Danh mục

Kiến thức lớp 12 Vợ nhặt - Kim Lân –phần24

Số trang: 16      Loại file: pdf      Dung lượng: 193.49 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 20,000 VND Tải xuống file đầy đủ (16 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

- Bà cụ Tứ là nhân vật khá đặc biệt trong tác phẩm Vợ nhặt. Thành công của Kim Lân là xây dựng một nhân vật sống với tâm trạng là chính.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Kiến thức lớp 12 "Vợ nhặt" - Kim Lân –phần24 Kiến thức lớp 12Vợ nhặt - Kim Lân –phần24Phân tích nhân vật bà cụ Tứ trong tácphẩm Vợ nhặt - Kim Lân- Bà cụ Tứ là nhân vật khá đặc biệt trong tác phẩm Vợ nhặt.Thành công của Kim Lân là xây dựng một nhân vật sống với tâmtrạng là chính.Cần lưu ý: đề yêu cầu phân tích tâm trạng nhân vật chứ khôngphải phân tích nhân vật. Nếu phân tích nhân vật đơn thuần,người viết chú ý tới diện mạo, ngôn ngữ, hành động, tính cách…của nhân vật, thì phân tích tâm trạng nhân vật lại tập trung vàodiễn biến đời sống bên trong của nhân vật.Diễn biến tâm trạng của bà cụ Tứ (mẹ Tràng)- Lúc đầu bà cụ không ngờ con mình lấy vợ nên không hiểungười đàn bà ở trong nhà mình là ai vì bà cụ nghĩ tình cảnh conmình khó lấy được vợ, nhất là giữa nạn đói khủng khiếp này.- Nhưng khi biết con mình “nhặt” được vợ thì lòng bà mẹ nghèokhổ hiểu ra: buồn, lo, tùi cực, ai oán, xót thương …- Càng nghĩ càng thương con mình, thương cả con dâu “dù saongười ta chịu lấy con mình thì cũng đáng quí”Cảm nhận tấm lòng người mẹ quê nghèo trước hạnh phúcbất ngờ của con trai bà.- Bà Tứ tự trách mình: làm mẹ đã không lo nỗi vợ cho con, naynó có vợ thì cũng mừng, bà thấy có trách nhiệm với hai vợ chồngmới.- Bà cụ cố nén nỗi buồn, nỗi lo động viên con tin ở sự sống vàtương lai.- Những hành động của bà: dọn dẹp nhà cửa, động viên vợchồng mới bằng những chuyện vui, chuyện tương lai sáng sủa“… tươi tỉnh khác ngày thường, cái mặt bủng beo u ám của bàrạng rỡ hẳn lên”Hướng dẫn:Truyện ngắn Vợ nhặt được Kim Lân sáng tác sau Cách mạngtháng Tám, nhưng bối cảnh của tác phẩm là nạn đói khủng khiếpnăm một chín bốn lăm.Đặt câu chuyện trong bóng tối của thời sự đói khát và chết chócấy, nhà văn đã thể hiện cảm động tấm lòng yêu thương, đùm bọclẫn nhau và niềm khao khát hạnh phúc của những người nghèokhổ. Vẻ đẹp nhân bản ấy được tác giả phát hiện và tập trung xâydựng thành công ở nhân vật bà cụ Tứ, mẹ của anh Tràng, ngườiđã “nhặt” vợ.Bà cụ Tứ là người mẹ nghèo khổ thương con như muôn ngànngười mẹ Viện Nam khác. Nhưng người mẹ ấy được đặt trongmột tình cảnh hết sức éo le. Đó là việc Tràng, con trai của bà,giữa lúc nạn đói hoành hành lại lấy vợ. Nhưng dường như chínhnghịch cảnh này càng làm nổi rõ ánh sáng tâm hồn ở người mẹđáng thương.Trong tác phẩm, bà cụ Tứ chỉ xuất hiện từ giữa truyện, lúc anhTràng đưa vợ về, song từ đấy, dù rất ít nói, bà vẫn là người thuhutd nhiều nấht tâm trí của người đọc. Bởi trong lòng người mrjấy, cảm trăm mối tơ vò, chuyện nay, chuyện xưa đan xen lẫn lộn,niềm vui, nỗi buồn, sự cay đắng tủi cực lẫn xót thương vây lấy.1.Bà cụ Tứ về nhàNhư thường lệ, buổi chiều ấy trời sẩm tối, bà cụ Tứ về nhà. Chưathất người, nhưng anh Tràng biết là mẹ, bởi ngoài đầu ngõ cótiếng người húng hắng ho. Từ ngoài rặng tre, bà lọng khọng đovào. Tính bà vẫn thế, vừa đi vừa lẩm bẩm tính toán gì trongmiệng. Nhưng hôm nay khác, thấy mẹ, Tràng reo lên như mộtđứa trẻ và gọi ới vào trong nhà: U đã về đấy! Anh con trai lật đậtchạy ra đón mẹ từ ngoài cổng và trách sao bà về muộn. Ồ, hẳncó chuyện gì rồi, mọi bữa anh cu Tràng đâu có thế. Mà còn gọi ớivào trong nữa. Trong nhà nào có ai. Lâu nay, khi ông lão và đứacon gái út lần lượt ra đi, nhà chỉ còn mỗi hai mẹ con. Bà nhấpnháy hai con mắt nhìn Tràng, chậm hỏi: Có việc gì thế vậy? Anhcu Tràng chưa chịu nói, giục bà vào nhà.Bà cụ Tứ phấp phỏng bước vào theo con vào nhà. Phấp phỏng vìling tính cho bà biết trong nhà hẳn xảy ra chuyện gì. Mà quả đúngnhư vậy. Mới đến giữa sân, bà đứng sững lại và càng ngạc nhiênhơn. Trong nhà bà có người, lại là đàn bà. Người đàn bà nào ởtrong ấy nhỉ? Bà chưa gặp, bà không quen bao giờ. Người ấy lạiđướng ngay đầu giường thằng con mình thế kia? Sao lại chàomình bằng u?.. Ai thế nhỉ? Hàng loạt câu hỏi đặt ra trong đầu bàlão. Hay bà già rồi, trông gà hoá cuốc. Bà lão hấp háy cặp mắtcho đỡ nhoèn vì tự dưng bà lão thấy mắt mình nhoèn ra thì phải..Không phải bà trông gà hoá cuốc, không phải mắt bà nhoèn.Đúng là có người rồi. Bà lão nhìn kỹ người đàn bà lần nữa, vẫnchưa nhận ra người nào. Bà lão quay lại nhìn con tỏ ý khônghiểu.Cái anh cu Tràng hôm nay thật lạ. Tự dưnng khách sáo với mẹ,cứ buộc bà lão phải ngồi lên giường lên chiếc ghế chĩnh chệnhrồi mới nói. Bà lập cập bước vào. Cái người đàn bà lạ ấy tưởngmẹ Tràng già cả, điếc lác lên cất tiếng chào đến lần thứ hai. Hoára, bà không điếc, bà mải băn khoăn vì người đàn bà ấy chào bàbằng u. Bà vẫn chưa hiểu vì sao lại thế. Đến khi anh Tràng nói:Nhà tôi nó mới về làm bạn với tôi u ạ! Thì bà hiểu rất nhanh. Độtngột quá! Bà cúi đầu nín lặng. Bà không chỉ hiểu chừng ấy. Tronglòng người mẹ nghèo ấy còn hiểu ra biết bao nhiêu cơ sự, vừa aioán vừa xót thương cho số kiếp của đứa con mình. Chao ôi,người ta dựng vợ gả chồng cho con là lúc trong nhà ăn nên làmnổi, những mong si ...

Tài liệu được xem nhiều: