Thông tin tài liệu:
Linh Chi nên rút lui thì hơn. Cô sẽ đi để giữ lại nguyên vẹn những kỉ niệm đẹp đẽ giữa họ...Hai ngày sau, Minh nhận được hai lá thư, một từ Julie, một từ Linh Chi. Hơi bất ngờ, anh lần lượt mở ra từng lá một. Phong ngồi im lặng trước mặt Julie. Cô len lén quan sát người con trai đối diện mình lúc anh đang gọi đồ uống. Nếu nói là cô không quen biết anh thì cũng không hoàn toàn đúng
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Kì 3: Yêu thương là trao tặngKì 3: Yêu thương là trao tặngLinh Chi nên rút lui thì hơn. Cô sẽ đi để giữ lại nguyên vẹn những kỉ niệm đẹpđẽ giữa họ...Hai ngày sau, Minh nhận được hai lá thư, một từ Julie, một từLinh Chi. Hơi bất ngờ, anh lần lượt mở ra từng lá một.Phong ngồi im lặng trước mặt Julie. Cô len lén quan sát người con trai đối diệnmình lúc anh đang gọi đồ uống. Nếu nói là cô không quen biết anh thì cũng khônghoàn toàn đúng. Phong học cùng lớp triết học với Linh Chi. Anh học không tốtmôn này nên Linh Chi phải thường xuyên chỉ bài vào giờ nghỉ. Lúc đầu Julie luônthấy Linh Chi nói về anh như một người kiêu ngạo và tự tin quá mức. Nhưng bâygiờ Julie không thấy thế. Người con trai ngồi trước mặt cô mặc áo sơ mi trắng vàáo len màu nâu đậm bên ngoài, anh không giống những anh chàng con nhà giàuJulie đã gặp ở trường. Anh nói chuyện với người phục vụ bằng giọng nói nhẹnhàng, không có vẻ gì là cao ngạo. Gọi hai ly cà phê đen, Phong nhìn thẳng vàomắt Julie và mở lời trước :- Anh là bạn cùng nhà với Minh. Anh có chuyện này cần em giúp .Không để Julie kịp trả lời, Phong nói luôn:- Em có thể rời xa Minh không ? Hãy để cho Linh Chi và Minh được ở bên nhau.Julie hơi sốc khi nghe Phong nói thế. Cô tái mặt.Họ ở cùng nhà với nhau. Phảichăng Phong đã biết người Minh yêu là Linh Chi , chứ không phải cô. Hay chínhMinh đã nhờ Phong tới nói hộ với cô. Bàn tay cô hơi run lên khi nghĩ tới giả thiếtMinh đang trốn tránh cô.-Tại sao anh lại nói vậy ? Là Minh nhờ anh nói với em à ?Phong lắc đầu:-Không, Minh không hề biết chuyện anh tới gặp em hôm nay. Nhưng Minh khôngthể quyết định được. Nếu em chủ động chia tay sẽ dể hơn cho cả ba người. Em làcô gái tốt Julie, anh biết em sẽ không lấy thứ gì không thuộc về mình. Linh Chi đãyêu Minh suốt sáu năm rồi.Julie cắn nhẹ môi. Phong hơi gập người xuống lúc nói. Cô biết anh chân thànhkhuyên mình. Không được, cô không thể bị suy suyển được. Julie đứng phắt dậy:-Cảm ơn anh đã quan tâm. Nhưng chuyện Linh Chi yêu Minh và chuyện anh ấy cóyêu Linh Chi không hoàn toàn khác nhau. Nếu không phải là chính Minh nói vớiem, thì em sẽ không đẩy anh ấy ra xa đâu.Phong thở dài nhìn Julie bước đi. Anh biết mình sẽ không khuyên nổi cô gái cátính này. Có lẽ anh không nên xen vào chuyện này. Một chuyện tình tay ba khôngnên trở thành tay tư thì hơn. Phong nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, anh địnhấn nút gọi Minh xong lại thôi. Minh còn đang phân vân nhưng Phong đã có quyếtđịnh của riêng mình. Dù Minh chọn ai thì Phong cũng sẽ không để Minh làm tổnthương người con gái ấy thêm lần nữa.Julie cố giấu mặt sau chồng sách cao ngất đặt trước mặt. Cô không muốn ai nhìnthấy giây phút yếu đuối của mình. Bàn tay lật nhanh những cuốn tiểu thuyết rồi lạithất vọng đặt sang một bên. Julie đang cố tìm xem có nhân vật nữ chính nào gặphoàn cảnh giống mình không. Một tình bạn hiện hữu và một tình yêu mơ hồ, biếtphải chọn sao.Mắt Julie chợt dừng lại trước một cuốn sách có tựa “Kiêu Hãnh và Định Kiến”.Đây là quyển sách Linh Chi đã tặng cho thư viện của trường vài tháng trước. Julielật giở quyển sách và ngón tay cô chạm nhẹ vào mảnh giấy cài cẩn thận ở trangcuối cùng. Màu giấy ố vàng theo thời gian nhưng nét chứ cô vẫn nhận ra được.Trên đó chỉ vỏn vẹn một câu.“Anh mãi mãi muốn ở bên em.” MinhLinh Chi nắn nót viết những dòng chữ cuối cùng và cẩn thận gập lại phong thư. Côđã đưa ra quyết định của mình. Linh Chi nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu. Nếukhông phải cô tình cờ đi qua phòng hội đồng của trường thì có lẽ cô sẽ hành hạ tráitim mình nhiều thêm nữa. Khi đi ngang qua, Linh Chi thấy Minh và thầy hiệu phótrong phòng nên đã đứng ngoài. Cô định đợi anh ra sẽ nói chuyện. Thầy hiệu phóthông báo Minh là sinh viên xuất sắc nhất khoa kì này. Anh sẽ được đại diện chosinh viên trường đọc báo cáo trong lễ tốt nghiệp. Minh mừng rỡ xinh phép đượcgọi ngay cho bạn gái mình báo tin vui. Lúc đó Linh Chi đã nghĩ điện thoại củamình thế nào cũng reo. Nhưng cô nắm chặt điện thoại trong tay một lúc mà cũngkhông thấy gì. Trong phòng Minh đã để lại hộp thư thoại cho một người nào đó.Cuối cùng Linh Chi cũng hiểu ra cô không còn là người san sẻ những vui buồn củaanh nữa. Minh đã không còn cần tới cô nữa. Anh yêu ai đã quá rõ ràng, chỉ cóngười ngốc nghếch mới không nhìn ra thôi. Linh Chi nên rút lui thì hơn. Cô sẽ điđể giữ lại nguyên vẹn những kỉ niệm đẹp đẽ giữa họ.Hai ngày sau, Minh nhận được hai lá thư, một từ Julie, một từ Linh Chi. Hơi bấtngờ, anh lần lượt mở ra từng lá một.Linh Chi“Khi anh đọc lá thư này thì có lẽ em đang ngồi trên tàu rồi. Trường có chươngtrình trao đổi học sinh nên em đã đăng kí tới học ở một thành phố khác.Cambridge nhỏ bé có lẽ thích hợp với em hơn nơi này. Ở đó quên anh sẽ dễ dànghơn.Minh à, anh không cần phải trách bản thân mình thêm nữa. Đây là sự lựa chọncủa em. Em không thể cứ sống trong hi vọng và chờ đợi anh mãi được. Lúc anhmỏi mệt, lúc anh buồn bã, anh quay về với em. Nhưng em không chỉ cần có thế.Em là người con gái đầu tiên yêu anh nhưng thật đáng tiếc lại không phải là ngườiđầu tiên anh yêu. Sau này nếu anh có yêu ai thì hãy hết lòng với người đó. Emcũng thế, người tiếp theo em yêu, em cũng sẽ chân thành với người đó như đã vớianh”Từ hồi em 16 tuổi, mỗi ngày em đều mong anh sống vui vẻ hạnh phúc.”Tạm biệt.Linh ChiMinh vừa gập lá thư lại thì Phong nhấc nó ra khỏi tay Minh, đọc vội.Julie“ Anh Minh, anh là một người con trai tốt. Từ lần đầu gặp anh em đã biết điều đó.Có lẽ một người con trai tốt khi đứng giữa hai cô gái tốt thì sẽ không thể lựa chọnđược. Thời gian ở bên anh tuy ngắn ngủi nhưng em đã rất hạnh phúc. Nhưng Minhà, em không thể hạnh phúc trên nỗi đau khổ của người khác. Em đã nghĩ mình cóthể làm được. Nhưng chuyện đó khó hơn em tưởng , hơn ai hết em hiểu tình cảmLinh Chi dành cho anh, vì vậy em càng không thể cố gắng tranh giành anh.Em không biết anh có ...