Danh mục

Kỳ án dưới ánh trăng truyền kì - Chương 12

Số trang: 7      Loại file: doc      Dung lượng: 72.50 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Hinh kinh ngạc quay đầu lại, thấy có đến sáu bẩy người đứng đó. Đèn điện được bật sáng, Hinh nhận ra ngay Chu Mẫn, Trần Hy và thấy Lý giảng viên phụ đạo, ba người kia chắc là nhân viên phòng bảo vệ, Hinh đã gặp một trong số đó là phó phòng bảo vệ Vu Tự Dũng.Thầy Lý nét mặt trầm tư: “Bạn Hinh thật quá dại dột, có biết làm thế này sẽ bị trường thi hành kỷ luật không?”
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Kỳ án dưới ánh trăng truyền kì - Chương 12 Chương 12 Chuẩn đoán bệnh thần kinhHinh kinh ngạc quay đầu lại, thấy có đến sáu bẩy người đứng đó. Đèn điện được bậtsáng, Hinh nhận ra ngay Chu Mẫn, Trần Hy và thấy Lý giảng viên phụ đạo, ba ngườikia chắc là nhân viên phòng bảo vệ, Hinh đã gặp một trong số đó là phó phòng bảo vệVu Tự Dũng.Thầy Lý nét mặt trầm tư: “Bạn Hinh thật quá dại dột, có biết làm thế này sẽ bịtrường thi hành kỷ luật không?”Hinh vốn định nói: “Tại sao mọi người lại có thể tìm đến đây?”. Nhưng lúc này cô đãhiểu rõ cả, cô gườm gườm nhìn Chu Mẫn và Trần Hy, rồi nói với thầy Lý: “Thưathầy, em biết là mình đã sai. Nhưng, vì em thật sự lo lắng bi kịch “vụ án mưu sát 405”sẽ tái diễn. Em nghe nói vụ việc này có liên quan đến vụ án “Nguyệt Quang xã” củatrường ta ngày trước, cho nên em tìm đọc hồ sơ”.Ông Dũng gắt gỏng: “Không ngờ ở đây lại có một nữ Sê-lốc Hôm! Các cao thủ củaSở công an đã kết luận các vụ việc kia là tự sát, nay cô lại nói khác hẳn hay sao? Nếucô lo bi kịch đó tái diễn thật, thì trước hết cô hãy chỉnh lại tư tưởng của cô đi đã!”Ông Dũng nói quá cay nghiệt, thầy Lý bèn nói: “Anh Dũng ạ, em Hinh tuổi đời còn trẻ,rất có khả năng tiếp thu, chúng ta nên kiên nhẫn giáo dục là chính...”Thấy vị giảng viên mới tốt nghiệp ít lâu muốn giáo huấn mình, ông Dũng cười nhạt:“Vâng! Thầy Lý rất giỏi khoa sư phạm, mời thầy ký cho tôi một chữ vào đây. Và sángmai, à không, ngay bây giờ xin mời thầy và cô học trò cưng của thầy cùng đến phòngbảo vệ để nói chuyện cho kỹ đã!”Thầy Lý nhìn Hinh, rồi thở dài: “E rằng không thể! Nhà trường đã bố trí một hoạtđộng quan trọng trong sáng nay, cần gì thì anh cứ hỏi luôn đi”.“Đây là bác sĩ Đằng và bác sĩ Từ, được nhà trường mời đến để giúp cô giải quyết vấnđề tâm lý... và tư tưởng. Cô đang nghĩ những gì, thì cứ nói hết với họ, chúng tôi sẽ luira để các vị nói chuyện cho tiện”. Ông Duy Kim Chúc, trưởng phòng quản lý sinh viênHọc viện Y học Lâm sàng thận trọng giới thiệu với Diệp Hinh. Ông đã nghe thầy Lýbáo cáo về tình hình đêm qua: vào lúc nửa đêm, cô gái yêu kiều này đã lẻn ra khỏi kýtúc xá, hai bạn nữ cùng phòng là Chu Mẫn và Trần Hy đã bám theo, thấy cô ta vào khunhà hành chính cũ, sau đó không biết đã đi đâu. Trần Hy đành ở lại canh chừng, ChuMẫn thì đến gặp giảng viên phụ đạo là thầy Lý - người luôn ở trong trạng thái “sẵnsàng”. Thầy Lý rất thận trọng bèn mời ba nhân viên phòng trực ban bảo vệ giúp đỡ, đikiểm tra từng phòng trong khu nhà hành chính cũ. Nhưng đã đi khắp các phòng vàphòng thí nghiệm cũ đều không thấy bóng Diệp Hinh. Nhưng Vu Tự Dũng đã ở họcviện Giang Kinh lâu năm, bỗng nhớ đến tầng hầm khá rộng là địa điểm cũ của Phònghồ sơ. Mọi người tìm đến cầu thang để xuống thấy đèn ở lối đi bật sáng, cửa vàophòng hồ sơ không khóa bèn đoán chắc Diệp Hinh đang ở trong đó. Đúng thế, DiệpHinh đang soi đèn pin đọc một bộ hồ sơ cũ...Hai vị bác sĩ tiến lại hồ hởi bắt tay Diệp Hinh. Hinh bình thản nhìn họ: bác sĩ Đằngtrạc 35 tuổi, dáng người dong dỏng, khuôn mặt rạng rỡ vui tươi, đôi mắt rất có thần,đang mỉm cười rất thân thiện; bác sĩ Từ trạc tuổi đã ngoài 50, vóc người tầm thước, cóphần đẫy đà, bộ tóc hơi hói, tình cảm thể hiện không mấy rõ rệt trên gương mặt.Diệp Hinh không cần hỏi cũng hiểu rằng các bác sĩ đến để giải quyết vấn đề “tưtưởng” phần nhiều là các bác sĩ tâm lý. Có lẽ họ là bác sĩ của khoa Tâm thần trongbệnh viện.Hinh có cảm giác mình bị làm nhục: thì ra các bạn và thầy giáo đã cho rằng mình cóvấn đề tâm lý thậm chí là vấn đề tinh thần. Mình chỉ muốn điều tra một giai đoạn lịchsử để tránh tái diễn bi kịch kia mà!Liệu ai có thế tin mình đây?Nhưng cô lại nghĩ: chính mình cũng có lúc dường như không tin ở mình nữa là.Cô bình thản hỏi ông Kim Duy Chúc: “Thưa thầy Chúc, em nghe nói trường ta có quyđịnh rằng, các sinh viên có vấn đề tâm lý, trước hết nên đến phòng tư vấn tâm lý của ytế trường, sau đó mới quyết định xem có cần xin bệnh viện trợ giúp hay không. Saolại đặc biệt quan tâm đến em thế này ạ?”Ông Chúc ngớ ra trước câu hỏi này, không phải vì chưa được nghe trả lời mà là vì sựbình tĩnh thản nhiên và tư duy mạch lạc của Hinh trong khi nói khiến ông không thể tincô gái này thuộc nhóm “bệnh nhậ tâm thần phân liệt giai đoạn đầu”.“Chúng tôi không nhận định rằng có vấn đề tâm lý gì cả, mà là vì gần đây nghe nói emcó nhiều điểm bất thường trong sinh hoạt, với phương châm dự phòng là chính, nhàtrường muốn giúp em vượt qua mọi khó khăn”. Nói đến đây, ông Chúc nhận thấy ánhmắt của Hinh khiến ông rất mất tự nhiên, ông nhấn mạnh: “Ngoài ra, em có vài biểuhiện - nói đúng ra là vi phạm nội quy nhà trường, chúng tôi rất muốn biết nguồn cơnra sao, chứ không muốn thiếu sát sao để rồi kỷ luật một sinh viên giỏi”.Quả nhiên Hinh hơi bị tác động, đúng là mình đã lẳng lặng đi Nghi Hưng, rồi lại mòvào phòng hồ sơ lúc đêm hôm... đều là vi phạm nội quy, nhà trường hoàn toàn có thểkỷ luật mình. Nếu mình không hợp tác thì hậu quả thật khó lường, khó mà giải mãđượ ...

Tài liệu được xem nhiều: