Anh à , em rất tiếc , chúng mình thực sự ko hợp nhau đâu .-Tại sao lại như vậy , trước đây em nói chúng mình có duyên từ kiếp trước , em nói ta sẽ bên nhau trọn đời mà _ chàng trai hét lên khi nghe được những lời từ người yêu của mình.-Em xin lỗi , em đã yêu 1 người khác rồi , em ko thể dối kon tym em , và em cũng ko muốn lừa anh thêm 1 phút giây nào nữa . Hãy quên em đi , rồi anh sẽ tỳm được...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Khi em ra đi !Khi em ra đi !-Anh à , em rất tiếc , chúng mình thực sự ko hợp nhau đâu .-Tại sao lại như vậy , trước đây em nói chúng mình có duyên từ kiếp trước , em nóita sẽ bên nhau trọn đời mà _ chàng trai hét lên khi nghe được những lời từ ngườiyêu của mình.-Em xin lỗi , em đã yêu 1 người khác rồi , em ko thể dối kon tym em , và em cũngko muốn lừa anh thêm 1 phút giây nào nữa . Hãy quên em đi , rồi anh sẽ tỳm đượcai đó thực sự yêu anh thôy , em … em …..Và như thế , người yêu chàng trai đã ra đi , để lại nơi kon đường vắng vẻ , lá rơitheo những kơn gió nhè nhẹ , 1 bóng hình vẫn lặng lẽ ngồi trên thảm cỏ xanh .Cũng chính tại thảm cỏ này , chàng trai đã nói tiếng yêu đầu đời và cũng đã nhậnđược nỗi đau tỳnh đầu tiên .Suốt 1 tuần dài , chàng trai sống trong cô đơn , tuyệt vọng . Chàng ko ăn , ko ngủ ,ko làm gì cả .Mỗi khi cầm bát kơm , chàng lại nghĩ về những lúc chàng và người yêu vui vẻ ,cười đùa trong những buổi liên hoan đông người hay cả những lúc đá lẻ 1 mìnhbên những quán quen trong 1 khu phố ẩm thực nào đóTrong kơn mê , hình bóng người yêu lại hiện về , cuồng nhiệt , say mê , khiếnchàng trai bật tỷnh , người ướt đẫm mồ hôi .Và chàng trai đã khóc , giọt nước mắt đàn ông cho mối tỳnh đầu tan vỡ .Chàng bật chiếc radio lên , Zone FM , chương trình ca nhạc chàng yêu thích nhất ,vì trước đây chàng thường gửi thư yêu cầu 1 bài hát nào đó dành tặng cho ngườiyêu thương của mình .Tiếng nhạc cất lên trong đêm khuya vắng , chỉ còn chàng với chiếc đài , vài ánhđèn le lói nơi góc phố nhỏ . Bài hát : Khi em ra đi .“ Ngày mai khi em bước đi lặng lẽ bên người , là khi kon tym anh biết đến lời chiatayDù cho kơn mua dông ngập lối đi về , thì lời yêu khi xưa , thì lời hứa khi nào , sẽgiữ mãi lòng anh .Người ơi kon tym em lạnh giá vô hồn , vì ngày xưa yêu anh , nay trót yêu ai rồi ,để h đây mình anh lệ rơi ………””Nghe đến đây , 1 lần nữa chàng trai lại khóc , dường như chàng ko thể nào chịu nổinữa trước trò đùa của tỳnh ái .Và rồi cuộc sống cứ trôi đi , chàng vẫn phải sống , vẫn phải làm việc , vẫn phảikiếm tỳm những niềm vui mới sau 1 quá khứ đau buồn .Chàng đã xin được 1 công việc tại 1 quán café nhỏ , ở khu phố cạnh nhà .Công việc đó cũng chẳng có gì vất vả , chỉ là phục vụ khi khách gọi đồ uống ,thanh toán , … Nhưng có lẽ nó sẽ phần nào đó giúp chàng trai được vui hơn , thoảimái hơn , và có 1 cuộc sống dễ chịu hơn .Hôm nay , 1 sáng chủ nhật , khách đến đông hơn mọi ngày , chàng trai phải làmviệc mệt hơn , chạy bàn nhiều hơn . Những tiếng gọi đồ , tiếng dạ vâng , tiếng nóichuyện đã làm quán nhỏ có phần náo nhiệt , vui tươi của 1 ngày cuối tuần .Bỗng …Vang …Đâu….Đây …..Lời bài hát : khi em ra đi :“ Ngày xưa người đến bên anh làm chi , ngày xưa người đã yêu anh làm gì .Để cho người nỡ ra đi cùng ai , để cho trái tym anh đau đau thật nhiềuTỳnh yêu cũng chỉ thế thôy . “Chàng đứng sững người khi trên tay vẫn là khay đựng 2 cốc đen đá .5 giây , 6 giây , 7 giây .Chàng trai định thần , và ngó xung quanh .Tiếng nhạc phát ra từ 1 chiếc điện thoại phía góc sân , nơi có cành liễu rủ xuống ,ánh nắng nhạt nhòa , và là chỗ ít ai ngồi nhất , vì đó là bàn lonely , chỉ có duy nhất1 chiếc ghế .Chàng trai đến bên và nói :-Xin lỗi cô dùng gì ?Cô gái ngẩng mặt lên , chàng sững người . Xinh quá , trước mắt chàng là 1 cô gáicó khuôn mặt trái xoan , làn da trắng hồng và mái tóc thật dài , buông xuống , cheđi 1 nửa mặt .Sinh tố xoài , thưa anh ! – cô gái nói nhẹ .Chàng đáp lại : Vâng thưa cô , và bước vào trong . Nhưng bằng cái nhìn nhanhchóng , chàng thấy mắt cô gái ánh buồn , và có giọt lệ hoe hoe nơi khóe mi.Chàng tặc lưỡi , nhún vai rồi nói thầm : Mặc kệ .Tối mùa thu lành lạnh , chàng trai vẫn bước trên thảm cỏ xanh , nhớ về những kỉniệm kòn đọng lại trong tym , chàng không còn khóc nữa , nhưng lòng vẫn đau ,đau lắm , và thầm ước sao chỉ 1 lần nữa thôy , chàng được gặp người yêu ở nơichôn dấu bao kỉ niệm này .Lặng thinh , có lẽ là 2 hay 3 tiếng gì đó .-Này anh , tôi có thể ngồi cùng được không ? – Tiếng nói làm chàng trai giật mình.- Cô .. cô cứ … tự nhiênChàng quay lại , 1 cô gái , tuy trời ko sáng lắm , nhưng chàng vẫn nhận ra cô trongchiếc áo trắng , cổ bèo , và chiếc quần Jean trẻ trung .Và như thế , 2 người ngồi im lặng , nhìn ra đường , nơi có nhiều người đi lại tấpnập , có người cười , có người nhanh chóng phóng xe đi , có đôi tỳnh nhân sayđắm vượt qua .-Anh buồn ? – Cô gái mở miệng để cho không khí đỡ nặng nề hơn ,-Uhm , tôi buồn , thế cô cũng buồn hay sao mà lại ra đây ngắm người đi đường thếnày ?Chàng quay lại nhìn cô , khuôn mặt trái xoan , mái tóc dài , hình như chàng đã gặpở đâu rồi thì phải , chàng nặn trán , suy nghĩ , và bật cười :À , là cô sao , cô gái ngồi bên chiếc bàn lonely sáng nay , tôi kòn nhớ cô bật bài :“khi em ra đi” làm cả quán phả ...