Thông tin tài liệu:
Quán cà phê Hạ Tím" nằm trên con đường lên đồi, một quán cà phê chỉ mới khai trương vài tháng nay nhưng khá đông khách... Quán đông khách nhưng không còn ồn ào, bát nháo... Không chỉ nơi đây thật thanh thản và tuyệt vời nhất là nhạc khúc ở đây thật đúng gú với Hải Đoan... Những phòng hát karaokê lại nằm biệt lập. Hải Đoan bỗng thích đĩa hát có giọng ca thật lạ và thật hay... Nằm trong khuôn viên của quán cà phê Hạ Tím còn có một hiệu may thêu đan... không tầm cỡ,...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Khoảng Trời Mưa HạKhoảng Trời Mưa Hạ Quế Trân Khoảng Trời Mưa Hạ Tác giả: Quế Trân Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 23-October-2012Trang 1/148 http://motsach.infoKhoảng Trời Mưa Hạ Quế Trân Chương 1 -Quán cà phê Hạ Tím nằm trên con đường lên đồi, một quán cà phê chỉ mới khai trương vàitháng nay nhưng khá đông khách... Quán đông khách nhưng không còn ồn ào, bát nháo...Không chỉ nơi đây thật thanh thản và tuyệt vời nhất là nhạc khúc ở đây thật đúng gú với HảiĐoan... Những phòng hát karaokê lại nằm biệt lập. Hải Đoan bỗng thích đĩa hát có giọng cathật lạ và thật hay... Nằm trong khuôn viên của quán cà phê Hạ Tím còn có một hiệu may thêuđan... không tầm cỡ, không nổi tiếng như những hiệu may ở đây nhưng nghe nói đồ may rấtđẹp nhất là kiểu mẫu sắc sảo... tất cả đều do nữ chủ nhân có một cái tên thật buồn là Ly Thuđiều khiển. Hải Đoan đến đây vài lần mà vẫn chưa diện kiến được nữ chủ. Chung quanh quánlà những cây phượng và những giàn hoa cát đằng màu tím ngát tuyệt đẹp. Nữ chủ nhân củaquán thật là biết khai thác. Người ta bảo sao họ không đăt tên quán là ba cố vì ở đây có ba côgái đẹp... Có người ra vẻ hiểu biết nói “Hạ Tím” bởi vì ở quán toàn những cây phượng tím. Ừ!đúng rồi hoa phượng tượng trưng cho mùa hạ.... Hoa phượng tím -mùa hạ tím...Hải Đoan cười trước lý sự của những người ngồi trong quán.Ai càng vào đây cũng có lẽ vì những lời ca thật trầm lắng và như thấy mình ở trong đó:Yêu nhau cho nhau nụ cười.Thương nhau cho nhau cuộc đời.Mà đời đâu biết đợi.Để tình nhân kết đôi.Yêu nhau yêu nhau một lần.Thương nhau thương nhau một lần.Một lần thôi vĩnh biệt.Một lần thôi mất nhau.Để rồi oán trách nhau.Tay buông rơi tình sầu.Chân không theo tình mềm.Chẳng giữ được nhau.Cho môi khô nụ cười.Quên tiếng hát yêu người.Cho đôi mắt tủi hờn rơi.Để lệ buông mất câu thề.Trang 2/148 http://motsach.infoKhoảng Trời Mưa Hạ Quế TrânĐêm sâu mái tóc dài.Buông xuôi xuôi theo dòng đời.Mà đời dài như tiếng kinh cầu.Còn sầu mang đến cho nhau..Hải Đoan lẩm nhẩm lời ca và tựa vào thành ghế bố anh đưa mắt nhìn những cánh hoa cát đằngnhư những chiếc đèn lồng nho nhỏ xinh xinh, đằng kia những cây phượng vỹ đứng im lìm với lácđác những chùm hoa... có lẽ chưa vào mùa hoa...Ai đến đây cũng thường thả lỏng mình theo không gian buồn xinh ở nơi đây.Như lệ thường, cứ đến đây là Hải Đoan chọn góc dễ thương này, ngồi đây anh có thể được thấyhàng thông và nghe tiếng lào xào trong gió như lời tự tình muôn thuở...Hải Đoan vừa định ra về thì nhóm bạn của Tường Kha vào quán, Thiên Hân lên tiếng trước.– Anh Hải Đoan trốn mọi người để ra quán ngồi một mình nhe...Hải Đoan cười nói:– Thấy mọi người hào hứng, vui vẻ chuẩn bị cho buổI picnic, mình thấy thèm cốc cà phê nên raquán.Thiên Hân cười:– Sao không rủ mọi người cùng đi.Tường Kha vui vẻ.– Đã bảo là Hải Đoan đang thích trầm tư bên tách cà phê... Hạ Tím – Ê! Cái thằng... bộ mầykhông tìm đến đây lắm sao?– Ừ! Thì bọn ta cùng đến m�– Ừ!.... có sao đâu.Mỗi người một câu rồi họ lại im lăng, khi cà phê được vang lên và tiếng ca từ từ vang vọng:Tình chết không đợi chờ.Tình xa ai nào ngờ.Tình đã phai nhạt màu. Còn đâu!Tình trót trao về người.Tình dẫu lỡ làng rồi.Người hỡi xin toan đời lẻ loi.Chiều mưa ngày nào sánh bước bên nhau.Trang 3/148 http://motsach.infoKhoảng Trời Mưa Hạ Quế TrânTin yêu dạt dào.Mộng ước mai sau.Cho ân tình đầu.Mãi mãi dài lâu.Cho đuyên tình đầu.Đừng có thương đau.Chiều nay một mình.Chiếc bóng đơn côi.Mưa rơi giọt buồn.Giá buốt tim tôi.Mưa rơi lạnh lùng.Xóa dấu chân xưa.Tin yêu bây giờ.Trả lại người xưa.....Nghe xong bài ca, Thiên Hân kêu lên:– Trời ạ! Sao mà ảo não, sầu đời quá... đề nghị đổi nhạc sôi nổi đi.Tường Kha nhăn em gái:– Ở Sài gòn đi xem, đi nghe nhạc không đã hay sao, đến quán này thì phải chấp nhận nhữngbản tình ca sầu vạn cổ này chứ!– Gì mà sầu vạn cố dữ vậy. Nghe sao bi quá.Bích Thuần lên tiếng:Tường Kha cũng cười nói:– Em cứ ở đây dài lâu và đến đây thường xuyên em sẽ...Bích Thuần lắc đầu:– Em cũng sẽ sầu vạn cổ như anh nói chớ gì... Thôi... em không dám giống như thế đâu. Emkhông thích buồn.Hải Đoan lên tiếng:Mọi người không thích thì đừng nên đến đây... có thấy không, từ nãy giờ mọi ngườI vào, làmcho sự tĩnh lăng chẳng còn mang ý nghĩa nữa.Trang 4/148 ...