Danh mục

Không công bằng với hai cậu con trai

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 186.48 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Cả ngày mẹ chỉ chăm chăm cho cu Chuột, 13 tháng, con của chú ấy. Còn Kem nhà con mới 7 tháng tuổi, bà chẳng ngó ngàng gì tới. Từ khi còn nhỏ Nhà chỉ có 2 anh em. Con là anh cả, đương nhiên phải nhường em rồi. Nhưng mẹ luôn dành tất cả mọi sự ưu tiên cho chú ấy. Còn con dường như không phải là con trai mẹ. Từ nhỏ, con đã làm tất cả mọi việc trong gia đình. Nói ra chắc không ai tin một chủ tịch phường như con, học ĐH Xây...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Không công bằng với hai cậu con trai Không công bằng với hai cậu con trai Cả ngày mẹ chỉ chăm chăm cho cu Chuột, 13 tháng, con của chú ấy.Còn Kem nhà con mới 7 tháng tuổi, bà chẳng ngó ngàng gì tới. Từ khi còn nhỏ Nhà chỉ có 2 anh em. Con là anh cả, đương nhiên phải nhường em rồi.Nhưng mẹ luôn dành tất cả mọi sự ưu tiên cho chú ấy. Còn con dường nhưkhông phải là con trai mẹ. Từ nhỏ, con đã làm tất cả mọi việc trong gia đình. Nói ra chắc khôngai tin một chủ tịch phường như con, học ĐH Xây dựng, lại thành thạo trongviệc khâu vá, giặt giũ, cơm nước, lau dọn nhà cửa. Đã có lần con trách mẹsao bắt con làm nhiều việc thế. Nhưng sau này lớn lên, con lại cảm ơn mẹ.Nhờ làm nhiều, con cũng học được nhiều điều trong cuộc sống. Đến lúc con lập gia đình Con lấy vợ, mẹ đã có cháu bế, sự phân biệt đối xử đó vẫn không có gìthay đổi. Mà con nào phải đứa con hư, luôn kính trên nhường dưới và yêuquý mẹ. Ngày đầu vợ con mới về làm dâu nhà mình chỉ có mỗi một cái máy vitính mẹ mua cho hai anh em. Nhưng hầu như là em dùng, còn con thì chẳngmấy khi được sờ tới. Vợ con có việc, mới dùng máy vi tính một tí. Khônghiểu tự chú ấy hay mẹ xui, mà hôm sau, chú ấy đã đem máy vi tính về phòngriêng, cất và khóa trái lại. Con thấy thế lẳng lặng gom tiền mua một cái máy tính khác, bảo vợlà: “Mình mua lấy 1 cái dùng riêng chả sướng hơn à”, gạt đi những thắc mắccủa vợ về hành động lạ đó, để gia đình được yên vui. Ngày chú ấy lấy vợ, mẹ phấn khởi và tổ chức linh đình lắm. Con cốgắng hết sức giúp đỡ chú ấy những gì có thể, nhưng trong lòng cũng khôngkhỏi nhen lên những sự ích kỷ, so sánh với đám cưới của mình. Rồi giây phút ấy cũng thoáng quá cho tới khi cuộc sống chung của 3cặp vợ chồng bắt đầu. Đến lúc này con không thể gạt đi những lời thắc mắccủa vợ khi mỗi lần nấu cơm, ăn cơm hay làm gì, con dâu cả đều phải làm hếtmọi việc, con dâu thứ “ngồi chơi xơi nước” vì mẹ bảo “chưa quen với việcnhà”. Đã gần 1 năm sống ở nhà chồng vẫn chưa quen ư? Rồi con dâu thứ cókêu không tìm thấy cái gì (như cái mũ bảo hiểm), mẹ lại đổ ngay cho condâu cả cất đi. Suy nghĩ mãi, vợ chồng con cũng xin ra ăn riêng. Không phải chỉ vìnhững vụn vặt nhỏ mọn đó, mà vì con nghĩ thế là thoải mái hơn cho cả nhà.Kể cả vợ chồng chú ấy cũng thấy tự do hơn. Con biết, bố mẹ sẽ chọn ănchung với vợ chồng chú ấy. Con có phải là người anh “tính toán”? Nhà có 80 m2, mẹ đã xây sẵn hai căn nhà giống hệt nhau cho 2 contrai, nhưng thông phòng giữa các tầng. Con và bố mẹ một bên, chú thím ấy ởmột bên, chung sân nhưng cảm thấy vẫn bất tiện. Hồi trước nhà con 3 ngườiở chung cái phòng 9m2. Còn hai vợ chồng chú thím ở luôn cả nhà 2 tầng. Ăn riêng, dẫn tới việc “chia” đồ đạc trong bếp. Tất cả những đồ d ùngtừ lò vi sóng, bát đĩa, tủ lạnh,... đều là vợ chồng con mua sắm. Tách riêng ra,bố mẹ không lấy bất kỳ một thứ gì mà hoàn toàn mua mới. Con cũng khôngphản đối. Vì mẹ có tiền đền bù đất nên cũng dư dả hơn xưa. Nhưng.... Ra ăn riêng một cái, mẹ sắm cho hai vợ chồng chú ấy tivi LCD 40inch, kể cả cái điều hòa 18.000BTU cho c ăn phòng 10m2. Cái tủ lạnh sideby side cho căn bếp chật ních của nhà mình. Nếu mẹ nói qua với con, chắccon sẽ tư vấn cho mẹ để đỡ lãng phí. Con sợ góp ý mẹ sẽ cho rằng con ghenăn tức ở. Hơn thế, bố mẹ nào mà chả thương và bù trì cho con út, cho nhữngđứa con kém may mắn hơn. Ở đây con không có ý chê vợ chồng chú ấy.Nhưng đúng là, vợ chồng con đều ăn học đàng hoàng, của ăn của để cũng dưdả. Còn cả 2 vợ chồng chú ấy đều đi bán hàng thuê ở hiệu thuốc. Con cũngkhông chắc thu nhập được bao nhiêu. Dù bố mẹ có bù trì cho chú ấy như thếnào, con chẳng dám so bì. Thế mà... Hai vợ chồng con cũng nai lưng ra làm 10 năm nay, tiết kiệm muađược một căn hộ chung c ư, định bụng sẽ cho thuê kiếm thêm tiền. Mẹ thấythế, vội vàng đi tìm mua cho chú ấy một mảnh đất trong làng nhà mình. Mẹsợ chú ấy ít nhà đất hơn chúng con ư? Rồi mua xe gas xịn cho vợ chồng chúấy đi. Từ nhỏ, con chỉ được thừa hưởng lại cái xe đạp cũ rích của bố. Còn tấtcả mọi thứ đều phải tự làm hết. Rồi đến khi vợ con sinh bé thứ 2. Cháu Bốp nhà con đã phải gửixuống nhờ bà ngoại trông. Cháu Kem sớm 2 tháng, một mình vợ con lụi cụichăm và bế con trên tầng. Bà ngoại có xuống giúp được ngày nào thì giúp.Còn mẹ phải bận trông bé Chuột nhà chú ấy cũng hơn 14 tháng. Đi làm về, con cũng vội xắn tay vào làm mọi việc nhà, còn mẹ nguýtdài, nói với hàng xóm: “Tưởng ăn riêng là sướng lắm à? Đấy, bây giờ mớibiết thế nào là lễ độ”. Con bày tỏ ý định thuê osossin, mẹ gạt phắt đi:“Không được cho người lạ vào nhà”. Vâng, con cũng biết thế, con cũng biếtđây là nhà của mẹ, nên làm việc gì con luôn hỏi ý kiến và tôn trọng bố mẹ,không thể làm trái. Giá như mẹ có thể yêu quý con bằng một phần của chú ấy (Ảnh minhhọa) Điều c ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: