Danh mục

Không biết từ bao giờ

Số trang: 20      Loại file: pdf      Dung lượng: 173.50 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
Thư Viện Số

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 20,000 VND Tải xuống file đầy đủ (20 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Không biết từ bao giờ, tôi lại thích viết văn đến như vậy, ngày trước tôi còn nhớ, mỗi lần làm bài văn hay học môn văn là lúc ấy tôi lại thấy sợ, có lẽ theo thời gian, tôi bắt đầu thay đổi, tôi bắt đầu đam mê nhiều cái, tôi lại rất thích những câu chuyện cổ tích mà ở đó trong lòng tôi lại cảm thấy nhẹ nhõm, êm đềm giống như nhân vật trong chuyện cổ tích.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Không biết từ bao giờ Không biết từ bao giờKhông biết từ bao giờ, tôi lại thích viết văn đến như vậy, ngày trước tôi cònnhớ, mỗi lần làm bài văn hay học môn văn là lúc ấy tôi lại thấy sợ, có lẽ theothời gian, tôi bắt đầu thay đổi, tôi bắt đầu đam mê nhiều cái, tôi lại rất thíchnhững câu chuyện cổ tích mà ở đó trong lòng tôi lại cảm thấy nhẹ nhõm, êmđềm giống như nhân vật trong chuyện cổ tích.Ngày hôm nay, sau khi đi học và làm vài câu chuyện, tôi thường lên mạngđể thư giãn, và tôi lại tình cờ quen được em- một con gái mà tôi chỉ được nóichuyện qua mạng, em và tôi không biết nhau, nhưng may mắn cho chúngtôi, là chúng tôi ở cùng quê và cũng có cùng một số bạn bè chung, tôi thấymình may mắn khi quen được em, mặc dù chúng tôi mới quen nhau, mới nóichuyện với nhau, nhưng tôi cảm nhận được rằng, chúng tôi rất hợp nhau, cócái gì đó vô hình mà trong lòng tôi luôn cảm thấy như vậy. Hôm ấy là sinhnhật em, tôi đã nhắn tin chúc mừng sinh nhật,chúc em luôn thành công trongcuộc sống . Điều Tôi thấy ấn tượng về cô ấy đó là : Mỗi lần tôi đăng dòngstatus về chuyện tình cảm, cô ấy thường like, và chúng tôi bắt đầu nóichuyện, và tôi nói với cô ấy rằng :“ Anh thích viết văn lắm, nhất là chuyện về tình yêu à. Hình như em cũngthích đọc như vậy đúng không.-Vâng ạ, em thích câu những câu chuyện của anh,-Vậy à ! Anh cũng không biết nữa, anh chỉ cố gắng nghĩ j và viết như vậythôi.-Nhưng em chỉ thích những câu chuyện có hậu thôi, chuyện của anh toànchuyện buồn nên em không muốn đọc.- Vậy ah ! Sao lại như vậy chứ? Tôi hỏi em như vậy.- Vì mỗi lần em đọc , em lại khóc anh ah.”Chúng tôi bắt đầu nói chuyện và làm quen như thế, và tôi bảo em rằng nếunhư em thích những câu chuyện có hậu thì anh sẽ viết cho em, em sẽ là nhânvật chính trong những câu chuyện cổ tích mà anh viết, cô ấy cũng đã đồng ýnhư vậy, hy vọng rằng sẽ có một kết thúc thật có hậu trong câu chuyện củatôi, rồi chúng tôi lại nói chuyện tiếp, chúng tôi nói rất nhiều chuyện, tôikhông biết có phải vì lý do chúng tôi quen nhau buổi đầu tiên nên có nhiềuchuyện để nói hay không, hay do chúng tôi có những điều tương đồng màchúng tôi có thể nói chuyện hợp nhau đến như vậy.Vậy là khoảng thời gianlên mạng của tôi không được nhiều, tôi phải chuyển sang làm công việckhác nữa, chúng tôi sẽ còn rất nhiều thời gian để nói chuyện, trước khi nóilời tạm biệt em, tôi có bảo em rằng :“ -Anh cho em số điện thoại của anh nhé. Mình có thể nói chuyện với nhaunhiều hơn qua điện. Anh ít khí xin số điện thoại con gái trước lắm.- Vậy ah ! Thế đã có người con gái nào đồng ý không?- Hihi ! Chưa có ai em à, Anh cũng không hiểu sao nữa. Chắc em cũng nhưvậy rồi.- Anh đúng thật là, anh biết câu trả lời của em như nào đâu, toàn đoán trướcthôi, ghét anh quá- Nhưng anh nghĩ em cũng như vậy thôi.- Vâng ! Tại họ chưa tin tưởng anh mà.- Uhk. Thôi anh đi ngủ đã, có gì nói chuyện với em sau, chúc em ngủ ngon- Vâng ! anh cũng như vậy nhé.”Chúng tôi kết thúc một buổi nói chuyện đầu tiên như vậy, thực lòng mà nóitôi rất muốn nói chuyện được với em qua điện thoại nữa, nhưng đó lànguyên tắc của tôi, hy vọng rằng đến một ngày nào đó, tôi sẽ được em chosố điện thoại, chúng tôi sẽ được tâm sự nhiều hơn, còn bây giờ tôi sắp phảibước vào ngày mới rồi, hy vọng lúc nào đó lên mạng tôi lại được gặp em vàtrò chuyện………Vậy là mấy ngày trôi qua chúng tôi không được nói chuyện với nhau, chắccả em và tôi đều có nhưng công việc riêng của mình, nên không có thời gianlên mạng, đôi lúc tự nhiên bất chợt trong suy nghĩ của tôi, có hình ảnh emhiện về, tôi cũng hay tưởng tượng về một vấn đề nào đó, rồi lại tự mỉm cười,rồi lại chợt tỉnh trong những giấc mơ điên rồ ấy, hôm nay cũng sau nhữngcông việc, tôi lại có thời gian thư giãn để lên mạng, và em cũng vậy, đúng làthật tình cờ phải không, chúng tôi lại bắt đầu nói chuyện :-“ Hì ! Em lên mạng lâu chưa ?- Vâng ! em cũng lên được một lúc rồi. Anh thì sao?- Anh cũng như vậy, a cũng vừa mới lên.”Và chúng tôi lại bắt đầu nói chuyện, tâm sự với nhau những ngày đã qua làmgì, công việc, học tập và mọi thứ như thế nào, chúng tôi không biết sẽ đượcnói chuyện như thế này được bao lâu, nhưng hiện tại thì tôi thấy rất vui vàhạnh phúc, một niềm hạnh phúc thật khó tả, mỗi lần nói chuyện với em, tôithường nghe những bản nhạc không lời về mưa, và tôi có hỏi em:“-Em à ! Em có thích mưa không?- Em hả? theo anh nghĩ thì em có thích mưa không?-Hihi ! Sao lại hỏi anh như vậy chứ, anh nghĩ là có à.-Vì sao anh lại nghĩ như vậy ?-Bởi vì anh thấy con gái thường thích như vậy-Vậy ạ !-uhk !-Em thì không thích mưa à, mưa cứ làm em buồn sao ấy.- Vậy à ! thế em có thích mùa đông không, hum nay trời hơi se lạnh đấy, emcó bị mệt không ?- uhk ! lạnh thì em chịu được nhưng cũng không thích lắm, vì hay làm choem bị ngặt mũi lắm anh à.- Vậy à ! Thế em thích những gì và ghét những gì nhỉ ?- Vâng ! em thích nhiều thứ và cũng ghét nhiều thứ lắm. nhưng em ghét bảnthân mình ...

Tài liệu được xem nhiều: