Danh mục

Kịch bản chưa có hồi kết

Số trang: 16      Loại file: pdf      Dung lượng: 322.48 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 20,000 VND Tải xuống file đầy đủ (16 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Chiều Chiếc xe Romantic đời cũ lao nhanh theo hướng Huế ra Quảng Trị. Thiên và Nhơn đội mũ bảo hiểm cùng màu nâu. Xe đang tốc độ cao, đột nhiên Nhơn vỗ tay vào sườn Thiên chỉ qua tấm biển đề Thánh Địa La Vang bên trái quốc lộ. Phanh gấp, xe trượt bánh. - Để em qua bên kia đường mua ít thuốc bổ cho mạ. Máy xe vẫn nổ. Thiên cầm tay ga nhìn qua quầy thuốc, gật. Nhơn cởi mũ bảo hiểm, tóc xõa ra. Khuôn mặt đẹp thêm. Nhơn qua quầy thuốc tây rồi, Thiên...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Kịch bản chưa có hồi kết Kịch bản chưa có hồi kết TRUYỆN NGẮN CỦA NHUỴ NGUYÊNQuốc lộ. ChiềuChiếc xe Romantic đời cũ lao nhanh theo hướng Huế ra Quảng Trị. Thiên và Nhơn độimũ bảo hiểm cùng màu nâu. Xe đang tốc độ cao, đột nhiên Nhơn vỗ tay vào sườn Thiênchỉ qua tấm biển đề Thánh Địa La Vang bên trái quốc lộ. Phanh gấp, xe trượt bánh.- Để em qua bên kia đường mua ít thuốc bổ cho mạ.Máy xe vẫn nổ. Thiên cầm tay ga nhìn qua quầy thuốc, gật. Nhơn cởi mũ bảo hiểm, tócxõa ra. Khuôn mặt đẹp thêm.Nhơn qua quầy thuốc tây rồi, Thiên nhìn con đường đi vào Thánh Địa La Vang. Nhơnmua thuốc cũng nhanh.Thiên cho xe đi chậm. Cả hai không đội mũ bảo hiểm nữa, khuôn mặt tươi tắn dưới rángchiều nhàn nhạt. Hai bên đường là đồng lúa, nhà dân thưa thớt.- À em, hình như chuyện về hắn em kể chưa xong?- Còn đoạn hắn bị bắt nữa chứ mấy.- Thế à. Ừ. Em tiếp đi.- Cách bốn ngày sau anh ạ. Trước ngày hắn chuẩn bị về chỗ thuê trọ sống với con Định.Chuyến đó hắn tham, quyết ôm ba ngàn cây thuốc zét để ăn đậm. Bồ cũ hắn là con Kế xingửi một trăm cây hắn nhất quyết không. Còn nói ngạo: “Mai mốt tau cho mi đủ tiền lờimột trăm cây.” Hắn áp hàng tới trạm Tam Kỳ, con Kế đã gửi tặng hắn một cú điện thoạitới trạm công an…Xe rù ga trên đường hẹp. Đồng lúa sắp gặt bạt ngàn, vàng óng.Quá khứNhơn mới hai mươi hai tuổi, đang cặm cụi cấy lúa cùng với mụ thím.Những đám ruộngbên cạnh đều có người cấy.Hắn, tóc cà rê, mặt dữ, áo quần xộc xệch đứng trên đường thét gọi:- Mi biết mấy giờ rồi mà còn mần với mạn. Mẹ mi. Mười lăm phút nữa mà không có cơmtau ăn, mi chết!- Kệ hắn cháu. Hắn đi đánh chừ mới về đó. Thua hết, đói xơ răng ra rồi chứ chi…- Chi rồi tí nữa cháu lại bị đập thôi!Nhơn khoát tay ở một vũng nước bẩn trên ruộng rửa tay, bước lên kẹ, mặt sa sầm.Trên kênh làngNhơn nép đầu vào vai Thiên, mắt nhìn dòng kênh xanh lẻo.- Anh ơi, hồi anh cho em tắm nghe. Lâu lắm rồi em không được tắm ở kênh làng.Thêm quãng nữa, Nhơn chỉ tay về phía trước.- Đó anh. Nhà chị Mến đó. Vợ chồng chị cưới nhau được một năm thì ra khai hoang ởđây. Anh thấy, xóm này dài những mấy cây số mà mới được có mươi lăm nhà chứ mấy.- Họ có sức và chịu khó em nhỉ.- Giỏi lắm anh nờ. Anh Năm đào được cái hồ rộng cả trăm mét vuông ngay trước nhà. Tínữa anh ra mà coi, cá nhiều lắm, to lắm.Một bầy chó chạy xồ ra khi nghe tiếng ọ của xe máy lên dốc tiến vào nhà. Chị Mến từtrong bếp kềnh càng với cái bầu bước ra mừng rỡ.- Chà, mấy bữa ni con Bẹp cứ nhắc hoài, răng dì với dượng chưa ra.- Phải đợi cận ngày tòa gọi đã rồi ra chứ chị. Ra sớm em sợ ồn chuyện.- Anh Năm vô đôộng ví tru, cả thằng Hiếu, đi từ hôm qua kia, chắc sắp về rồi đó. Lùa vềđể tiêm tụ huyết trùng và lở mồm long móng. Nếu không đến tháng mười mới lùa về cày,chứ giờ lùa về làm chi; lại phải lùa đi thả, mất bốn năm giờ đi bộ, cực lắm.Từ trong bếp, cái Bẹp chạy ào ra xoắn xuýt níu lấy tay Thiên ngước lên cười tít mắt.- Dượng…Thiên gỡ túi quà từ móc xe dúi vào ngực nó.- Này, gọi chú nghe không. Đừng gọi dượng.Cái Bẹp vừa nhai kẹo vừa cởi đồ, chạy ra kênh.Nhơn nhìn theo gọi giật:- Tắm à. Đợi dì với.Những sợi nắng nhòe trên kênh. Mặt trời chỉ còn một mẩu nhỏ sắp tắt. Ba mươi hai tuổi,Nhơn trông tươi tắn nõn nà giữa dòng kênh trông rõ rong rêu dưới lòng.Thiên nhìn Nhơn ngụp lặn, nô đùa cùng cái Bẹp, nét mặt son trẻ và những đường congmềm mại.- Anh ơi, em mặc bộ đồ chị Mến, khi bơi cứ tuột.Cái Bẹp:- Tuột thì cội hắn ra.- Răng anh?Thiên chỉ cười. Anh bị phân tán bởi những âm thanh leng keng hỗn loạn vọng lên từ bãicỏ phía dãy đồi.Dưới đấy, ruộng hoang nối nhau, cỏ đã mọc xanh. Những con trâu nhẫn nại gặm cỏ. Ở cổchúng đều có một cái vòng đeo lục lạc vàng sậm. Xa xa vài đứa trẻ tìm trái mua chín ăn,môi miệng thâm tím. Nơi khoảnh ruộng lác gần đó, một đứa trẻ đang đuổi bắt con chimchân dài, chui lủi. Lúc sau nó bay sà sà tới bụi tre bên đường nhà chị Mến. Đứa trẻ chán,nhìn về phía kênh làng có người tắm.Mặt trời lặn.Hai dì cháu đua nhau bơi ngược dòng kênh. Phía trước, cách vài trăm mét có cái cầu congvồng lên, thuyền buồm vừa lòn qua được.Chập tối. Bên dòng kênhThiên lại để ý mớ âm thanh của lục lạc vọng tới, quay đầu ra như có người.Chị Mến đi vào, chợt đứng lại.- Năm với thằng Hiếu về ngoài rồi phải Thiên ơi.Thiên căng mắt nhìn lên đường kênh. Chẳng thấy gì ngoài bóng tối mờ mờ.- Sao chị biết? Em có thấy chi mô?- Tiếng lục lạc của trâu mình ấy. Còn xa lắm.Chị Mến đi vào bếp.Thiên bước vội trở ra kênh. Vừa lúc Nhơn vịn cỏ lên bờ.Trên đường kênh vắng teo. Xa lắm mới thấy vài ngọn đèn hắt ra, mờ. Thiên ôm ghì lấyNhơn đang ướt sũng. Hôn. Mê muội.Tiếng lục lạc nhộn nhạo.Nhơn khuỵu chân. Thiên đỡ Nhơn nằm ngửa xuống bờ kênh.Hai cha con anh Năm, một dắt xe đạp, một lùa trâu xuống con đường vào nhà không haygì đang xảy ra bên mép kênh.Quá khứNgôi nhà cấp bốn, hai gian lợp ngói, cũ.Hắn đập mạnh ...

Tài liệu được xem nhiều: