Phàm những lời phê bình chỉ trích bạn đều có giá trị chân chính đối với cuộc đời của bạn. Bạn không thể bỏ qua nó, cũng không thể vứt bỏ nó. * Sự trưởng thành sinh mệnh của bạn, sự chín chắn cá tính của bạn không thể tránh quá trình tiếp nhận phê bình chỉ trích mà đời người không thể vượt qua này. Ðến với thế giới này, thể xác và tinh thần của chúng ta đều bắt đầu trưởng thành từ không hoàn hảo đạt đến hoàn hảo. ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Khoảnh khắc bị phê bình khiển trách
99 Khoảnh Khắc Đời Người
Khoảnh khắc bị phê bình khiển trách
* Phàm những lời phê bình chỉ trích bạn đều có giá trị chân chính đối
với cuộc đời của bạn. Bạn không thể bỏ qua nó, cũng không thể vứt bỏ nó.
* Sự trưởng thành sinh mệnh của bạn, sự chín chắn cá tính của bạn
không thể tránh quá trình tiếp nhận phê bình chỉ trích mà đời người không
thể vượt qua này.
Ðến với thế giới này, thể xác và tinh thần của chúng ta đều bắt đầu
trưởng thành từ không hoàn hảo đạt đến hoàn hảo.
Cuộc đờ i của chúng ta đều là từ không hiểu biết đến có hiểu biết, từ
hiểu biết quá ít đến hiểu biết tương đối nhiều. Sau khi có hiểu biết thì có đạo
đức, từ đạo đức nhỏ đến có đạo đức lớn, từ đức hạnh giản đơn ấu trĩ đến
thành thục và cao thượng. Sau khi có đức hạnh thì có ranh giới của cuộc đời,
từ thô tục đến thanh cao. Nhân cách, lý tưởng, tinh thần, tình cảm v.v... của
chúng ta, tất cả phàm có liên quan đến sự sinh tồn làm người của chúng ta
đều là một quá trình tuần tự tiệm tiến, thực hiện dần từng bước.
Sinh mệnh là một quá trình. Chúng ta không thể vượt qua quá trình
chạy thẳng đến kết quả.
Chúng ta rốt cuộc trở thành một người ra sao, trước tiên quyết định
bởi việc tự rèn luyện của chúng ta trong quá trình này; thứ hai là quyế t định
bởi ảnh hưởng của các yếu tố thật giả, thiện ác và tốt xấu của bên ngoài
trong quá trình này đối với chúng ta.
Mặc dù có thể chia ra hai lớp trong và ngoài như thế, nhưng thật ra xét
đến cùng vẫn là ở bản thân chúng ta. Ðối với các yếu tố thật giả, thiện ác, tốt
xấu của bên ngoài phân biệt ra sao, đố i xử như thế nào, cuối cùng do chính
chúng ta quyết định.
Trong đó, đố i xử với việc phê bình chỉ trích của người khác ra sao,
cũng lại là một vấn đề phân biệt và đối x ử với các yếu tố thật giả , thiện ác và
tốt xấu của bên ngoài ra sao.
Người bình thườn g chúng ta đều thường thích nghe lời tốt đẹp, nghe
lời biểu dương, nghe lời nịnh, nghe lời tôn trọng, nghe lời tâng bốc, nghe lời
đề cao. Nghe những lời này, bất kể là nghe được trước mặ t hay là nghe được
ở sau lưng, bất kể nh ững lờ i này là thật hay giả, bất kể người nói những lời
này là thành tâm thành ý hay là giả ơn giả nghĩa hoặc ác ý, đều thích nghe.
Cũng bất kể anh ta là người phát ra trực tiếp hay người truyền lại nh ững lời
này, bạn đều thích anh ta, luôn cả m thấy thuận tai, trong lòng nhẹ nhõm,
ngọt ngào.
Ngược lại, người thường luôn không thích nghe những lờ i phê bình
chỉ trích, ghét nghe những lờ i làm cho mình không vừa lòng, ghét nghe
những lời chỉ ra những sai lầm thiếu sót của mình. Bất kể những lời này là
nghe được trước mặt hay là nghe được ở sau lưng, bất kể những lời này là
thật hay giả , bất kể những người nói những lời này là thành tâm thành ý hay
là chủ ý hãm hại, đều ghét bỏ, đều không muốn nghe thấ y. Nếu anh ta là
người trực tiếp nói ra những lời này, bạn có thể ghét anh ta, hận anh ta, thậm
chí có thể căm ghét anh ta một đời. Nếu như anh ta là người truyền lại những
lời này, bạn cũng có thể ghét anh ta, hận anh ta, cho rằng anh ta là người tán
thành những lời này. Nghe đến những lời này luôn cảm thấ y trái tai, trong
lòng không vui và buồn phiền.
Lại không biết đây chính là một sai lầ m ngườ i thường phạm phải, là
một loại tâm lý yếu đu ối hoặc không có sáng suố t tự biết mình hoặc là một
sai lầm do theo đuổi hư vinh dẫn đến.
Nhược điểm của tính người quá nhiều. Sai lầ m đời người thường mắc
phải cũng không ít.
Bạn tưởng là hễ cứ là những lời nói tốt đẹp về bạn đều có thể có tác
dụng tuyên dương và mở rộng ảnh hưởng tốt đẹp của bạn. Trên thực tế, kẻ
ác không nói điều thiện, người thiện không nói điều ác. Bạn đừng nên quá
tin tưởng giá trị của những lời nói đó, cũng đừng nên tưởng là hễ người nói
điều tốt cho bạn đều là người thích bạn, tin tưởng bạn, sùng bái bạn. Những
người lõi đời, cũng có khố i người.
Tuân Tử nói: Người a dua nịnh hót tôi, là kẻ thù có ý định muốn
hại tôi.
Trương Hiếu Tường, người đời Tống trong sách ?Thủ hữu minh? có
nói: Người thuận theo lờ i tôi nói là người hại tôi. Người dùng cách làm
không chính đáng để lấy cảm tình thì quỷ thần dưới âm ty cũng sẽ trừng phạt
anh ta.
Còn đối vớ i tất cả n hững lờ i phê bình chỉ trích bạn chỉ cần anh ta
không phải có hàm ý hãm hại, khinh miệt ác độc, bạn có thể trước hết nên
thâu tóm tất cả. Bạn không phải so đo tính toán những lời phê bình chỉ trích
này có phiến diện hay không, có chuẩn xác không, cũng không cần so đo
tính toán ngườ i phê bình chỉ trích bạn dùng phương thức gì: trực tiếp hay
gián tiếp, c ứng rắn hay mềm dẻo, cá biệt hay đại chúng; cũng không cần
phải so đo tính toán anh ta là bậc cha anh, phải vai cùng lứa hay bọn đàn em
đàn cháu, tuổ i tác so với bạn nhiều hơn hay ít hơn, bạn đều không phả i để ý
đến.
Bạn ch ỉ cần giữ một điều: phàm nh ững lời phê bình chỉ trích bạn ...