Thông tin tài liệu:
Mở đầu: Có bao giờ bạn tin rằng ngoài thế giới loài người chúng ta vẫn còn tồn tại một thế giới vô hình nào khác. Mà trong thế giới vô hình đó sẽ tồn tại cái thứ mà con người chúng ta gọi là tình yêu không? Riêng tôi, tôi vẫn tin vào một thế giới siêu nhiên nào đó
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Khi Thiên sứ và Thiên thần yêu nhau Khi Thiên sứ và Thiên thần yêu nhau Tác giả: Cky BynMở đầu: Có bao giờ bạn tin rằng ngoài thế giới loài người chúng ta vẫn còn tồn tạimột thế giới vô hình nào khác. Mà trong thế giới vô hình đó sẽ tồn tại cái thứ màcon người chúng ta gọi là tình yêu không? Riêng tôi, tôi vẫn tin vào một thế giới siêu nhiên nào đó mà tôi chưa hề một thấy được hay chưa một lần được đưa taychạm vào nó nhưng tôi vẫn tin và tôi càng tin hơn vào cái thứ mà mọi người haynói đúng hơn là con người chúng ta vẫn gọi là tình yêu ấy có ở khắp mọi nơi. Và cái thế giới khác ấy vẫn không ngoại lệ ... Vì ... Đó là quy luật.... ~*~*~*Chap 1: Anh là ai? Là thiên thần hay người em yêu? Có phải anh là Thiên Thần hạnh phúc? Mà thiên đàng cử xuống bên em?Vĩ Khang à! Dậy đi nào, đã quá 7h rồi đấy sao ngày nào anh cũng nướng như conmèo lười thế hả?Cô là Thiên Anh là người yêu của anh. Nói về nhan sắc ư? Ừ thì cô có đấy. Tàinăng ư? Cô cũng có. Trí tuệ và sự sắc xảo sao? Đôi khi cô còn có nhiều hơn nhữngngười phụ nữ khác. Cô sẽ là một con người hoàn hảo, hoàn hảo đến không tỳ vếtnếu trong cuộc đời cô không xuất hiện người con gái ấy. Cô sẽ được tất cả mọingười tôn trọng và kinh nể nếu như trong nhân thân cô xuất hiện hai chữ MỒ CÔI.Anh, Hứa Vĩ Khang, nhân thân, hồ sơ lý lịch hoàn mỹ. Đẹp trai, con nhà giàu làmột cụm từ chuẩn xá nhất để gán cho anh. Anh còn có cái diễm phúc là được làmcon một... Hạnh phúc nhỉ... Chẳng hạnh phúc tí nào cả. Theo anh là thế.Sáng sớm nào cũng thế cả khổ sở lắm cô mới lôi được con mèo lười Vĩ Khang rakhỏi giấc mơ nệm ấm chăn êm.Vĩ Khang à! Dậy đi nào, đã quá 7h rồi đấy sao ngày nào anh cũng nướng như conmèo lười thế hả?Cô mím môi tức giận nhìn anh. Cô biết anh đã dậy rồi, có khi là dậy từ lúc cô chưađến nữa kìa. Nhưng anh vẫn đợi cô đến, để chọc ghẹo cô. Đã có nhiều lần cô hỏianh rằng Chọc em là sở thích phải không, không chọc em không chịu nổi phảikhông? Ăn không ngon ngủ không yên phải không. Nhưng vẫn là sự dửng dưngkhông có gì của anh- Thế thì đừng gọi anh dậy nữaCô cũng muốn lắm chứ, cô cũng muốn bỏ mặc cái bản mặt xấu xa kia lắm chứnhưng cô không làm được hay nói đúng hơn là cô khong thể nào làm được cả. Vàanh suốt ngày dựa vào điểm yếu của cô là khong thể bỏ mặc anh mà tự tung tự tácchọ giận cô. Chọc đến khi nào cô đỏ mặt tía tai, khí thế phừng phừng đôi mắt nhưmuốn giết người thì anh lại rối rít xin lỗi... Anh là thế đấyChap 2 :Vĩ Khang à! Dậy đi nào, đã quá 7h rồi đấy sao ngày nào anh cũng nướng như conmèo lười thế hả?Thiên Anh mím chặt môi trừng đôi mắt hằn học nhìn anh- Lại là em à Thiên Anh. Sao hôm nay thiên sứ của anh đến sớm thế. Vẫn là độngtác miệng cười mắt như những buổi sáng khác mà anh vẫn thường làm với cô-người anh yêu-người anh yêu-Lý Thiên Anh- Thế giờ anh có chịu dậy không hả đồ đáng ghét-Gì thế hả? Ai là đồ đáng ghét em thử nói lại xem nào. Đẹp trai như anh mà đángghét à? Đồ Thiên Anh xấu xa.Rầmmmm... Đó là dấu hiệu báo hiệu cho biết rằng Hứa Vĩ Khang đã thức dậy vàâm thanh đó cũng cho biết rằng anh đang làm theo mệnh lệnh của cô- làm sạchkhoang miệng và cơ thể30 phút sau...-Này anh xong chưa làm gì mà ở trong đó lâu vậy. Cô bất lực gõ cửa nhà vệ dinh-Rồi rồi tiểu thư ạ. Đừng hối nữa. Hẹn hò với tiểu thiên sứ thì phải thật là hoànhtráng chứ. Mặc dù bình thường thì Hứa Vĩ Khang anh đã đẹp sẵn rồi. Anh tự vuốtmái tóc hung đỏ mà anh vẫn chưa bao giờ bôi lên nó bất kỳ một thứ mỹ phẩm nàocả dù đó chỉ là một lần trong suy nghĩ-Lại nữa rồi. Mãi mà vẫn chưa bỏ được cái tính tự tin thái hoá nữa à công tử VĩKhang. Lúc nào cũng đưa mình lên cao được thế. Cô liếc nhìn anh rồi đẩy cửa bỏđiSau khi đánh thức con mèo hay ngủ Vĩ Khang thức dậy anh và cô lai dạo quanhthành phố. Nhưng dường như cô lại không thích cái sự ồn ào, tấp nập đến nghẹtthở của nơi đây thế là anh lai đèo cô đến công viên ngoại ô. Công viên này rất ítngười biết đến vì nó chẳng có những trò chơi vui nhộn như ở The Kid, cũng chẳnglà nơi tụ tập của trẻ em như ở Disneyland, cũng chẳng có hẳn một thế giới dướinước như của công viên Hải Dương. Nhưng ở đây có một điều rất đặc biệt đó là cóhoa tigôn- loài hoa tượng trưng cho sự tan vỡ chia ly hay loài hoa gợi lại truyềnthuyết về lòng hiếu thảo của thiếu nữ Antigonon. Nhưng cù nó có tượng trưng chosự chia ly hay lòng hiếu thảo thì Anh và Cô đều yêu tigonChap 3:-Thiên Anh à, em thích hoa ti-gôn màu gì? Anh đưa mắt nhìn cô-Đỏ tươi! Cô trả lời câu hỏi của anh một cách cộc lốc mắt vẫn không thôi nhìnrừng hoa ti-gôn đủ màu sắc đang đung đưa, mỉm cười với gió-Thế còn anh ? Côtiếp tục đặt câu hỏi cho anh.-Ti gôn trắng.Lần này là cô đã không kìm được tò mò, chẳng lần nào anh chịu nói cho cô biếtanh thích ti gôn màu gì cả. Nhưng... Tại sao...- Tò mò lắm phải không?! Cô khô ...