Danh mục

Khuôn Mặt Tình Yêu

Số trang: 4      Loại file: pdf      Dung lượng: 86.07 KB      Lượt xem: 5      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (4 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Mẹ gỡ tờ lịch đặt xuống mặt bàn, thốt lên như tiếng thở dài: “Trời, sao thời gian trôi nhanh quá vậy”. Tôi vẫn nằm yên trên giường, kéo chăn lên trùm đầu, tự hỏi tại sao lúc nào mẹ cũng thốt lên được một câu đầy ngạc nhiên như vậy.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Khuôn Mặt Tình YêuKhuôn Mặt Tình Yêu Sưu Tầm Khuôn Mặt Tình Yêu Tác giả: Sưu Tầm Thể loại: Truyện Ngắn Website: http://motsach.info Date: 23-October-2012Mẹ gỡ tờ lịch đặt xuống mặt bàn, thốt lên như tiếng thở dài: “Trời, sao thời gian trôi nhanh quávậy”. Tôi vẫn nằm yên trên giường, kéo chăn lên trùm đầu, tự hỏi tại sao lúc nào mẹ cũng thốtlên được một câu đầy ngạc nhiên như vậy.Đã mấy năm nay rồi, lúc nào đối diện với thời gian mẹ cũng vậy. Cũng thấy ngày mới là một cáigì đó bất ngờ, cũng như muốn níu kéo một điều gì đó. Không bù cho tôi.Tôi nằm trong chăn, thấy thời gian trôi như một bà già chậm chạp. Mẹ hỏi sáng nay PhươngAnh không đi đâu à? Tôi lắc đầu, ngày nghỉ mà mẹ. Mẹ ừ nhỉ, lại thứ bảy rồi. Sao thời gian trôinhanh thế không biết. Phương Anh có biết hôm nay là ngày bao nhiêu rồi không? Tôi cười, conchẳng để ý nữa, ngày tháng bây giờ có gì khác nhau đâu mà quan tâm hả mẹ.Mẹ lắc đầu, hồi tưởng, ngày bằng tuổi Phương Anh, lúc nào mẹ cũng đầu tắt mặt tối kiếm tiềnnuôi con, chẳng có thời gian mà nghỉ chứ đừng nói gì đến nằm dài ngao ngán. Thôi mà mẹ, cảtuần con đã phải đối phó với sếp rồi. Một tuần chỉ có hai ngày nghỉ mà mẹ. Tôi cười nịnh, ômvai mẹ. Mẹ cười, Phương Anh nhà mình chỉ được cái nịnh mẹ là giỏi thôi.Mà gần mười giờ rồi, mày có ăn gì để mẹ đi nấu? Tôi lắc đầu, thôi mẹ ơi. Mẹ cứ để con tự làm.À mà hôm nay chú Cường không sang hả mẹ? Mẹ cười, ông ấy đi thăm con gái, đến chiều mớiđến. Tôi rụt cổ vào chăn, đùa, hóa ra sáng nay mẹ cô đơn nên con mới có ân huệ được mẹphục vụ đồ ăn sáng. Mẹ nheo đôi mắt vẫn còn rất đẹp, đỏng đảnh đi vào nhà trong, không ănthì thôi, kệ mày.Tôi nhìn theo bóng mẹ khuất vào nhà trong, thở dài, từ khi cha đi, lúc nào mẹ cũng coi tôi nhưlà trẻ con, lúc nào cũng muốn bao bọc cho tôi như vậy. Ngày cha quyết định cùng đi với côMười, tôi tưởng là mẹ không sống được. Cô Mười là bạn thân của mẹ, thế mà cuối cùng lại là dìhai của tôi. Tôi nhớ, chiều đó mưa rất to, mẹ gần như chết ngất sau cánh cửa cha khép lại cùnglá đơn ly hôn, tưởng như không còn gượng dậy được nữa. Tôi đã ngồi một mình, tự hỏi rất nhiềulần rằng tại sao cha lại ra đi, nhưng không tìm được câu trả lời. Hỏi mẹ thì chỉ nhận được lời giảithích ngắn gọn rằng mẹ đã sai lầm khi đến với cha. Thế là hết. Mọi sự đều được gói gọn tronghai chữ sai lầm. Sau này, khi chia tay với chú Nghị, mẹ cũng chỉ ngắn gọn rằng mẹ sai lầm hệtnhư vậy. Dì Huyền và bà ngoại đã hết sức phản đối khi chú Nghị mang trầu cau đến nhà bà. Lúcấy mẹ ba mươi sáu tuổi, đã qua những tháng ngày buồn rầu không có cha, đôi mắt đã đong đầyniềm vui, long lanh lắm. Mẹ bỏ ngoài tai mọi lời nhận xét của bà. Không nói được con gái, bàbực mình lôi tôi về nhà bảo mẹ mày đến già rồi cũng vẫn còn dại. Thế rồi những ngày thángTrang 1/4 http://motsach.infoKhuôn Mặt Tình Yêu Sưu Tầmhạnh phúc bên chú Nghị cũng chỉ được chưa đầy bốn năm là chấm dứt. Chú Nghị hình như cóbồ mới, mẹ cũng chẳng còn thiết tha gì.Bà ngoại thở ngắn than dài khi mối tình thứ hai của mẹ nát tan. Bà bảo Phương Anh phải tránhvết xe đổ của mẹ. Tôi ngồi nghĩ mông lung, không biết làm thế nào để tránh. Những ngày đầu,mẹ và chú Nghị thật hạnh phúc, ít nhất là bên ngoài như vậy. Nhưng sau đó cứ nhạt nhẽo đi, dùchẳng ai thèm gây sự cãi vã. Chú Nghị thưa dần không về ăn cơm, mẹ thì hay về nhà bà ngoại.Chú Nghị bảo Phương Anh biết không, mẹ Hương của Phương Anh cực đoan quá nên tự làmkhổ mình. Chú không thể nào hiểu đến tận cùng của Hương để cứu vãn mọi thứ được. Tôi côngnhận là chú Nghị nói đúng, mẹ làm mọi thứ theo cảm hứng, và đã ghét ai thì ghét đến cùng.Công bằng mà nhận xét, chú Nghị là người tốt, chỉ có điều đa tình quá nên mẹ không chịu được.Những lúc mẹ bỏ về nhà bà ngoại, chú Nghị hay ngồi nói chuyện với tôi. Tôi cũng đã có nhữngngày tháng cố gắng hàn gắn cuộc hôn nhân của mẹ nhưng không có kết quả. Mẹ đã quyết địnhchia tay với chú Nghị và coi đó là một sai lầm. Chú Nghị đa tình thế mà vẫn sốc.Thỉnh thoảng chú Nghị vẫn gọi điện rủ tôi đi ăn cơm trưa. Lúc đó tôi đang học năm thứ ba đạihọc. Chú Nghị bảo chú thực sự mong Phương Anh sau này không giống mẹ. Tôi cười, con gáikhông giống mẹ thì giống ai? Mắt chú Nghị như xa xăm, giống mẹ Hương thì Phương Anh sẽ lạikhổ. Chú Nghị là bố dượng nhưng không hẳn là dượng, đôi khi như một người bạn có thể chiasẻ những chuyện không đâu. Bạn bè nhìn vào không hiểu tại sao tôi và chú Nghị lại có thể nóichuyện với nhau được như vậy? Tôi cũng chẳng biết tại sao, có thể vì tôi đã quá quen với nhữngcảnh như thế. Năm mười hai tuổi, cô Mười đã là dì hai của tôi. Tuy không thể tốt như m ...

Tài liệu được xem nhiều: