Danh mục

Khoảnh khắc đi đến kết thúc cuộc đời

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 201.19 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 5,000 VND Tải xuống file đầy đủ (7 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Chính là do khúc nhạc bi thương tế truy điệu vong linh, mới làm nổi bật lên vẻ vô cùng trang nghiêm và vĩ đại của bản giao hưởng của sinh mệnh. * Mặt trời lạnh lẽo đang nhảy nhót lần cuối cùng ở tít chân trời phía Tây, đang đi về sườn núi phía bên kia để đi ngủ rồi. Lúc mới đầu tôi đến với nhân gian, tôi khóc người ta cười; đến nay khi tôi vĩnh biệt nhân gian, tôi cười người ta lại khóc. Từ trong từng tiếng cười tiếng khóc này tôi đã thể...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Khoảnh khắc đi đến kết thúc cuộc đời 99 Khoảnh Khắc Đời Người Khoảnh khắc đi đến kết thúc cuộc đời * Chính là do khúc nhạc bi thương tế truy điệu vong linh, mới làm nổibật lên vẻ vô cùng trang nghiêm và vĩ đại của bản giao hưởng của sinh mệnh. * Mặt trời lạnh lẽo đang nhảy nhót lần cuối cùng ở tít chân trời phíaTây, đang đi về sườn núi phía bên kia để đ i ngủ rồi. Lúc mới đầu tôi đến với nhân gian, tôi khóc người ta cười; đến naykhi tôi vĩnh biệt nhân gian, tôi cười người ta lạ i khóc. Từ trong từng tiếngcười tiếng khóc này tôi đã thể nghiệm được một cuộc đờ i hoàn toàn mỹ mãn- Cuộc đời của tôi đố i với bản thân tôi thật ra không có quá nhiều giá trị đểnói. Giá tr ị của cả đời tôi ch ỉ ở chỗ đem lạ i cho người khác niềm vui và hạnhphúc. Cái chết của tôi thật ra không tạo nên đau khổ đối với bản thân tôi, chỉlà mộ t loạ i giải thoát và hồi quy. Cái chết của tôi chỉ để lạ i cho những ngườisống - n gười thân và bạn bè của tôi những niềm nhớ nhung và luyến tiếc.Tôi đang mỉm cười đi về Thiên quốc. Tôi, một đời không hổ thẹn với Trời, không hổ thẹn với Ngườ i, chonên khi ánh sáng của cái chết sẽ bao trùm lên tôi, thật ra tôi không vì tiế ngkhóc của người khác mà đ ộng lòng. Ngoài một chút tình lưu luyến lúc ẩn lúchiện ra, trong lòng tôi phẳng lặng như tờ. Khi tôi số ng đã đủ, giới tự nhiênđã tặng cho tôi món quà cuối cùng - cái chết này, hãy để cho tôi an giấc mãimãi ở cung tẩm dưới đất. Tôi bằng lòng đón nhận lời kêu gọi kích động lòngngười này, nhắm đôi mắt lạ i không chút bận lòng, chờ đợi tiếng chuôngvang của Thiên quốc. Tôi biết, trong nhân gian cái bình đẳng vĩ đại nhất, triệt để nhất, chínhlà sinh ra và chết đi. Muôn vật sinh ra, muôn vật chết đi đều không thểchống lạ i được, không thể ngăn cản được. Trước cái sinh và cái chết muônvật đều bình đẳng. Sinh so sánh với chết, giá trị của cái chết thông qua giá trịcủa cái sống thể hiện ra một cách gián tiếp. Chính là vì cái chết mới độtnhiên làm nổi bật lên giá trị của sinh mệnh, mới tỏ rõ sinh mệnh là đáng quýbiết bao. Chính là do ánh sáng của cái chết mới làm nổ i bật lên ánh sáng củasinh mệnh. Chính là do khúc nhạc bi thương tế vong linh mới làm nổi bật lênvẻ vô cùng trang nghiêm và vĩ đạ i của bản giao hưởng của sinh mệnh. Nếunhư không có cái chết, sinh mệ nh còn có ý nghĩa gì nữa? Pofuva trong sách Mọi người đều phải chết đã tô nặn nên Fuxưcabất tử. Fuxưca đã từng trả i 600 năm phong vân, trước mắt ông chỉ nhìn thấykẻ đi người lại, mặt trời lên rồi lại lặn, ông ta vẫn không chết, vĩnh hằngcùng với thời gian, thế là ông không có thời gian. Vì ông sinh mệnh vĩnhviễn tồn tại, do đó trên th ực tế sinh mệnh đối với ông chẳng có ích gì, ôngcũng như không có sinh mệnh. Beatlivi từ chối tình yêu của Fuxưca, đã nóivới ông ta một câu đủ để cho loài ngườ i chúng ta ngẫm nghĩ mãi mãi: Ðã đành Ngài có thể sống bằng sinh mệnh của hàng ngàn hàng vạnngười, như thế thì Ngài hãy vì những người khác bỏ ra một chút hy sinh, thìcó đáng là cái gì? - Không có cái chết, loài ngườ i không thể phát hiện ra giá trị. Ðươngnhiên, không có sinh sống thì muôn đời giống như một đêm dài, đó khôngphải là sự tồn tại mà chúng ta có thể tưởng tượng được. Khi ánh sáng của cái chết bao trùm lên chúng ta, chúng ta thực tếkhông có lý do để lo sợ và khủng khiếp. Cái chết đ ối sinh mệnh mà xétkhông nghi ngờ gì nữa là một việc tuyệ t đối và tất nhiên. Chỉ cần chúng tanghĩ đến đã là đặt mình vào trong việc tuyệt đối, vào trong việc tất nhiên,chúng ta còn lo sợ gì nữa? Con người ta chỉ có khi phải chọn lựa mới có lýdo lo sợ, ch ỉ sợ sai lạc. Cái chết đối với chúng ta là cõi đi về không có chọnlựa nào khác, chúng ta bằng lòng cũng thế mà không bằng lòng cũng thế, vuivẻ cũng thế lo buồn cũng thế, dù thế nào cũng phải bước vào cửa chết cả.Nếu như bạn biểu hiện một dáng vẻ đáng thương hạ i, chứa chan hàng lệ,nơm nớp lo sợ, thê thảm không dám bước vào cửa. Ðã bước vào rồi vẫn chếtkhông nhắm mắt, mở to miệng ra, làm cho những người đang sống nhìn thấydáng bộ xấu xí đáng sợ của bạn, lúc này còn khổ biết mấy n ữa? Người ta chỉcó thể xót thương kết cục của bạn không được trọn vẹn, cho rằng bạn vẫncòn tham lam không biết chán. Người ta có thể tiếc cho bạn vẫn đem cả lòngtham đi đến Thiên quốc. Sao không êm ả nhắm đôi mắt lạ i, mỉm cườ i đểvĩnh biệt Nhân gian? Sao không vẽ lên một Dấu Chấm Hết cho việc kết thúcmột sinh mệnh. Cái chết cho dù đáng sợ, cũng nhất đ ịnh không đáng sợ hơn ý th ứchám trường sinh bất tử và nhất định không chết. Bạn chỉ cần nghĩ đến trênđời không có một người trường sinh bất tử cũng đã đủ n gấm ngầm diệt bỏquyết tâm không chết của bạn. Lo sợ của cái chết cũng có thể theo đó mà tanthành mây khói. Kinh Thánh đã khuyên răn người đời: Vì bạn đến từ đấ t bụi, sẽ vẫnphải trở về với đất bụ i. Sisairo xem cái chết nhẹ nhà ...

Tài liệu được xem nhiều: