Khi cuộc vui đã nhạt
Số trang: 11
Loại file: pdf
Dung lượng: 137.29 KB
Lượt xem: 11
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Ngân à. Em đau. Như có máu từ trong đầu chảy ra từ chân tóc vậy. Tóc em đang rụng dần, nhiều đến mức khi em vuốt nó để lại cả nắm mắc vào kẽ tay.Hân nhấp một chung rượu. Ngân định cản bạn khi Hân đã uống đến ly thứ 5 và có vẻ nhà ngà say. Mắt Hân hoang hoải, sóng mắt của cô rất đẹp nhưng trống vắng như một bến sông và đau đáu như gim ngàn mảnh vỡ. Hân hướng mắt ra cầu sông Hàn. Thành phố 0 giờ, chiếc cầu vặn mình xoay....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Khi cuộc vui đã nhạtKhi cuộc vui đã nhạt.Ngân à. Em đau. Như có máu từ trong đầu chảy ra từ chân tóc vậy. Tóc em đangrụng dần, nhiều đến mức khi em vuốt nó để lại cả nắm mắc vào kẽ tay. Hân nhấp một chung rượu. Ngân định cản bạn khi Hân đã uống đến ly thứ 5 vàcó vẻ nhà ngà say. Mắt Hân hoang hoải, sóng mắt của cô rất đẹp nhưng trống vắngnhư một bến sông và đau đáu như gim ngàn mảnh vỡ. Hân hướng mắt ra cầu sôngHàn. Thành phố 0 giờ, chiếc cầu vặn mình xoay. - Em không hiểu sao có biết bao nhiêu người thích ngắm cái cảnh này, cầu SôngHàn vặn mình đến khổ sở. Khi muốn trở về thì lại trật vị trí cũ. Nhưng mà nó cũngsắp hết quay rồi, cầu Rồng lấp lánh huy hoàng kia sẽ làm thay sứ mệnh lưu thôngcho nó… Mà Ngân này, em có như cái cầu sông Hàn, ra sức vặn mình đến tê táimà có muốn quay về vị trí cũ thôi cũng khó khăn, khổ sở. - Em suy nghĩ quá nhiều rồi. Đừng uống nữa, về nhà đi em, quá khuya rồi. Hân cười méo xệch, lục mấy con chíp chíp đã nguội ngắt, định ăn lại bỏxuống. Cô bắt đầu khóc, trên vai Ngân. Tiếng khóc dồn nén đã lâu, bật ra, xoáythành dòng, tuôn trào, xô đẩy hai bờ vai run rẩy. Ngân đưa tay vuốt tóc Hân, nhữngsợi vướng mắc nơi kẽ tay, một cơn nhói xông đến, cô rụt tay lại, xoay ngang ômchoàng lấy Hân. Hân nói, giọng nát như một trái dưa hấu căng rơi từ trên caoxuống: - Hàng ngàn lần em bảo mình hãy cứ sống trơ trẽn đi. Nghĩa là đạp trên nhữngnhớ nhung kia mà sống, kệ thây thiên hạ tìm kiếm cái gì thì tìm kiếm, em chỉ cầnmột người đàn ông đủ chứng nhận pháp lý để người ta bảo mình cũng có chồngnhư ai. Em đã sống quá tử tế rồi, chẳng bon chen, tranh giành gì với ai. Sao màtình yêu của em nó lại khốn nạn thế hả chị? - Nếu không thể tiếp tục được, hay là em hủy hôn đi… Không gì khổ bằngsống nhầm cuộc đời của người khác. Hân nín bặt, cô lau khô nước mắt, nhìn thẳng vào Ngân: - Chị nói em nghe! Sao chừng ấy năm chị vẫn sống được với những thứ khôngdo chị lựa chọn? Nó là cái gì nếu không phải là cuộc đời của chị, gia đình của chị? - Em đừng hỏi, chị chẳng có câu trả lời nào chính đáng dành cho em cả. Hân phá lên cười chua chát: - Không phải là chị không có câu trả lời mà chị sợ phải thú nhận sự thất bại củachị về một cuộc hôn nhân chị cố gắng sơn phết cho nó rực rỡ. Mắt Hân ầng ậc nước. Cô định trút hết cả bức xúc vào người phụ nữ trước mặt.Nhưng khi nhìn thấy đôi mắt bất lực của Ngân dưới ánh đèn đường, cô lại thôi. - Đàn bà chúng mình là phải thế hả chị? Em đã yêu Phong đến thế cơ mà. Saoem lại đi lấy Hùng hả chị? Tại sao Phong không kéo em thoát khỏi cuộc hôn nhânsắp xẩy ra? Tại sao em rõ lòng mình đến vậy mà em vẫn đồng ý khi gia đình Hùngđến hỏi cưới? Hân hỏi, nhưng cô không cần câu trả lời, cô móc túi lấy ra vài tờ một trăm đặtlên bàn, rồi kéo Ngân đi. Chị chủ quán gọi với theo báo còn thừa tiền. Hân phẩytay nói mà không ngoảnh mặt lại: - Coi như còn thừa chút tiền là để tôi mua chút vui của đêm. Chị chủ quán chưng hửng, không hiểu Hân nói gì. Còn Hân vẫn đi về phíatrước. Cô thấy mình hơi choáng váng:- Ngân à! Đưa em về nhé! Em đau đầu quá!- Chị đã nhắc em đừng uống rượu mà em vẫn cố tình!- Em không rượu thì uống cái gì đây hả chị? Không lẽ tự uống nước mắtmình? Ngân chạy xe chầm chậm. Đà Nẵng đã im lìm chìm trong giấc ngủ. Chỉ cónhững cơn gió cào xót lòng. Hân có vẻ đã bình tĩnh hơn. Cô khe khẽ hát nho nhỏmột bài gì đó không rõ lời nhưng giai điệu thoảng qua nghe buồn da diết. Trời đãbắt đầu thu, gió đã có ngọn lành lạnh chờn vờn sau khe cổ. Xe dừng lại ở chungcư, Hân ngập ngừng dường như vẫn còn muốn đi lang thang thêm nữa. Ngân xoađầu Hân cười xòa:- Khuya lắm rồi. Hơn 1 giờ sáng rồi. Chị còn phải về nữa chứ, không thìchồng nó có mà đuổi cổ ra ngoài. Hân gật đầu, ngoan ngoãn bước vào sảnh rồi lên thang máy. Ngân lướt xe trênphố, đèn vàng héo hắt như bóng chiếc lá sắp rụng. Con đường thăm thẳm, xe tải,xe khách và cả xe máy phóng trên đường, vẫn sầm sập, di chuyển khá đều đặnnhưng đều cô đơn. Ngân nghĩ tới câu hỏi của Hân, cô bất giác nhăn mặt như ănnhầm mật cá. Đôi khi chịu đựng cũng là thói quen, giả vờ hạnh phúc cũng là thóiquen nốt, quen đến mức chính bản thân cô cũng chẳng phân biệt được.* Hân thức dậy khi trời đã rõ trưa. Cảm giác mệt mỏi muốn dìm cô xuống. Dướigối từng đám tóc bám chặt. Hân định lùa cây lược lên đầu nhưng nghĩ đến nhữngsợi tóc bỗng dưng cô nổi giận bẻ đôi cây lược quăng ra cửa sổ. Bác sĩ bảo cô bịstress nặng, đó chính là nguyên nhân cô rụng tóc. Những cơn đau đầu là do thiếumáu lên não cộng thêm chứng viên dạ dày do virus HP. Thế là Hân ốm thật! Buồncười, Hân nghĩ mình rất bình thường, những cơn đau chỉ là cái mơ hồ ở đâu đó dộivào từ những mảnh tình vỡ và cái cạnh sắc nhọn vô hình đâm vào lòng cô. Hân vácmáy ảnh ra ngoài, cái nghề phóng viên khiến cô có thói quen ở đâu hơi lâu lâu mộtchỗ sẽ cu ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Khi cuộc vui đã nhạtKhi cuộc vui đã nhạt.Ngân à. Em đau. Như có máu từ trong đầu chảy ra từ chân tóc vậy. Tóc em đangrụng dần, nhiều đến mức khi em vuốt nó để lại cả nắm mắc vào kẽ tay. Hân nhấp một chung rượu. Ngân định cản bạn khi Hân đã uống đến ly thứ 5 vàcó vẻ nhà ngà say. Mắt Hân hoang hoải, sóng mắt của cô rất đẹp nhưng trống vắngnhư một bến sông và đau đáu như gim ngàn mảnh vỡ. Hân hướng mắt ra cầu sôngHàn. Thành phố 0 giờ, chiếc cầu vặn mình xoay. - Em không hiểu sao có biết bao nhiêu người thích ngắm cái cảnh này, cầu SôngHàn vặn mình đến khổ sở. Khi muốn trở về thì lại trật vị trí cũ. Nhưng mà nó cũngsắp hết quay rồi, cầu Rồng lấp lánh huy hoàng kia sẽ làm thay sứ mệnh lưu thôngcho nó… Mà Ngân này, em có như cái cầu sông Hàn, ra sức vặn mình đến tê táimà có muốn quay về vị trí cũ thôi cũng khó khăn, khổ sở. - Em suy nghĩ quá nhiều rồi. Đừng uống nữa, về nhà đi em, quá khuya rồi. Hân cười méo xệch, lục mấy con chíp chíp đã nguội ngắt, định ăn lại bỏxuống. Cô bắt đầu khóc, trên vai Ngân. Tiếng khóc dồn nén đã lâu, bật ra, xoáythành dòng, tuôn trào, xô đẩy hai bờ vai run rẩy. Ngân đưa tay vuốt tóc Hân, nhữngsợi vướng mắc nơi kẽ tay, một cơn nhói xông đến, cô rụt tay lại, xoay ngang ômchoàng lấy Hân. Hân nói, giọng nát như một trái dưa hấu căng rơi từ trên caoxuống: - Hàng ngàn lần em bảo mình hãy cứ sống trơ trẽn đi. Nghĩa là đạp trên nhữngnhớ nhung kia mà sống, kệ thây thiên hạ tìm kiếm cái gì thì tìm kiếm, em chỉ cầnmột người đàn ông đủ chứng nhận pháp lý để người ta bảo mình cũng có chồngnhư ai. Em đã sống quá tử tế rồi, chẳng bon chen, tranh giành gì với ai. Sao màtình yêu của em nó lại khốn nạn thế hả chị? - Nếu không thể tiếp tục được, hay là em hủy hôn đi… Không gì khổ bằngsống nhầm cuộc đời của người khác. Hân nín bặt, cô lau khô nước mắt, nhìn thẳng vào Ngân: - Chị nói em nghe! Sao chừng ấy năm chị vẫn sống được với những thứ khôngdo chị lựa chọn? Nó là cái gì nếu không phải là cuộc đời của chị, gia đình của chị? - Em đừng hỏi, chị chẳng có câu trả lời nào chính đáng dành cho em cả. Hân phá lên cười chua chát: - Không phải là chị không có câu trả lời mà chị sợ phải thú nhận sự thất bại củachị về một cuộc hôn nhân chị cố gắng sơn phết cho nó rực rỡ. Mắt Hân ầng ậc nước. Cô định trút hết cả bức xúc vào người phụ nữ trước mặt.Nhưng khi nhìn thấy đôi mắt bất lực của Ngân dưới ánh đèn đường, cô lại thôi. - Đàn bà chúng mình là phải thế hả chị? Em đã yêu Phong đến thế cơ mà. Saoem lại đi lấy Hùng hả chị? Tại sao Phong không kéo em thoát khỏi cuộc hôn nhânsắp xẩy ra? Tại sao em rõ lòng mình đến vậy mà em vẫn đồng ý khi gia đình Hùngđến hỏi cưới? Hân hỏi, nhưng cô không cần câu trả lời, cô móc túi lấy ra vài tờ một trăm đặtlên bàn, rồi kéo Ngân đi. Chị chủ quán gọi với theo báo còn thừa tiền. Hân phẩytay nói mà không ngoảnh mặt lại: - Coi như còn thừa chút tiền là để tôi mua chút vui của đêm. Chị chủ quán chưng hửng, không hiểu Hân nói gì. Còn Hân vẫn đi về phíatrước. Cô thấy mình hơi choáng váng:- Ngân à! Đưa em về nhé! Em đau đầu quá!- Chị đã nhắc em đừng uống rượu mà em vẫn cố tình!- Em không rượu thì uống cái gì đây hả chị? Không lẽ tự uống nước mắtmình? Ngân chạy xe chầm chậm. Đà Nẵng đã im lìm chìm trong giấc ngủ. Chỉ cónhững cơn gió cào xót lòng. Hân có vẻ đã bình tĩnh hơn. Cô khe khẽ hát nho nhỏmột bài gì đó không rõ lời nhưng giai điệu thoảng qua nghe buồn da diết. Trời đãbắt đầu thu, gió đã có ngọn lành lạnh chờn vờn sau khe cổ. Xe dừng lại ở chungcư, Hân ngập ngừng dường như vẫn còn muốn đi lang thang thêm nữa. Ngân xoađầu Hân cười xòa:- Khuya lắm rồi. Hơn 1 giờ sáng rồi. Chị còn phải về nữa chứ, không thìchồng nó có mà đuổi cổ ra ngoài. Hân gật đầu, ngoan ngoãn bước vào sảnh rồi lên thang máy. Ngân lướt xe trênphố, đèn vàng héo hắt như bóng chiếc lá sắp rụng. Con đường thăm thẳm, xe tải,xe khách và cả xe máy phóng trên đường, vẫn sầm sập, di chuyển khá đều đặnnhưng đều cô đơn. Ngân nghĩ tới câu hỏi của Hân, cô bất giác nhăn mặt như ănnhầm mật cá. Đôi khi chịu đựng cũng là thói quen, giả vờ hạnh phúc cũng là thóiquen nốt, quen đến mức chính bản thân cô cũng chẳng phân biệt được.* Hân thức dậy khi trời đã rõ trưa. Cảm giác mệt mỏi muốn dìm cô xuống. Dướigối từng đám tóc bám chặt. Hân định lùa cây lược lên đầu nhưng nghĩ đến nhữngsợi tóc bỗng dưng cô nổi giận bẻ đôi cây lược quăng ra cửa sổ. Bác sĩ bảo cô bịstress nặng, đó chính là nguyên nhân cô rụng tóc. Những cơn đau đầu là do thiếumáu lên não cộng thêm chứng viên dạ dày do virus HP. Thế là Hân ốm thật! Buồncười, Hân nghĩ mình rất bình thường, những cơn đau chỉ là cái mơ hồ ở đâu đó dộivào từ những mảnh tình vỡ và cái cạnh sắc nhọn vô hình đâm vào lòng cô. Hân vácmáy ảnh ra ngoài, cái nghề phóng viên khiến cô có thói quen ở đâu hơi lâu lâu mộtchỗ sẽ cu ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
truyện thiếu nhi truyện đồng thoại tiểu thuyết tình yêu tình bạn bè kỉ niệm tình yêu thanh mai trúc mãGợi ý tài liệu liên quan:
-
Sự ra đời của các loại gấu bông nổi tiếng
10 trang 294 0 0 -
Đề thi giữa học kì 2 môn Ngữ văn lớp 7 năm 2022-2023 có đáp án - Trường THCS Phan Bội Châu, Hiệp Đức
12 trang 174 0 0 -
Bách Quỷ Dạ Hành Truyện (Nurarihyon no Mago) _ Tập 49
79 trang 123 0 0 -
4 trang 115 0 0
-
Truyện tranh Bowling King (Vua Bowling) - Tập 2
77 trang 107 0 0 -
Tính đối thoại trong một số truyện viết cho thiếu nhi của Võ Diệu Thanh
11 trang 97 0 0 -
9 bí quyết giữ gìn hạnh phúc gia đình
3 trang 60 0 0 -
Đề thi giữa học kì 1 môn Ngữ văn lớp 6 năm 2023-2024 có đáp án - Trường THCS Lê Văn Tám, Tiên Phước
12 trang 58 0 0 -
5 trang 46 0 0
-
3 trang 46 0 0