Ranh giới cao nhất của sinh mệnh là sáng tạo, sống vì sáng tạo, chết vì sáng tạo. * Chịu đựng được cô đơn và tịch mịch là chiếc chìa khóa của đời người thành công. * Vì sao người ta lao động cần mẫn không biết mệt mỏi, sáng tạo cần mẫn không biết mệt mỏi? Chỉ vì nhu cầu, vì thỏa mãn nhu cầu. Thỏa mãn nhu cầu của cá nhân và nhu cầu của xã hội. ?Nếu tạm thời không cần nữa thì sao? Vừa không vì nhu cầu của cá nhân, mà còn nhất thời...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Khoảnh khắc sáng tạo thành quả không được thừa nhận
99 Khoảnh Khắc Đời Người
Khoảnh khắc sáng tạo thành quả không
được thừa nhận
* Ranh giới cao nhất của sinh mệnh là sáng tạo, sống vì sáng tạo,
chết vì sáng tạo.
* Chịu đựng được cô đơn và tịch mịch là chiếc chìa khóa của đời
người thành công.
* Vì sao người ta lao động cần mẫn không biết mệt mỏi, sáng tạo cần
mẫn không biết mệt mỏi?
Chỉ vì nhu cầu, vì thỏa mãn nhu cầu. Thỏa mãn nhu cầu của cá nhân
và nhu cầu của xã hội.
?Nếu tạm thời không cần nữa thì sao? Vừa không vì nhu cầu của cá
nhân, mà còn nhất thời không được xã hội thừa nhận, bạn còn có thể cần cù
tận tụ y sáng tạo giống như trước đây không?
Câu trả lời nó một cách khẳng định, thật ra không phải dễ dàng.
Xem bạn đối với đối tượng sáng tạo của mình có tràn đầy lòng tin
hoàn toàn không, có nhận đúng nó không, nhận đúng nó mặc dù nhất thời
lặng lẽ không để cho mọ i ngườ i biết, nhưng nó cuối cùng lạ i phát ra màu sắc
lạ thường. Càng là những cái có tiề m năng lớn trong sức sống, tàng ẩn càng
sâu cần bạn phải chịu đựng được tịch mịch và cô đơn.
Bạn có thể phả i trả giá nặng nề : sự điên cuồng của thế tục b ức hại, đặt
bạn vào chỗ không chịu nổ i, chửi mắng bạn là bệnh thần kinh, sẽ xua đuổi
bạn đi. Bạn có thể phải vì nó trả ra sự vất vả gian nan suốt đời thậ m chí toàn
bộ sinh mệnh.
Ranh giới cao nhất của sinh mệ nh chỉ để sáng tạo, sống vì sáng tạo,
chết vì sáng tạo. Nói ra thì rất nhẹ nhàng, nhưng làm được thì cực kỳ
gian nan.
Hơn 100 năm trước, trên thế giới đã từng sản sinh một sinh mệnh như
thế này, ông ta bị xuyên tạc và hiểu nhầm mà phải lặng lẽ không có tiếng
tăm gì:
Ông ta cắp một chiếc dù xanh nhỏ dưới nách, giấu một quyển vở ghi
phiêu bạt khắp Nam-Âu. Bởi vì ông coi khinh đứng vào độ i ngũ cùng với
những ?quần tinh? huy hoàng sán lạn, đã vứt bỏ vòng nguyệt quế của giáo
sư Ðại học, đã vứt bỏ hào quang của ?thần tượng của giới ngôn ngữ học
thanh niên Leipzig. Bởi vì ông đã giế t chết Thượng đế, đánh giá lại tất cả giá
trị, bị thế tục phán định là một thằng điên hòng hủy diệt tất cả.
Bạn biết, ông chính là W.Friedrich Nietzsche.
?Nietzsche đối với sáng tạo của mình tự tin đến nỗi làm cho người
khác phải kinh ngạc. Tên sách tự chuyện của ông chính là: ?Nhìn xem, con
người này!? trong quyển sách tự chuyệ n này, ông đã nói một cách coi
thường tất cả.
Tôi vì sao có trí tuệ như thế
Tôi vì sao viết ra tác phẩm tuyệt tác như thế
Tôi vì cái gì chính là vận mệnh
Nhưng xã hội không hiểu ông, không tiếp nhận ông. Người ta chửi
ông là kẻ p hi đạo đức, kẻ phe đảng, kẻ nát rượu, kẻ ác, chửi ông là
ngông cuồng, tự phụ. Trong cuộc sống lang thang, ông đã viế t hàng loạt
tác phẩ m: ?Zarathustra nói như vậ y? (1), Tri thức khoái lạc, Bến bờ thiện
ác, ?Hoàng hôn của thần tượng?... hết thảy đều không có người hỏi đến.
Ông chỉ dùng tiền thôi việc ít ỏi in được 40 quyển Zarathustra nói như vậy,
mà sách này sau khi in ra 5 năm vẫn một bầ u không khí lặng ngắ t.?
Bắt đầu từ năm 1876, Nietzsche lâm vào cảnh cô đơn cho mãi đến lúc
chết, ông luôn luôn chiến đấu một cách im hơi lặng tiếng cho sáng tạo vĩ đại
mà mình đã chọn định. Dùng lời của ông để nói, trong 15 năm, không có
một người phát hiện tôi, cần tôi, yêu tôi. Ông đã nếm no mùi cô đơn không
được thừa nhận.
Ðồng thời Nietzsche lại cả m thấy mãnh liệt ông cần cô đơn để ô ng
dốc hết lòng theo đuổ i sáng tạo tự do.
Blandes, nhà lý luận văn nghệ Ðan Mạch, người đầu tiên phát hiện
Nietzche, bắt đầu giảng triết học của Nietzsche trên giảng đường đạ i học. Về
sau, cả thế giới mới đột nhiên phát hiện ra ánh sáng của Nietzsche, ông cuối
cùng trở thành người có ảnh hưởng tới triết học và văn học đương đại.
Chịu đựng được cô đơn và tịch mịch là chiếc chìa khóa của đờ i người
thành công. Phả i nằm cao trên hiện thực, thoát khỏi hiện thực, mới có thể
hiểu hiện th ực sáng suốt hơn, nắm chắc được hiện thực.
Ở chỗ khe nhỏ tĩnh mịch, ở chốn đồng nội hoang vắng, tiế ng hát c ủa
bạn có thể trong trẻo khác thường, có thể vang dội khắp bầu trời.
Chỉ cần sự sáng tạo của bạn thật sự cần cho nền văn minh của loài
người, sẽ khỏi phải lo lắng nó có thể mãi mãi chìm đắ m. Sớm muộn, cuối
cùng nó sẽ tỏa ra ánh sáng. Mặc dù nó có thể xuất hiện với hình thức ngẫu
nhiên - giống như Blandes phát hiện Nietzsche, nhưng đây là thuộc về sự
ngẫu nhiên trong tính tất nhiên. Sự phát hiện kiểu Blandes tất nhiên xẩy ra.
Dunken, người sáng lập phong thái múa hiện đại, trên thế gian đại
khái không có mấ y người giống như bà tập hợp hết thảy mọ i tiếng khen và
lời chê vào mình: hoặc là được sùng bái, được theo đuổi một cách cuồng
nhiệt, hoặc không được thừa nhận, bị lạnh nhạt, xua đuổi và chửi nhục.
Người chỉ huy đầu tiên Múa ba lê Hoàng gia London đã miêu tả
Dunken trên vũ đài hiện đại như sau : Bà mặc trê ...