Danh mục

Khúc hát gọi hồn P4

Số trang: 17      Loại file: pdf      Dung lượng: 258.83 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 18,000 VND Tải xuống file đầy đủ (17 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Thiên Nga và mụ chủ Mỹ Lệ cùng ra về một lượt. Nhưng tình trạng của haingười thì khác hẳn. Trong khinThiên Nga vẫn tươi tỉnh như bình thường, thì trái lại, mụ Mỹ Lệ eo xéo như gà mắc tóc. Người trong quán quá đỗi ngạc nhiên, ai cũng hỏi: - Có chuyện gì với hai người vậy? Tên cướp đó... Người vừa hỏi câu đó chưa kịp dứt lời đã bị ngay mấy cái tát nảy lừa. Họ tưởng bị bà chủ đánh, nhưng không phải, bởi lúc đó bà Mỹ Lệ đang nằm vùi trên giường, còn...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Khúc hát gọi hồn P4Tác giả: Người Khăn Trắng KHÚC HÁT GỌI HỒN Phần 4 T hiên Nga và mụ chủ Mỹ Lệ cùng ra về một lượt. Nhưng tình trạng của haingười thì khác hẳn. Trong khinThiên Nga vẫn tươi tỉnh như bình thường, thì tráilại, mụ Mỹ Lệ eo xéo như gà mắc tóc. Người trong quán quá đỗi ngạc nhiên, ai cũng hỏi: - Có chuyện gì với hai người vậy? Tên cướp đó... Người vừa hỏi câu đó chưa kịp dứt lời đã bị ngay mấy cái tát nảy lừa. Họtưởng bị bà chủ đánh, nhưng không phải, bởi lúc đó bà Mỹ Lệ đang nằm vùitrên giường, còn Thiên Nga thì đang ngồi ở bàn cách xa họ. Từ lúc đó hầu nhưchẳng người nào trong họ còn dám hỏi han lôi thôi nữa. Thiên Nga bỗng cũngkhác thường hơn, cô nàng lúc trước thụ động, ít nót, miễn cưỡng tuân theo lệnhcủa bà chủ khi tiếp khách, thì nay lại có thái độ như chủ ọuán! Điều đó thể hiệnqua cách cô xử sự. Để mặc cho mụ Mỹ Lệ nằm vùi trên giường, Thiên Nga mộtmình điều hành quán còn đâu ra đó hơn. Cô bảo tên quản lý Tám: - Từ nay mọi việc đều phải hỏi tôi. Tôi nhắc lại, mọi việc, chớ không phảiriêng vlệc nào. Tôi là chủ! Quản lý Tám vốn là người tâm phúc lâu đời của mụ Mỹ Lệ, nên tuy nghedặn vậy thì dạ dạ, nhưng trong lòng không khỏi thắc mắc, bất phục. Hắn gọiriêng mấy tên đàn em: - Con này bữa nay nổi chứng, còn xưng là chủ nữa! Lời hắn vừa dứt thì cũng giống như những người trước đó, bị ngay một cúđấm thẳng vào mặt, lảo đảo... Hắn quát lên: - Thằng nào đánh tao? Đáp lời hắn ta, lại một cái tát nữa, mà lần này tát còn mạnh hơn, chẳng kháclần hắn bị tên côn đồ hạ gục hôm trước. Bắt đầu nao núng, hần nói khẽ với tênđàn em: - Giống như có ma vậy, mau chuồn đi thôi! Tuy nói vậy nhưng vì miếng cơm manh áo, bọn quản lý Tám cuối cùng vẫntiếp tục làm việc. Bọn hắn thật sự ngạc nhiên, bởi từ đó mụ chủ Mỹ Lệ hoàntoàn mất hết quyền lực. Tệ hơn nữa, mụ ta con tỏ ra sợ sệt Thiên Nga, nhất nhấtnhững gì cô nàng nói ra mụ ta đều tuân theo.www.vuilen.com 70Tác giả: Người Khăn Trắng KHÚC HÁT GỌI HỒN Rồi mọi sinh hoạt của quán bar Địa Đàng cũng trở lại bình thường. Kháchsau một thời gian ngắn bị tác động bi chuyện xảy ra, đã kéo nhau trở lại. Nhất làsau khi nghe tin cô hoa khôi Thiên Nga giờ đã không còn là độc quyền củanhững tên quan cức có máu mặt nữa, những khách bình thường lại thích tới ĐịaĐàng hơn, bởi họ có thể được Thiên Nga tiếp bất cứ lúc nào. Một buổi tối... Thiên Nga vừa ra khỏi phòng, chưa kịp bước xuống cầu thang thì đã nghehuyên náo ở ngay đầu thang lầu. Lão Tây Rôbe xuất hiện thật đột ngột và đangxông thẳng lên trước sự bất lực của đám bảo vệ. Lão ta hình như đang say, vừabước lên vừa to tiếng: - Đứa nào dám ngăn cản tao thì hãy chờ ăn đạn! Lão ta bất ngờ rút từ trong áo ra một khẩu súng, khiến mấy tên bảo vệ bỏchạy hoảng loạn. Cả quun lý Tám cũng sợ hãi, núp trốn vào gầm cầu thang. Lúcđó Thiên Nga và lão Tây chạm mặt nhau. Hắn bớt hùng hổ, nhưng cùng còn totiếng: - Em xúi tụi nó đuổi anh ra phải không? Vừa rồi rụi nó nói em đi vắng vàđẩy anh ra ngoài, trong lúc anh biết chắc là em có mặt ở đây! Em nói xem,chính em không muốn tiếp anh phải không? Hắn hỏi và chờ một câu xoa dịu của ngườt đẹp, nhưng Thiên Nga lại nghiêmgiọng: - Nếu đúng vậy thì sao? Không ngờ, lão Tây trố mắt nhìn người đẹp: - Em vừa nói gì? - Tôi nói là ông không nên tới đây nữa. Bởi những gì mà ông gây ra đã quáđủ làm cho rắc rối ở quán này rồi. Giờ mời ông về cho. Rôbe xưa nay chỉ quen ra lệnh cho người khác, nên vừa nghe Thiên Nga nóivậy, lão ta gầm lên: - Lũ khốn này đúng là hết muốn sống. Lão ta vung cây súng trong tay, hướng nòng súng lên trời, nổ Iiền hai phát.Đúng là hắn chỉ bắn dọa thôi, nhưng bỗng hắn thét lên một tiếng, ôm lấy chân,đau đớn. Máu từ chân lão chảy ra ướt đẫm cả cầu thang. Thì ra hai viên đạn thayvì bay lên trần, đã xuyên thẳng vào bắp chân lão ta!www.vuilen.com 71Tác giả: Người Khăn Trắng KHÚC HÁT GỌI HỒN Không một chút nao núng, Thiên Nga hất hàm bảo một tên bảo vệ: - Lôi lão ta ra xe, bảo họ chở lão về và từ nay không được léo hánh tới đâynữa. Lão Rôbe còn quay lại định la lối tiếp, nhưng chợt lão trố mắt kinh ngạc, khithấy bà vợ chằn tinh gấu ngựa cửa mình vừa xuất hiện sau lưng Thiên Nga! - Bà... bà sao lại... Mụ Ba Tiền đứng nép phía sau người đẹp, chẳng khác một đàn em! Giọngmụ ta cũng theo giọng điệu của Thiên Nga: - Lôi lão ta ra ngoài đi! Tên cận vệ lâu năm của lão Rôbe cũng vô cùng sững sốt: - Bà... sao bà lại như thế? Ông chủ đang ta máu nhiều. Mụ Tiền quát lớn: - Cút đi ngay! Lão Rôbe ra xe rồi mà vẫn chưa thể hiểu tại sao có chuyện này. Từ hơn tuầnnay bà vợ lão bông nổ ...

Tài liệu được xem nhiều: