Thông tin tài liệu:
"Thôi .. mọi chuyện cho nó qua đi em nhé. Anh muốn làm một người có trách nhiệm. Từ nay chúng ta đừng liên lạc và tìm nhau nữa. Em xem như đó là một quảng đời trong cuộc sống của mình. Anh không muốn làm cho cuộc sống của em thêm phiền phức nữa......" "Anh! Em yêu anh và không thể phủ nhận lòng mình, nhưng em cũng không thể làm được điều gì hơn.. khi hai đứa mình đã có con đường mà sự an bài của định mệnh dành cho hai đứa mình. Em biết và...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Lần Cuối Cho NhauLần Cuối Cho Nhau Thùy Linh Lần Cuối Cho Nhau Tác giả: Thùy Linh Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 24-October-2012Trang 1/92 http://motsach.infoLần Cuối Cho Nhau Thùy Linh Lời Ngỏ -Thôi .. mọi chuyện cho nó qua đi em nhé. Anh muốn làm một người có trách nhiệm. Từ naychúng ta đừng liên lạc và tìm nhau nữa. Em xem như đó là một quảng đời trong cuộc sống củamình. Anh không muốn làm cho cuộc sống của em thêm phiền phức nữa......Anh! Em yêu anh và không thể phủ nhận lòng mình, nhưng em cũng không thể làm được điềugì hơn.. khi hai đứa mình đã có con đường mà sự an bài của định mệnh dành cho hai đứa mình.Em biết và em hiểu lắm. Cho em thời gian đi anh, em sẽ ráng quên đi tất cả.. và để làm tốt lạimột mái ấm của mình.Anh! Cho dẫu cuộc đời ra sao, em vẫn mãi và tiếp tục thương yêu anh.. cho đến khi em thậtmệt mõi với tình yêu này. Anh đừng buồn nữa nhé. Em sẽ không bao giờ xa anh.. vì trong timanh.. em đã khắt lên 1 vết thương nhung nhớ cho anh rồi. Mãi mãi anh sẽ không thể nào quênđược em, có phải không anh? ..... Có lẽ con người có những lúc không thể nào nguôi ngoai được những cơn muộn phiền của lòngmình. Và có lẽ con người sống và nuôi quá nhiều hy vọng để sự sụp đổ ấy làm tan nát một đờingười chăng? Tại sao chúng ta chỉ có thể cho nhau 1 lần cuối ??Thùy LinhTrang 2/92 http://motsach.infoLần Cuối Cho Nhau Thùy Linh Chương 1 -Ngày hôm ấy...Mọi vật xung quanh đã đang chìm trong giấc ngủ từ lâu. Tiếng xe bên ngoài đường chỉ thỉnhthoảng mới nghe tiếng rồ máy lớn đi ngang qua. Tôi ngước nhìn thẳng tới đồng hồ được để trênkệ máy TV trước mặt giường ngủ, giờ này chỉ mới gần một giờ sáng, nhưng trong lòng của tôibắt đầu nôn nóng lạ lùng. Loay xoay mãi tôi không thể nằm yên được trên giường nữa, vì tôiđang chờ đợi anh đến. Tôi vẫn còn nhớ lời anh đã hứa chắc:- Hai giờ sáng anh sẽ đến tìm em. Nhớ mở cửa cho anh nhé.Tôi đã không thể nào quên và càng nóng lòng mong đợi. Sự hăm hở sắp được gặp anh làm chotôi vui mừng khôn siết. Hai ngày trôi qua tôi đã chưa được gặp anh. Từng giây, từng phút tôimong muốn được gặp anh thật nhiều. Tôi rất nhớ đến anh. Tôi đã thầm gọi tên anh rất nhiềulần và nhiều lần, và nhất là sự cô đơn đã vây chặt bên tôi.Tôi rất sợ khi nhìn thấy màn đêm buông xuống, vì tôi đã hụt hẫng và đòi hỏi khi thiếu vòng tayấm cúng và sức nóng của anh truyền qua tôi. Có anh bên cạnh tôi mới cảm thấy mình khôngsống trong những thời khắc lặng lẽ và buồn tẻ. Phải, anh là linh hồn sống của riêng tôi lúc bấygiờ. Không có anh, tôi như con người không còn linh hoạt nữa.Thời gian tôi được sống bên anh thật là ngắn ngủi, nhưng đó là những ngày quí báu nhất củamột đời người, mà tôi đã được có trong cái tuổi xuân tình chớm nở thật muộn màng và muộnmàng. Có lẽ tôi sẽ không bao giờ tìm lại được những thời gian hạnh phúc ấy, nhất là những gìanh đã đem đến và dành riêng cho tôi.Giây phút tương phùng này ắt hẳn sẽ là lần cuối tôi được ở bên cạnh anh. Có lẽ tôi sẽ khôngbao giờ còn có một cơ hội nào khác để tìm đến anh. Có lẽ tình yêu của hai chúng tôi cũng cóthể đi đến một lần với nhau trong đời, để rồi chúng tôi cảm nhận với nhau rằng “Ta đã có vớinhau và sống thật cho nhau”. Linh cảm của tôi đã cho tôi biết như thế.Tôi không hiểu vì sao, tôi cảm giác rằng có một điều gì đó anh đã dấu kín với tôi. Tôi khôngdám mở miệng hỏi anh, vì tôi đã từng tự nói với lòng mình : “Tôi yêu anh và chấp nhận nhữnghiện tại của anh. Cho dẫu anh có như thế nào, tôi vẫn mãi yêu anh.” Đó có phải là sự ngôngcuồng của tôi hay chăng? Hay thật sự tôi đã lãng mạn như những người bạn tôi đã ví tôi như thế.Trong giây phút tuyệt vọng nhất tôi đã hy vọng rằng, tôi chỉ đến với anh bằng sự lãng mạn trongtôi. Đó không phải là tình yêu chân chính. Có như vậy tôi sẽ không cảm thấy mất mát và khổđau. Có như thế tôi sẽ không trách móc và hờn ghét anh. “Có thể nào nhỏ đã yêu anh thậtlòng?” Tôi đã từng tự hỏi lòng mình và nước mắt tôi chỉ rơi xuống khi thầm lặng suy nghĩ vềanh.Trong trái tim tôi với trăm ngàn vạn lần, tôi không bao giờ mong muốn cái tình yêu mà tôi đãdành cho anh, chỉ là trong một thoáng, chỉ là trong một thời nào đó, như anh đã từng nói với tôitrước lời chia tay cuối cùng với nhau. Tôi muốn nó vẫn sống mãi ở bên tôi cả một đời và cả riêngTrang 3/92 http://motsach.infoLần Cuối Cho Nhau ...