Ông ngoại phe phẩy quạt như cùng nhịp với chiếc võng đong đưa trên bộ ván, tay ông cầm chiếc dây gai kéo nhẹ nhẹ, không gian như giãn ra, uể oải theo tiếng kọt kẹt đều đều. Buổi chiều hè thư thả bước trong nắng oi ả, thảng hoặc một chút gió nồm rười rười mát vỗ vào ngạch cửa – Hình như mọi thứ đều riu riu, ngờm ngợp, đong đưa đánh võng, thiêm thiếp đợi chờ cái nắng sẽ ngủ yên trong đêm dịu mát, đợi chờ từng đợt gió theo trăng lùa tuột qua sông Trường...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Khi Tu Hú Kêu !! Khi Tu Hú Kêu !!Ông ngoại phe phẩy quạt như cùng nhịp với chiếc võng đong đưa trên bộ ván, tay ôngcầm chiếc dây gai kéo nhẹ nhẹ, không gian như giãn ra, uể oải theo tiếng kọt kẹt đều đều.Buổi chiều hè thư thả bước trong nắng oi ả, thảng hoặc một chút gió nồm rười rười mátvỗ vào ngạch cửa – Hình như mọi thứ đều riu riu, ngờm ngợp, đong đưa đánh võng,thiêm thiếp đợi chờ cái nắng sẽ ngủ yên trong đêm dịu mát, đợi chờ từng đợt gió theotrăng lùa tuột qua sông Trường Giang, chạy dài qua các bãi cát bồi nóng hừng hực nhưchảo lửa ở ven sông.Ông ngoại trở mình, quay chuôi quạt đưa ra sau lưng cào cào vết ngứa, lớp da đồi mồinhăn nheo của ông hằn dấu võng dây gai hình thoi; mồ hôi nhơn nhớt rịn theo sống lưngxương xẩu. Tôi trở mình trần trên tấm ván rìn rịn mồ hôi, trên vách nan tre dưới máitranh, ông ngoại treo mấy tấm tranh vẽ chuyện Tam Quốc. Nếu không vì mấy bức vẽ nàythì giờ này tôi đã loanh quanh ngoài vườn xem mấy con chào mào rúc rích tìm mấy tráiduối chín vàng hườm … Ông ngoại muốn giữ chân tôi nên ra giá, nếu tôi nằm yên, khônglang thang ngoài nắng, ông sẽ kể tiếp bức tiếp sau cái cảnh Tào tặc giết Bá Xa. Tôi cứnhìn bức tranh ở ô thứ hai, cảnh Bá Xa tất tả đi mua rượu về gặp Tào Tháo và Trần Cungdọc đường, chợt nhớ giọng ông ngoại khề khà :- Giận là giận Tào tặc đa nghi! Thương là thương cái tình của Bá Xa nhân hậu! - Hỡi ơi,bởi thương bạn tương lân mà cả nhà bị phanh thây! Bởi cảm cái nghĩa đồng hương mà bịnạn đao kiếm!Ông ngoại vốn là thầy khóa, sách chữ nho đầy kệ, ông đọc sách luôn lên giọng ê a, khi kểchuyện ông luôn luôn có cách nói văn biền ngẫu, có xướng, có đối, có âm lên, âm xuống… Đã bao năm qua, tôi không bao giờ quên được giọng kể chuyện của ngoại, và có lẽ, nóđã một cách vô thức dẫn dắt cuộc đời của mình.- Ông ơi, còn cái hình này, có Quan Công ngồi trên lưng Xích Thố, tay cầm thanh longđao cúi xuống đưa mũi đao vào tấm bào do một người quỳ dâng và một đám người ngựalố nhố đối diện …Ngoại giật mạnh dây cho võng đong đưa, tóc và râu ông bạc trắng như ông tiên, ông quạtphành phạch :- Cái lão cỡi ngựa xám, mặt trắng mắt lươn là Tào tặc, cái tên râu xoắn mắt trợn trừng làHứa Chữ …. Quan Công ngài oai phong trên lưng Xích Thố, sau lưng là nhị tẩu trên xelúc bôn đào … Tào tặc tặng cẩm y khi ngài đưa nhị tẩu tìm về Lưu Bị.- Ông ơi, sao truy đuổi mà còn tặng cẩm y?Ngoại chắt lưỡi trầm ngâm :- Tào tặc trí hơn người! Dã tâm khó lường, đã nhận cẩm y thì mới ra cái cảnh Tào ngànlạy kể công ơn và … Quan Công tha Tào tặc ở Huê Dung Đạo sau này!Ông không nói thêm, trời nóng ủ ê, tôi lơ mơ nhìn hình dáng oai phong con Xích Thốnhư muốn cuộn vó tung trời … Cái nóng hầm hập, nhơn nhớt mồ hôi làm cho mọi cửđộng đều dư thừa, chút gió nồm dưới sông lùa lên mỏng tanh như tiếng lách tách khe khẽcủa tàn lá dừa bên hiên.Chợt tiếng chim tu hú từ vườn cây hàng xóm như đánh thức; tiếng kêu như tiếng kiểngbáo động : “Tu hú! Tu hú!” đều đều gõ nhịp âm thanh, xắt lát buổi chiều êm ả ra từng látmỏng.Tiếng võng kêu kọt kẹt, đều đều …Ngoài vườn tiếng chim tu hú kêu đổ hồi : Tu hú! Tu hú! Tiếng kêu vang lên khô khốckèm theo là tiếng chim chèo bẻo đuổi theo kêu chen chét ở bờ tre. Loại chim này khôngkêu nhiều, “Tu hú! Tu hú!”, cụt ngủn năm mười tiếng, sau đó là hàng loạt các loại chimnhao nhao kêu lên đánh đuổi. Con chim chèo bẻo ốm nhom có chiếc đuôi đen kéo dài vàrẽ chéo như đuôi cá, đậu vắt vẻo trên ngọn tre cao cứ chen chét kêu, như một trinh sátbáo động có địch. Chim tu hú màu đen như quạ, to con hơn chim sáo sậu, với đuôi dàiđen nhánh như tà áo khoát của mụ phù thủy. Nó chẳng bao giờ đậu yên có đôi có cặp,hoặc đứng yên cất giọng kêu như con chim cu, đầu nó cứ rụt vào nhủi núp dưới các tànlá, mỏ đen, mắt lóng lánh như hai hạt cườm màu đỏ lấp ló đâu đó trong lùm cây rậm.Chim tu hú lúc ẩn, lúc hiện, lúc kêu đầu tây lúc đầu đông … nhiều khi không nghe chimtu hú kêu mà chỉ nghe rộn ràng tiếng các loài chim khác kêu vang cả góc vườn là biết đâuđó trong tàn cây đã có chim tu hú.Tôi nhảy vội xuống, ba chân bốn cẳng chạy ra góc vườn sau trèo lên cây trâm rồi níu quacành cây gáo mà nhìn vào chiếc ổ chim cà cưỡng cheo veo ngoài rìa cành cây gáo. Càcưỡng hoa là giống chim mồm miệng toe toét, dễ thương như mấy cô thợ cấy đùa giỡntinh nghịch ba hoa chọc ghẹo suốt ngày. Cặp chim cà cưỡng ở góc vườn mà hót tía lia làin như có chợ, có hội rộn rã xôm xả cười nói của mấy cô dì trong ngày giỗ - Rộn rã, ồnào, xởi lởi và vô tâm. Cặp chim cà cưỡng trong vườn ông ngoại là niềm vui của cả khuvườn, nắng sớm vừa lên, là cặp cà cưỡng bông đã nhún nhảy trên cành tre cao vót, hót líulo rộn ràng – Tiếng hót không hay, không thanh, nhưng rộn như ngày mùa có tiếng gọinhau ơi ới chen tiếng cười vui hể hả. Vườn cây như trở dậy, đầy sức sống trong nắng banmai bừng nở với âm bô-lô-ba-la của hai vợ chồng cà cưỡng hoa. Cặp chim cà cưỡng hoahồn nhiên sống, hồn nhiên líu lo suốt ngày, rún rẩy theo ngọn tre ...