần lớn người Cuba hay cười chúng tôi, coi chúng tôi là những kẻ khùng khi nhìn thấy chúngtôi đạp xe đạp trong khi ở đằng sau một chiếc xe buýt có điều hòa nhiệt độ lẵng đẵng theo sau.Chúng tôi thì lại hào hứng và khoái trá về sự kết hợp giữa đạp xe và đi xe buýt. Chúng tôi đi xeđạp ở những đoạn có phong cảnh đẹp nhất, còn ung dung ngồi trên xe buýt điều hòa nhiệt độ.Mỗi sáng, người và xe đạp được đưa đến địa điểm xuất phát. Ai không có hứng hoặc không cònsức để đạp xe bởi vì tối hôm trước uống nhiều rượu rum (Cuba Libre) quá thì cứ việc yên vị trênxe buýt và được đưa đến đích.Nhưng cả chuyến đi của chúng tôi không ai phải ngồi lại trên xe buýt cả. Lý do thật đơn giản: xeđạp là phương tiện phù hợp nhất với tốc độ cuộc sống trên hòn đảo này nơi mà Columbus coi làđẹp nhất mà con người có thể thấy trên Trái đất này. Thanh niên thủ đô trên bức tường cạnh đường dạo ở bờ biển (Malecon ở Havanna) Lòng yêu nước theo người dân đi khắp nơi Playa Girón, nơi Mỹ bại trận năm 1961 khi muốn chiếm CubaỞ Cuba thời gian trôi đi như chậm hơn. Từ bảy ngày nay, chúng tôi đạp xe xuyên qua đất nướcnày và đã quen với việc đi đến đâu cũng được để ý và được ngưỡng mộ rồi. Ai cũng vẫy tay chàochúng tôi từ những chiếc ghế bập bênh của họ - những chiếc ghế mà gia đình nào cũng có. Còntrẻ con thì ùa ra đường và chào đón chúng tôi một cách nồng nhiệt.Ở trong xe buýt có điều hòa và với những tấm kính màu đen thì người ngồi trong đó sẽ khôngcảm nhận được hết những gì mà chúng tôi được đón nhận. Khác với đi xe buýt, khi đạp xe chúngtôi có thể dừng ở bất cứ đâu chúng tôi muốn.Tôi dừng lại tại một trường phổ thông cấp III mang t ên Maxim Gorki. Trong vườn trường mộtloại hoa phong lan đang nở đỏ rực như lửa. Trong khi tôi đang lúi húi chụp ảnh hoa thì một côgiáo bước ra và hái một cành hoa tặng cho tôi. Tặng quà ở đất nước này là một phong tục thườngxuyên gặp mặc dù người dân thiếu thốn nhiều thứ.Cuộc cách mạng ở Cuba đã 50 tuổi kể từ khi Fidel Castro tuyên bố thắng lợi trước chế độ độc tàiFulgencio Batista vào ngày 1-1-1959. Cuba ngày nay như một quần thể bảo tàng ngoài trời. Vớisức sáng tạo vô biên, người dân Cuba vẫn còn giữ được gần như tất cả, nhất là ôtô. Những chiếcôtô Oldtimer của Mỹ được sơn màu sắc sặc sỡ mà người ta vẫn nhìn thấy đầy ngoài đường ởHavanna và rất thu hút máy ảnh của du khách. Biểu tượng đặc biệt ở Caba: những chiếc xe cổ của Mỹ từ những năm 1950-1960 Chiếc xe cổ vẫn còn khá đẹpChúng tôi đã được tận mắt chứng kiến sự sáng tạo không ngừng của người Cuba trong công việcgìn giữ những gì họ có. Với phương tiện giao thông thì sự sáng tạo này là không có giới hạn. Vàmột tour đi xe đạp d ...