“Xin mạo muội làm phiền bác Sầm, cháu là Âu Dương Sảnh. Bố mẹ cháu là Âu Dương Diên Khánh và Lương Chí Quân. Cháu đang học ở Đại học Y Giang Kinh”. Vừa về đến nhà Sảnh đã gọi điện cho “Máy kéo” Sầm Thiết Trung. Sảnh cầm một ống nghe khác để hai người nói chuyện.Có vẻ như ông Trung hơi ngạc nhiên “Chào cháu. Cháu có việc gì không?”“Cháu muốn hỏi thăm bác về một người”....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Kỳ án dưới ánh trăng truyền kì - Chương 25 Chương 25 Y Y“Xin mạo muội làm phiền bác Sầm, cháu là Âu Dương Sảnh. Bố mẹ cháu là ÂuDương Diên Khánh và Lương Chí Quân. Cháu đang học ở Đại học Y Giang Kinh”.Vừa về đến nhà Sảnh đã gọi điện cho “Máy kéo” Sầm Thiết Trung. Sảnh cầm mộtống nghe khác để hai người nói chuyện.Có vẻ như ông Trung hơi ngạc nhiên “Chào cháu. Cháu có việc gì không?”“Cháu muốn hỏi thăm bác về một người”.Giọng ông Trung xởi lởi: “Đừng ngại gì, nếu biết thì bác sẽ nói với cháu”.Theo miêu tả của cha mẹ, Sảnh có thể hình dung ra một vị trung niên cao lớn đĩnh đạc.“Y Y đang ở đâu?”Ông Trung “Ơ” một tiếng, rồi nói ngay “Có lẽ cháu đã nhầm chăng? Bác không quenai là Y Y cả”. Ông ta quả là người đã lăn lộn trên thương trường. “Bác đúng là nhânvật quan trọng hay quên chuyện cũ! Năm xưa khi bác thực tập ở bệnh viện tiền tuyến,trong tổ có một cô gái mà bác say mê, cô ấy tên là Y Y”.Đầu dây bên kia im lặng một hồi, cuối cùng ông Trung nghèn nghẹn hỏi: “Các côđược hỏi thẳng cái tên Y Y hay sao? Không, không phải, ý bác là các cháu nghe đượcchuyện này ở đâu thế?”Âu Dương Sảnh lạnh lùng đáp: “Là bác Tiểu Nhiên nói cho cháu biết”.Lại im lặng một hồi lâu, ông Trung gần như tự lẩm bẩm một mình: “Không... khôngthể. Anh ấy đã đi từ lâu rồi”.Sảnh lạnh lùng nói: “Hình như bác có phần xúc động. Có phải trước kia bác từng làmnhững việc không phải với ông Tiêu Nhiên không?”. “Cô có biết mình đang nói gìkhông?”“Nguyệt Quang. Bác có nghe nói gì về Nguyệt Quang không?”“Lẽ nào... cô biết thật ư? Rốt cuộc Tiêu Nhiên có chết thật hay không?”“Quả đúng là bác. Ngày ấy ở bệnh viện tiền tuyến bác đã o ép Y Y phải hợp tác vớitổ điều tra rồi khai ra Tiêu Nhiên là thành viên của Nguyệt Quang xã, và ép chị ấytránh xa Tiêu Nhiên, đúng không? Vì Y Y lần lữa không đến, Tiêu Nhiên đã hoàn toànthất vọng, rồi nhảy lầu tự sát vào sáng sớm ngày 16/6. Vật cản lớn nhất ngăn cản báctheo đuổi Y Y đã biến mất, và từ đó bác có thể rất đắc ý chứ gì?”Sảnh thấy mình phân tích rất hợp tình hợp lý, lòng cô dâng lên nỗi căm giận “MáyKéo” đang ở đầu dây bên kia.“Gì thế? Cô đang nói linh tinh gì vậy?” Ông Trung cũng điên tiết, nhưng rồi lại nghĩ ralà đang đối thoại với một cô gái mới lớn, giọng ông bình tĩnh trở lại. “Những điềucháu Sảnh nói, đều khác xa với sự thật. Năm xưa bác còn trẻ dại, đúng là đã làm thủlĩnh của một nhóm trong phái “tạo phản” ở đại học Y Giang Kinh, cũng từng khao khátY Y nhưng vẫn rất tôn trọng cô ấy. Cô ấy vẫn luôn giữ một khoảng cách với bác, tuybác tồi thật nhưng cũng không hề làm điều gì quá đáng. Bác cũng không hề tham dựcác hoạt động của tổ điều tra. Cháu nghĩ mà xem: Y Y ghét bác, đời nào cô ấy lại nghetheo bác để rồi khai ra việc Tiêu Nhiên đã tham gia “Nguyệt Quang xã”. Bác đâu có sứcmạnh để ngăn cản Y Y và Tiêu Nhiên gặp nhau. Bác biết đúng là tổ điều tra đã gâysức ép rất dữ đối với Y Y, nhưng bác tin rằng mình hiểu Y Y là người rất tốt, cô ấyyêu Tiêu Nhiên sâu nặng, dù bị o ép không cho tiếp tục quan hệ với Tiêu Nhiên thì Y Ycũng quyết không bán đứng anh ấy. Đương nhiên... lúc đó hình như cô ấy cũng rất mâuthuẫn, luôn thấy hoang mang, rất có thể sẽ bị tổ điều tra lợi dụng. Có thể đã xảy ranhững chuyện gì thì bác không có quyền phát biểu”.“Cháu sao có thể tin lời bác nói”. Sảnh thấy ông Trung nói không phải là không có lý.Cháu có thể đi mà hỏi Y Y. Ông Trung không nghĩ ngợi nói luôn. Nói rồi ông mới nghĩra rằng hình như đây mới là mục đích gọi điện thoại của Sảnh. Ông im lặng một hồilâu. Sảnh chờ đợi, cô không nén được nữa: “Chắc chắn bác phải biết tình hình cô Y Yhiện nay, đúng không ạ?”Rốt cuộc ông Trung cũng trả lời: “Lần này thì cháu đã nói đúng rồi. Nhưng đây làchuyện đời tư, có lẽ bác không thể cho cháu biết. Và tại sao bác phải cho cháu biếtchứ?”.“Vì vụ mưu sát 405. Bác vẫn có liên lạc với các bạn học cũ, chắc bác có nghe nói.Phòng ký túc xá 405 là nơi Tiêu Nhiên đã từng ở, bác ấy đã nhảy lầu từ nơi ấy, báckhông thể không biết. Lẽ nào trải qua bao năm bác không có chút nghi ngờ về nhữngđiều kỳ lạ ẩn chứa trong đó? Y Y nghĩ sao? Chắc cô ấy sẽ không cho rằng chỉ là mộtsự trùng hợp?”Ông Trung “a” lên một tiếng rồi nói: “Bác có nghe nói về vụ 405, nhưng vẫn tin rằngđó là những sự trùng hợp. Theo bác được biết, Y Y không hay biết những chuyệnnày”.Y Y tên thật là Khổng Phồn Di, tuy cùng là sinh viên khóa 63 nhưng không cùng lớpvới Tiêu Nhiên mà lại cùng lớp với Sầm Thiết Trung. Sảnh đã nói gần như cặn kẽ vớiông Trung về những suy đoán của của cô với “vụ án mưu sát 405” và “Nguyệt Quangxã”, và cả mọi phân tích về tình trạng của Diệp Hinh mới khiến ông Trung rất kín đáonày phải mở máy nói.Ông Trung nói: “Năm 1967 Khổng Phồn Di bị điều tra o ép dữ dội kéo dài đã có dấuhiệu suy sụp tinh thần từ trước khi Tiêu Nhiên tự sát. Dưới sự giúp đỡ của tổ điều travà phái tạo phản, Y Y buộc phải tuyên bố vạch rõ ranh giới với Tiêu Nhiên. Sau khibiết tin Tiêu Nhiên tự sát, Y Y đã mắc chứng trầm cảm nghiêm trọng, phải ngừngthực tập ít lâu. Về sau cô cùng nhiều sinh viên đi lao động ở nông trường của bộ độisau đó đi làm bác sĩ ở một thị trấn nhỏ tại Hoán Nam. Đầu những năm 70 do cô cótrình độ cao, cô được điều lên bệnh viện cấp thành phố tại vùng Bang Phu. Năm 1980cô học nghiên cứu sinh tại bệnh viện Hiệp Hòa, Bắc Kinh, sau khi tốt nghiệp đã côngtác ở Bắc Kinh hai năm rồi sang Mỹ học nghiên cứu sinh tại một trung tâm y học, đềtài chính là thực nghiệm lâm sàng về khối u não. Từ đó Y Y đi khắp các nước Âu Mỹđể nghiên cứu khoa học, có nhiều thành tích trong lĩnh vực u não.Thực ra, tôi biết Y Y xa quê hương đi khắp bốn phương, hầu như không quan hệ vớicác bạn học cũ thậm chí - sống xa chồng trong khoảng thời gian dài như Ngưu LangChức Nữ là vì sự nghiệp đang lên phơi phới, nhưng đúng ra là vì né tránh - cô ấy vẫnkhông thể đối mặt với những chuyện xưa bi thảm”. Ông Trung đang thổ lộ nhữngđiều dồn nén trong lòng bấy lâu, trước khi cảnh cáo Sảnh không được xốc nổi tùy tiệnh ...