Danh mục

Lạc khúc

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 183.98 KB      Lượt xem: 5      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí tải xuống: 4,000 VND Tải xuống file đầy đủ (8 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Sương với mật, mật với sương… Túm một càng rồi nhá. Bóng nhẫy ra thế này, cái đít cong cong. Đạp gì mà ác thế. Rách cả ngón tay. Máu ri rỉ. Thu tay lại, dế bật đôi càng mỡn mờn rúc vào trong hang. Thò cái mắt thô lố. Tự nhiên thấy thèm món dế xào quá Bống ợ. Chồng Bống nhìn ra sân. Đừng có linh tinh, bố mà biết bố chửi cho đấy. Mày không nói, tao không nói, mẹ không nói tự nhiên biết chắc. Nhiều thế không ăn nó cũng chết đi, phí. Cứ giỏi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Lạc khúc Lạc khúc TRUYỆN NGẮN CỦA CAO NGUYỆT NGUYÊNSương với mật, mật với sương…Túm một càng rồi nhá. Bóng nhẫy ra thế này, cái đít cong cong. Đạp gì mà ác thế. Ráchcả ngón tay. Máu ri rỉ. Thu tay lại, dế bật đôi càng mỡn mờn rúc vào trong hang. Thò cáimắt thô lố.Tự nhiên thấy thèm món dế xào quá Bống ợ. Chồng Bống nhìn ra sân. Đừng có linh tinh,bố mà biết bố chửi cho đấy. Mày không nói, tao không nói, mẹ không nói tự nhiên biếtchắc. Nhiều thế không ăn nó cũng chết đi, phí. Cứ giỏi thì ra mà bắt, tôi mách bố.Son hử. Bống không trả lời. Bống nhìn xuống dưới đất. Lát nữa nếu mà ông ấy lên thìnhớ đi bên cạnh, ông ấy hợp vía. Mắt rơn rớt vài giọt nước.Đầu hè, sương nhiều, cỏ non rợt dế càng mẫm. Bống đưa bố đi bắt dế ở đồng Hoành, lật ụđất nào lên cũng rưng rức một màu nâu bóng… loạng quờ loạng quạng. Bống ngậm tăm,lão cũng ngậm tăm. Biết thế, lão tặc lưỡi. Sành chơi dế lại bắt được một con dế cái khôngcánh. Cứ tơ hơ, thật...Thể nào từ giờ đến lúc chết bố cũng bắt được một con dế cái ra trò. Mấy lần nằm mơ thấynó cứ nhảy tưng tưng ở trên bụng, đen tuyền, giò đẹp. Tiếc thật. Như đàn bà...Lạnh nhỉ, mới cuối thu mà giời đã lạnh thế. Thúc vài cái cho nó âm ấm may ra mới ngủđược.... Bống nằm im. Được hai phút lăn ra, thở phè phè. Không nhìn thấy gì à. Thấy gì.Thấy một cái lỗ chứ thấy cái gì. Mẹ cái loại đàn bà hỏi vớ hỏi vẩn. Giận, Bống quay lưnglại. Cổ họng ưng ức. Người rát, nóng như cái lò.Bống né người hai cái đũa kẹp vào lưng, mỡ thơm thơm. Ngẩng đầu lên thấy chồng ngồicạnh một cái mâm, trên cái mâm có cái đĩa. Bống bơi bơi, hai càng lơn lớt. Cười, béo thế.Bùi, ngòn ngọt. Này là răng, và lưỡi… chạy đi. Bống nhảy. Đến mồm rồi còn rơi. Đuổiđuổi…Bống trở dậy trên người vẫn nguyên chiếc áo cổ tim màu hạt điều. Đáng lẽ có thúc gì thìthúc cũng phải cởi áo người ta ra mà vần vò chứ. Cởi ra chẳng lẽ không nhìn thấy nhữngvết tím bầm thế này à. Có mà mù thì cũng phải hỏi bị làm sao chứ. Mỗi ngày vết thâmcàng nhiều cứ như bị ma vày.Xúc hết chỗ đất này vào hộp, toàn xương thịt bố chúng mày cả đấy. Khổ thế này nữa hửgiời. Vừa sợ vừa thương, hai hàm răng Bống lập cập va vào nhau. Trong cái bọc vải trắngnày là bàn tay. Lúc người ta cầm lên, Bống chẳng dám nhìn xem nó là tay trái hay tayphải. Máu còn rớt ra mép vải, đỏ thẫm một khoảng.Tạch...Nghe dế cái gáy bao giờ chưa. Ôi chao là xót nhưng mà ngọt như cỏ mật. Suốt đêm, cứvào khoảng canh ba canh bốn thì tiếng gáy ấy cất lên, lúc đầu thưa thớt sau râm ran nhưgọi mời, cay nghiệt, ai oán. Không thể diễn tả được âm thanh ấy. Trai tân chìm trong mộtvũng nước nhầy nhụa mà thân người cứ như bị kẹp chặt giữa hai càng nâu bóng, co thắtrừng rực, gai xía vào vạc xương sườn buốt nhưng sung lắm.Sờ thôi, đừng lấy sức mà vồ, nát bét... này dế cái.Bước thấp bước cao, qua lần vải mà Bống vẫn thấy cái lạnh ngăn ngắt toả thấu vàoxương thịt mình. Người chết lạnh lắm. Chẳng lẽ lại cầm một tay thì bất hiếu, mà ômtrước ngực thế này... tự nhiên một chiếc cúc áo Bống tung ra khỏi vạt khuy rơi xuống đất,mất tăm. Chiếc cúc giữa nơi khe ngực. Bống khựng lại khi cảm nhận thấy rõ từng cửđộng rất nhỏ của bàn tay. Chị Năm ơi, chị nâng bố hộ em với, cái cúc áo em bị tuột. Kệ,tuột cho mát. Cứ cầm đi. Trời tối thế này ma nó thèm nhìn ngực thím đấy. Tiếng thẽ thọtvào tai Bống. Vụt lên phía trước đỡ lấy cánh tay mẹ chồng. Bống khóc, cúi mặt. Ngóngiữa đã lách ra khỏi mép vải, dựng lên thẳng đứng như một tháp ngà màu trắng. Mình ơi,hình như tay bố động đậy. Xem nào. Động đâu mà động, cứ nâng lấy. Cứng quèo thế này.Đừng có thần hồn nát thần tính, nếu bố mà hợp tao thì chẳng nhờ đến mày. Bống nức lên.Bố có thích nhắm rượu không. Có. Nhà con thích nhắm rượu với dế. Thằng ấy nhìn thếmà khốn thật. Bố nhắm với cái gì. Để xem nào… nhắm với mật. Là nước cả mà. Thì phavào đỡ đắng. Ai lại thế. Cũng được mà.Cà tưng, cà tưng. Ai rắc mật, mật rơi mật rơi.Tháp ngà trắng dã len được vào giữa hõm ngực Bống. Lạnh như chườm đá rồi từ từ mơnman lên quả đồi, toạ lạc trên đó. Bống có dứt thế nào cũng không ra. Thêm một, hai ngónnữa mạnh dạn chộp lấy bầu ngực tròn trịa. Đầu nhũ dựng thẳng đứng, căng nhức rồi bỗngmềm nhũn ra. Nói sợ phải tội chứ ở với chồng gần một năm mà chưa lần nào được chồngsờ vú sướng như thế này. Đường còn xa lắm. Bống đẩy nhẹ bàn tay sang bên trái, giốngnhư biết ý ngón chuyển sang bên trái. Những xoa nắn...Con chán chồng con lắm. Sao lại chán. Thằng Chính thật thà. Vầng. Thật như đếm. Bốngnghĩ bụng, có phải thiên lôi đâu mà cứ chỉ đâu đánh đấy. Mà đánh toàn nhầm chỗ. Saucái đêm tân hôn tự dưng Bống thấy sợ yêu chồng, thân người co cứng lại. Chẳng hỏi, cứvật ra, nằm thẳng đơ. Trèo lên, khô khốc, ra vào rồi trèo xuống. Bống thích nằm nghiêngquay mặt ra ngoài, phần vì ghét hơi chồng phần vì khóc lén. Mấy lần vực bố ra đồng bắtdế, hơi đàn ông dính sát bên sườn. Chẳng biết ông có để ý thấy Bống bối rối không mà cứtảng lờ, bố b ...

Tài liệu được xem nhiều: