Danh mục

Kịch bản…

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 162.63 KB      Lượt xem: 16      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Trời trở lạnh, những ngọn gió cuối đông còn sót lại, thỉnh thoảng cứ thổi ùa vào làm lạnh buốt, nhưng cô lại thích cái cảm giác hơi tê tê trên khuôn mặt ấy để rồi phải rùng mình. Sáng, cô thường uống một ly trà nóng thêm ít đường, rồi một ly cà phê lạnh, hai thứ ấy hoà lại với nhau làm cô tỉnh táo hơn cho một ngày mới bắt đầu… Phòng làm việc của cô được đặt ở lầu hai, đối diện là phòng sếp. Cô tự thích thú với mình vì được đặc ân là...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Kịch bản… Kịch bản… TRUYỆN NGẮN CỦA MINH VYTrời trở lạnh, những ngọn gió cuối đông còn sót lại, thỉnh thoảng cứ thổi ùa vào làm lạnhbuốt, nhưng cô lại thích cái cảm giác hơi tê tê trên khuôn mặt ấy để rồi phải rùng mình.Sáng, cô thường uống một ly trà nóng thêm ít đường, rồi một ly cà phê lạnh, hai thứ ấyhoà lại với nhau làm cô tỉnh táo hơn cho một ngày mới bắt đầu…Phòng làm việc của cô được đặt ở lầu hai, đối diện là phòng sếp. Cô tự thích thú với mìnhvì được đặc ân là ngồi ở bàn làm việc ngay cánh cửa sổ, khi mỏi mắt cô có thể bước rangoài, từ ban công nhìn xuống đường để nhìn ra hướng dòng xe cộ chạy. Điện thoại chợtréo lên, cô vội lấy ra nghe.- Em qua phòng anh họp chút việc nhé!.- Giọng sếp vang lên, nhẹ nhàng như mọi ngày.- Dạ!.Cô bước lại bàn lấy quyển sổ tay và đi qua phòng sếp.- Dạ, anh gọi em!.- Ừ em ngồi đi, anh có chuyện muốn bàn với em.- Dạ!.- Hiện nay nhà tài trợ cho chương trình Nhịp đập trái tim đã hết hợp đồng, anh đang mờigọi một nhà tài trợ mới, họ đồng ý tài trợ chính cho chương trình của mình với điều kiệnlà phải thay đổi lại format và nội dung chương trình một chút. Mấy số phát sóng gần đâyanh thấy nó hơi cũ và hơi nhạt, em nên suy nghĩ một hướng mới cho chương trình để thuhút sự chú ý của khán giả.- Dạ, nhưng bây giờ tiêu chí mới của nhà đài ra sao vậy anh?.- Làm sao để khán giả xem chương trình cảm thấy xúc động với từng nhân vật mà chúngta đưa ra là em thành công rồi. Anh nghĩ em nên phối hợp với đạo diễn Hải để tìm ra cáchnhé!.- Dạ… emCô khẽ đáp nghe có vẻ hơi miễn cưỡng.- Em xin phép về phòng để làm việc.- Ừ, cố làm tốt nhé.Cô đi thất thểu về phòng, thả người xuống chiếc ghế xoay, dùng chân xoay một vòng rồingẩng mặt lên, thả lỏng, mắt nhắm, đầu trống không, rồi mở mắt… vẫn không nghĩ rađược gì hay ho. Bật laptop cô lang thang trên mạng để tìm ý tưởng mới, nhấp chuột vàotừng trang báo online, vẫn thế, vẫn tin tức mỗi ngày, cướp, hiếp, giết, chết… ôi trời, mắtcô bắt đầu nhòe đi, nước mắt bắt đầu chảy, một giọt, rồi hai giọt rơi trên hai khóe mắt, haingày nay nước mắt của cô cứ hay chảy một cách vô tội vạ.Hải đã rất lo lắng bảo cô đi khám mắt nhưng cô ngang bướng không chịu đi, phần vì côlười và phần vì cô sợ. Cô cầm điện thoại lên gọi cho Hải.- Em đau mắt quá, anh qua công ty chở em đi khám nha.- Thấy chưa, nói đi khám hai ngày nay rồi mà vẫn lì lợm không chịu đi. Em ngồi đó đợi30 phút nữa anh tới.Hải cúp máy, cô chưa kịp nói lời nào, tính Hải vậy đó, đạo diễn gì mà không có sự lãngmạn chút nào hết...***Đêm, cô ngồi cùng Hải trên cà phê sân thượng. Cô thích những quán cà phê có độ cao đểcó thể ngắm đường mà không sợ bị bụi bay vào mắt. Hôm nay cô có vẻ suy tư hơn mọingày, Hải rụt rè nắm lấy đôi bàn tay bé nhỏ mềm mại của cô.- Hôm nay sao có hứng thú cà phê với anh vậy?.Cô vẫn để bàn tay mình trong tay Hải.- Có chuyện!Hải nhìn xoáy vào mắt cô, dò xét.- Em… đúng là biên kịch, lúc nào cũng có chuyện.Cô phì cười, nhìn Hải tinh nghịch.- Vậy anh đúng là đạo diễn, lúc nào em cũng thấy anh đang diễn.Cả hai cùng cười với ý nghĩ trẻ con đó.- Thôi, anh thua, em nói đi.Cô thở dài.- Sếp nói đang thay nhà tài trợ, muốn thay đổi chương trình em đang làm sao cho thật xúcđộng.Hải gật đầu xác nhận.- Anh có nghe ảnh nói, em có hướng gì mới chưa?.Cô lắc đầu.- Có hướng thì em đâu có ngồi với anh giờ này.- À, thì ra là em đang lợi dụng anh, đúng không?.Cô mỉm cười, một nụ cười đầy ẩn ý.- Em nghĩ nếu muốn khán giả xem xúc động thì trước tiên người tạo ra nó phải rungđộng… hay là…Đôi mắt Hải chợt sáng lên vì nãy sinh một ý tưởng mới.- Hay là mình dùng chính nhân vật đó làm diễn viên, như vậy sẽ hay và cảm động hơn.- Em cũng đang nghĩ vậy đó, mai anh đưa em đi thực tế nghen!.- Ôi trời, tui đâu phải là Ôsin của cô mà đưa cô đi.Cô lấy tay đánh mạnh vào lưng Hải khiến anh đau điếng, Hải dùng sức nắm chặt hai cánhtay cô, kéo vào người mình, cô để yên. Anh nghiêng đầu cúi mặt đặt môi mình lên đôimôi xinh xắn của cô, bất ngờ cô đưa chân đạp mạnh vào chân ghế làm chiếc ghế bậtngửa, Hải ngã nhào, cô đứng dậy bỏ đi…***Hải đến nhà cô rất sớm, mới sáu giờ sáng anh đã đứng tru tréo trước cửa nhà cô như tênăn trộm. Hải không dám bấm chuông vì sợ ba mẹ cô thức giấc, Hải lấy điện thoại gọi côra.Ba mươi phút sau cô bước ra trong chiếc áo sơ mi trắng ôm thân hình mảnh mai quyếnrũ, chiếc quần jean xanh bó sát. Cô vội leo lên xe, Hải chở cô đi một vòng ngắm Sài Gònvào buổi bình minh. Cô nói Hải chở cô vào khu chợ mua một ít mì gói và sữa để làm quà,hôm nay cô muốn Hải đưa cô đến trường khiếm thị Nguyễn Đình Chiểu thăm các emnhỏ.Sân trường ngày chủ nhật hơi vắng, phần vì các em có cha mẹ được đón về nhà, số cònlại là những đứa trẻ mồ côi, các em phải tự tìm niềm vui trong khuôn viên trường học. Côđứng quan sát một bé gái khoảng 7 tuổi, có gương mặt sáng và xinh đang ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: