Trong một khu rừng nọ, có một căn nhà nhỏ nằm khuất sau những rặng cây um tùm. Căn nhà ấy là mái ấm của bác thợ săn và đứa con trai nhỏ của bác. Hằng ngày, bác thợ săn vào rừng săn bắn, bỏ cậu con trai nhỏ ở nhà một mình.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ký ức gấu Ký ức gấuHạnh NguyễnTrong một khu rừng nọ, có một căn nhà nhỏ nằmkhuất sau những rặng cây um tùm. Căn nhà ấy làmái ấm của bác thợ săn và đứa con trai nhỏ của bác.Hằng ngày, bác thợ săn vào rừng săn bắn, bỏ cậucon trai nhỏ ở nhà một mình. Cậu bé ban đầu chỉsống quẩn quanh trong nhà, suốt ngày cậu chỉ ởtrong căn nhà mà không được phép ra ngoài chơiđùa. Bởi lẽ bác thợ săn bảo rằng bên ngoài rất nhiềuthú dữ, rất nhiều những mối nguy hiểm luôn rình rậpxung quanh cậu bé.Là đứa trẻ trai mang bản tính hiếu động, lúc đầu cậubé còn lo sợ nguy hiểm từ các con thú xa lạ. Lâu dầnở trong nhà mãi cậu bé đâm ra tùng túng và u buồn,cậu quyết định một lần thử không nghe lời cha: cậusẽ lén ra bên ngoài chơi xem sao.Mỗi buổi sáng khi bác thợ săn vác súng ra đi, cậu békhông còn đóng cửa ở trong nhà nữa. Thoáng thấybóng cha khuất sau những hàng cây là cậu bé mởcửa đứng nhìn cảnh vật xung quanh nhà và chơi đùacùng các gốc cây ngọn cỏ, có khi cậu chạy giỡn cùnglũ thỏ rừng hay nghịch ngợm trêu với vài chú nhím.Ban đầu cậu bé cũng chỉ loanh quanh gần nhà,nhưng bây giờ cậu bé đã biết đi xa hơn, biết tìmnhững nơi có nhiều cảnh đẹp, nhiều chim muông.Biết tìm đến những con suối mát để tha hồ đùa giỡnvà bắt lũ cá tinh ranh. Cậu bé thấy cuộc sống thậtđáng vui biết bao, cậu nghĩ không nghe lời cha ởtrong nhà hoá ra lại rất là hay đó chớ.Một buổi sáng như mọi buổi sáng “không nghe lờicha”, cậu bé mon men ra suối tắm mát. Thình lìnhhôm ấy lúc đang lặn ngụp trong dòng nước mát cậuthấy bóng dáng một con gấu to thật là to đang đứngbắt cá. Cậu thoáng hoảng sợ và không biết làm sao,cậu muốn khóc thật to, muốn thét một tiếng kêu cứuđể cha có thể đến cứu cậu. Nhưng lúc này ngay cảtiếng động nhỏ cậu cũng thấy như mình sắp bị congấu tấn công, cậu bé từ từ giấu mình dưới làn nước.Cậu muốn chờ con gấu kia đi hẳn cậu sẽ ngoi lên bờvà chạy ù về nhà. Nghĩ thế nên cậu ngâm mình trongnước suốt cả buổi và quan sát con gấu. Cậu thấyquái lạ làm sao, moị hôm ra suối cậu luôn về đúnggiờ, hôm nay mới trễ có một chút đã gặp phải congấu thế này, cậu đúng là xui thật. Mà cũng sắp đếngiờ cha cậu về nhà rồi, hẳn ông về mà không thấycậu ở nhà ông sẽ lo lắng cho mà xem. Ý nghĩ ấythoáng qua làm cho cậu sợ, con gấu vẫn cứ ở bên bờsuối suốt mà chẳng chịu đi đâu, phần cậu, nước dướichân bây giờ sao lạnh quá. Bụng cậu thấy lạnh, môicũng tím hết cả rồi, cậu đã ngâm mình dưới nước lâuquá. cậu thấy mình bủn rủn tay chân làm sao, khôngthể ở mãi dưới này. Phải lên bờ thôi, thế nhưng congấu vẫn chưa đi. Làm sao đây, cậu bé thấy mình mệtvà yếu lắm rồi… cậu buông tay và từ từ cố bám vàobờ leo lên.Con gấu lúc này nhìn cậu bé chăm chăm, nó gầm gừ,nó rống lên, nó ư ử. Còn cậu bé chắc do kiệt sức vìlạnh, nên chẳng còn biết gì và nằm bất tỉnh bên bờsuối. Cảm giác cuối cùng cậu có là cậu thấy con gấuto bè bè kia liếm khắp người cậu, mơ hồ nghe nhữngmóng vuốt của gấu đang di chuyển từng thớ thịt củamình .Khi cậu bé tỉnh dậy, cậu thấy mình nằm trong lòngcon gấu, còn gấu thì vuốt ve cậu. Với mỗi đứa trẻ,khi nhận biết mình đang được ôm ấp vuốt ve sẽkhẳng định rằng mình đang được yêu thương, cậu vàgấu nhìn nhau với nhiều mối thiện cảm trong lòng.Khi rời con gấu trở về nhà, cậu bé lo lắng mình cãi lờicha thế nào cũng bị cha phạt, và cậu muốn nghĩ ramột lời nói dối nào đó cho nó hiệu quả. Về đến nhà ,căn nhà vẫn trống không, hình như cha chưa về nhàvới buổi đi săn của cha. Mừng ghê! vậy là từ hômqua chắc cha nghỉ trong rừng không về, khoẻ quá ,thế thì mình cứ làm như không biết gì, không có gìxảy ra và mình cũng không cần nói dối làm gì chomệt. Cậu bé cảm thấy phấn chấn và vui vẻ lạthường. Buổi hôm ấy cha cậu về và nhìn thấy cậungủ yên lành, ông lấy làm an tâm lắm.Thế là những ngày sau, cậu bé năng ra suối, cậu vàgấu bây giờ có mối liên hệ bền chặt hơn bao giờ hếtHọ là đôi bạn, họ là niềm vui, họ là sự yêu thương vàhọ còn là sự chở che của nhau.Ngày tháng ấy quả thật rất hạnh phúc với gấu và cậubé, họ luôn ở cạnh nhau. Cùng vui đùa, cùng nằmngủ, cùng tắm dưới suối. Còn gì tuyệt vời hơn khimình có một tình bạn như thế. Nhưng rừng xanh quảthật là một chốn khắc nghiệt, là nơi nhiều cạm bẫyvà những hiểm nguy. Rừng xanh đã quá ưu đãi gấuvà cậu bé những chuỗi ngày đẹp đẽ nên bất cứ lúcnào rừng xanh cũng có thể lấy lại những ngày thángấy.Buổi trưa hôm ấy là một buổi trưa nắng nóng, gấuđang loay hoay dưới suối bắt cá, cậu bé thì nằm thảchân xuống nước cho mát mẻ. Bỗng đâu những tiếngsúng dội liên hồi, gấu thì ngã lăn ra dòng suối, cậubé hoảng hốt chạy đến bên cạnh. Cậu nghe tiếnggấu rên âm vang cả một khu rừng, con suối bây giờngập ngụa máu tươi. Còn cậu? Cậu khóc, khóc vìtiếng súng làm cậu hoảng hốt, khóc vì chừng kiếnmột người bạn, một phần của mình đang nằm trongdòng nước đau đớn vì những viên đạn. Rồi thêmnhững làn đạn khác, những tiếng bước chân đangchạy đến suối, cậu nhìn thấy một người đàn ôngđang giương súng bắn bạn gấu c ...