Danh mục

LÀM MẸ KHÔNG PHẢI SƯỚNG

Số trang: 9      Loại file: pdf      Dung lượng: 98.44 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Phí tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (9 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Suốt một tuần nay, Tuấn cứ ở lì trong phòng, làm mẹ nó lo lắng đến phát hoảng. Một chuyện chưa từng thấy ở thằng con trai ngỗ ngáo thường nổi đình, nổi đám trong khu xóm. Bà cố nhớ lại tất cả mọi chi tiết đã xảy đến trong những ngày vừa qua. Thật lạ lùng, kể từ hôm dẫn Tuấn đi ăn đám giỗ ở nhà em trai bà, thằng bé đã thay đổi thấy rõ.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
LÀM MẸ KHÔNG PHẢI SƯỚNG LÀM MẸ KHÔNG PHẢI SƯỚNGSuốt một tuần nay, Tuấn cứ ở lì trong phòng, làm mẹ nó lo lắng đến pháthoảng. Một chuyện chưa từng thấy ở thằng con trai ngỗ ngáo thường nổiđình, nổi đám trong khu xóm. Bà cố nhớ lại tất cả mọi chi tiết đã xảyđến trong những ngày vừa qua. Thật lạ lùng, kể từ hôm dẫn Tuấn đi ănđám giỗ ở nhà em trai bà, thằng bé đã thay đổi thấy rõ. Nó trở nên ít nóivà đăm chiêu, không còn chạy lung tung, quậy phá như trước. Bà đemcâu chuyện kể với em. Dũng cũng ngạc nhiên không kém và hứa sẽ tìmhiểu cậu bé giúp chị.- Đi chơi với cậu đi Tuấn. Ngồi ở nhà hoài buồn chết.- Con không buồn. Con có chuyện khác vui hơn.Dũng ngạc nhiên :- Chuyện gì ?Tuấn đưa tay lên miệng, làm ra vẻ bí mật :- Rồi cậu sẽ biết.- Con nói ngay bây giờ đi.Tuấn lắc đầu :- Không được.- Biết đâu cậu sẽ giúp con.“ Ừ nhỉ “ Sao mình không nói cho cậu biết, chính cậu bày ra chuyệnnày. Tuấn ngần ngừ :- Cậu ơi, hôm trước cậu kể chuyện ấp trứng vịt, trong bao lâu nómới nở ?- Con hỏi làm gì ?- Con hỏi để biết vậy mà…Vậy ra thằng cháu đang bận tâm về chuyện này. Dũng dò xét :- Trong 30 ngày. Con muốn làm thử, phải không ?- Ồ ! Không, không…Tuấn miên man suy nghĩ. Chính cậu kể cho nó nghe về người bạn củacậu ấp trứng vịt và vịt con đã chạy theo “Mẹ người” đó không hề rời nửabước. Như hiểu được nỗi băn khoăn của nó, cậu Dũng ôn tồn :- Con nên nhớ, vịt con còn nhỏ theo mẹ gà. Nhưng bản năng của nóbơi lội dưới nước. Dần dần, nó bỏ mẹ gà để phù hợp với môi trườngsống. Con người cũng đã ấp trứng vịt bằng nhiều cách. Người ta có khảnăng làm nở rất nhiều con.Tuấn mừng rỡ :- Vậy cậu chỉ cho con cách nào ấp trứng dễ nhất đi.Dũng lắc đầu, giải thích :- Trứng nhờ sức nóng của gà mới nở. Vì thế nên người ta sử dụng sứcnóng nhân tạo như bóng đèn, lò ấp và có kỷ thuật để thực hiện. Conkhông làm đượcTuấn thắc mắc :- Vậy chớ vịt con nở bằng sức nóng nhân tạo có đi theoe Mẹ ngườikhông cậu ?- Không. Khi vịt con mở mắt, nó thấy gì đầu tiên nó sẽ đi theo cái đó.Đặt bóng đèn ở đâu thì nó sẽ đi theo bóng đèn. Cũng vậy, thấy mẹ gàđầu tiên, nó sẽ đi theo mẹ gà. Nhưng dần dần, nó sẽ sẽ có cách sốngkhác thích hợp với nó.- À! Con hiểu rồi.Tuấn reo lên. Dũng không biết ngăn cháu bằng cách nào trước sự hiếukỳ của nó. Dũng bèn kể lại cho mẹ của tuấn biết để chị yên tâm. Cả bangười cùng hồi hộp chờ xem những kết quả bất ngờ.0o0- Tuấn, mầy bắt đền quyển tập cho tao. “ Con” mầy làm đổ đầymực.Hoàng chồm người lên bàn gọi Tuấn. Vương ngồi cạnh nó cũng lêntiếng :- Nó hất rớt bút, thước, cào nát tập tao nữa nè.Tuấn chưa kịp phản ứng đã thấy chú vịt con từ bàn dưới nhảy phóc lênlưng áo của cô bạn gái ở bàn trên. Thu giật mình, ngồi thẳng lên. Chú vịtta tuột xuống bàn và thêm một bãi vào hộp viết của Vương. Tuấn chụplấy chú vịt và ấn nó nằm xuống. Tiếng của Thu léo nhéo :- Trời ơi! Cái áo đẹp của người ta hư hết rồi. Hu hu…Hổng biếtđâu…Hu hu…Méc cô cho coi…Thu khóc thút thít. Tuấn bực bội :- Áo dơ đem về giặc. Đồ con gái mít ướt.Thu trợn mắt :- Ơ…Áo dơ không khóc sao được ? Con của Tuấn thì Tuấn phảidạy chứ, người ta có quyền mắng vốn.- Thôi, im lặng. Cô vô đó.Tuấn, Thu vội ngồi ngay ngắn lại. Chú vịt con chạy lung tung dưới chân,hết cạp chân người này đến chân người khác khiến ai cũng kêu lên chíchóe. Cô giáo ngạc nhiên :- Chuyện gì vậy, các em ?Để đáp lại lời cô, chú vịt con lon ton chạy đến bên cô giáo. Hoảng quá,Tuấn hét lên :- Vít…Vít…Lại đây biểu!...Vít…Nhưng Vít chẳng nghe tiếng Tuấn gọi. Nó nổi nóng nhảy ra khỏi chỗngồi:- Vít… Vít…Chú vịt lúc này mới quay lại và chạy đến bên Tuấn, nũng nịu ngã vàochân nó. Cả lớp cười ầm. Cô giáo nghiêm giọng:- Tuấn! Em lại bài trò gì nữa?Tuấn ấp úng :- Dạ…Thưa cô…Em…Em…- “Con” của Tuấn đó cô. “Con” của Tuấn.Cả lớp xôn xao. Cô giáo nghiêm mặt, hỏi :- Ai là con của Tuấn?- Thưa cô, vịt con là con của Tuấn.Có tiếng ai đó :- Tuấn ấp đó cô.Nhìn Tuấn một lúc lâu, cô nói :- Em phải giải thích chuyện này. Tuấn lúng túng :- Thưa cô, em…em…”ấp” trứng vịt bằng sức nóng của mình. Hiệngiờ em đi đâu, nó cũng theo em….Cô quắc mắc :- Nhưng ít nhất là đi học em phải để nó ở nhà – Cô chỉ xuống cả lớp –Em thấy không, nó chạy lung tung, phá phách khiến em bị quở phạt.“Con dại cái mang” là vậy.Thằng Vương đứng lên, méc:- Thưa cô, lúc nảy nó làm đổ mực vào tập em.- Cả em nữa – Thu tiếp – Nó dẫm lên áo emThu quay lưng cho cô giáo xem. Cô cười, ôn tồn :- Đó, em phải chịu trách nhiệm về những hậu quả của nó gây ra.Làm “Mẹ” không phải sướng.Tuấn gật gù, vẻ hối hận :- Thưa cô, em hiểu rồi. Em…Có ai đó đánh nhẹ vào vai Tuấn. Nó giật mình.- Dậy…Dậy Tuấn, ngủ trưa gì mà lâu q ...

Tài liệu được xem nhiều: