Danh mục

Lang thang phố biển Cali

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 272.45 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Người ta nói rằng, đến Mỹ mà chưa đi qua hệ thống xa lộ xuyên bang kể như là chưa đến xứ cờ hoa, cũng như lái xe mà chưa đi xuyên bang thì chưa được xem là tay lái già dặn. Hệ thống xa lộ toàn nước Mỹ – mang tên Dwight D. Eisenhower để vinh danh vị tổng thống đã khai sinh ra công trình này vào năm 1956 – có chiều dài gần 70.000 cây số, xuyên qua 50 tiểu bang, được đánh giá an toàn và hữu hiệu nhất trên thế giới, từng được bầu...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Lang thang phố biển Cali Lang thang phố biển CaliNgười ta nói rằng, đến Mỹ mà chưa đi qua hệ thống xa lộ xuyên bang kể nhưlà chưa đến xứ cờ hoa, cũng như lái xe mà chưa đi xuyên bang thì chưa đượcxem là tay lái già dặn.Hệ thống xa lộ toàn nước Mỹ – mang tên Dwight D. Eisenhower để vinh danh vịtổng thống đã khai sinh ra công trình này vào n ăm 1956 – có chiều dài gần 70.000cây số, xuyên qua 50 tiểu bang, được đánh giá an toàn và hữu hiệu nhất trên thếgiới, từng được bầu chọn là một trong bảy kỳ quan du lịch của Hoa Kỳ.Nhưng trăm nghe vẫn không bằng một thấy, thế là chúng tôi quyết định làmchuyến du hành bằng xe hơi trên một đoạn của hệ thống này mà điểm khởi hành làLos Angeles, để đến San Francisco. Thay vì chọn freeway số 5 chỉ mất hơn nămgiờ nhưng đi ngang toàn những cánh đồng cỏ, anh bạn chí thân sống ở Mỹ hơn 30năm đề nghị: “Nên đi theo xa lộ 101, tuy xa hơn nhiều nhưng bảo đảm sẽ gây ấntượng mạnh”, bởi đây là một trong những con đường đẹp nhất dọc bờ biển TháiBình Dương của California.Rời khỏi Los Angeles khoảng 160 cây số thì tới Montecito, xe bon bon chạy trêncon đường quanh co vắng vẻ qua những đồi thông thơ mộng. Đây là chốn nghỉdưỡng của nhiều ngôi sao lừng danh Hollywood như Steven Spielberg, AvrilLavigne, Kevin Costner, Michael Douglas… với những biệt thự tráng lệ giá hàngchục triệu đô.Không như những khu vực của dân trung lưu, nơi mà nhà cửa ngăn nắp, phố rộngthênh thang, lề đường thẳng tắp; một số khu vực thượng lưu ở Mỹ có đặc điểmkhác người là đường không tên – nhà không số – phố không đèn. Như ở Montecitonày chẳng hạn, nhiều con đường chỉ có miếng gỗ thô mộc khắc tên đường gắn hờhững ở góc phố. Nhà cửa hầu hết được xây dựng khuất tầm mắt, với cây cối baophủ chung quanh, dù to lớn sang trọng bao nhiêu thì người bên ngoài cũng khó thểnhìn thấy.Là vùng dành cho giới giàu tiền lắm của với giá nhà đất nằm ở top ten thế giới,nhưng quán xá khu vực trung tâm đều nho nhỏ xinh xinh, bên trong bày biện đơngiản hệt như những vùng thôn quê châu Âu. Khách hàng lui tới nơi đây đa phầndáng vẻ giản dị, nói năng hồn hậu, mang lại cảm giác thân thiện, dễ chịu.Qua khỏi Montecito không lâu thì đến Santa Barbara. Năm 1602, nhà thám hiểmTây Ban Nha Sebastian Vizcaino đặt chân lên bờ đúng vào ngày lễ thánh Barbaranên đã lấy tên vị nữ thánh đặt cho vùng này. Nắng vàng rực rỡ lôi kéo chúng tôirời xe để thong thả tản bộ, ngắm nhìn nhà cửa tường vôi trắng mái ngói đỏ, đâu đóbên bờ giậu hàng rào là những giàn hoa giấy rực rỡ khoe sắc.Thành phố biển tĩnh lặng, nước xanh cát trắng với những hàng cọ cao ngất đongđưa, giúp xóa tan ấn tượng trước đây của chúng tôi về một nước Mỹ văn minhcông nghiệp thừa hối hả mà thiếu thong dong.California xưa kia từng là đất của Tây Ban Nha rồi đến Mexico, nên các kiến trúccổ trong vùng thể hiện rất rõ đường nét của hai nền văn hóa này. Một trong nhữngdi tích đặc trưng nhất ở Santa Barbara là ngôi nhà thờ của người Tây Ban Nha xâyvào cuối thế kỷ XVIII, thu hút rất nhiều du khách viếng thăm.Tiếp tục cuộc rong chơi, xe chúng tôi chạy dọc theo bờ biển hướng vào đất liền đểđến 17 Mile Drive, được người Việt ở Mỹ thi vị hóa bằng cái tên “Mười bảy dặmđường tình”. Con đường này ngang qua hai khu vực của dân thượng lưu là PacificGrove và Pebble Beach. Đặc biệt khu Pebble Beach có sân golf nhìn ra biển cả,được xem là sân golf đẹp nhất thế giới, nơi hàng năm diễn ra giải US Golf Opendanh giá.Chúng tôi dừng chân ở Bird Rock để thưởng thức bản hợp xướng của dàn đồng cagồm hàng trăm chim hải âu đang tụ tập trên một ghềnh đá gần bờ, khuấy động cảvùng biển vắng.Nhìn những bàn đá cùng với lò nướng đặt rải rác dọc bờ biển dành cho dân đipicnic, mọi người đều có ngay một liên tưởng giống nhau: nếu ở “bên mình”, thìnơi đây có thể biến thành điểm hẹn ưa thích của dân nhậu, vì chỉ cần lội ra ghềnhđá là có sẵn… mồi thơm ngon.Điểm tham quan tiếp theo là vùng Monterey, một bán đảo nhiều núi đồi, cây cốirậm rạp, được bao quanh bởi bờ biển xanh êm đầy đá tảng. Năm 1602, SebastianVizcaino là người da trắng đầu tiên đến nơi này và đặt tên cho vùng đất làMonterey, theo tên của vị phó vương Tây Ban Nha Count de Monte Rey. Đến năm1846, thời kỳ đầu nước Mỹ lập quốc, lực lượng hải quân tiến chiếm Monterey màkhông tốn viên đạn nào. Ba năm sau, Monterey được chọn là thủ đô đầu tiên củatiểu bang California.Thấp thoáng trong rừng tùng là những ngôi biệt thự hài hòa giữa thiên nhiên, thếgiới riêng của những thị dân mà cuộc sống bon chen không còn là mối bận tâmnữa. Trên những khu phố dốc cao ở trung tâm Monterey san sát những cửa hàngnho nhỏ bán kem, tiệm bánh, tạp hóa, nhà thuốc tây được trang trí bởi những chậuhoa đẹp đẽ. Những quán cà phê vỉa hè luôn đông đúc khách phong lưu đang nhànnhã ngắm nhìn người qua lại.Sững sờ nhất là khi chúng tôi đến Carmel By The Sea, phía Nam của Monterey.Nhà cửa ở đây phảng phất dáng dấp châu Âu, thậm chí có cả những ngôi nhà xâytheo kiến trúc colombage đặc thù của vùng Normandie bên Pháp. Trước mỗi cănnhà đều rợp bóng cây xanh, dây leo e ấp và cơ man nào là hoa, từ loài nhiệt đớinhư lan, cúc, thiên lý, dâm bụt đến các giống xứ lạnh như mộc lan, cẩm chướng,đỗ quyên, tulip, đẹp say đắm lòng người.Năm 1602, nhà thám hiểm Tây Ban Nha Sebastian Vizcaino đến vùng bìnhnguyên này đúng vào ngày lễ thánh bổn mạng Lady of Carmel của mình nên đãlấy tên thánh nữ đặt cho vùng đất mới. Tiếp theo, các linh mục dòng Francisco đãxây cất nhà thờ truyền giáo ở gần cửa sông Carmel. Đây là ngôi giáo đường thứhai trong tổng số 21 nhà thờ mà người Tây Ban Nha xây ở California.Để thưởng thức vẻ đẹp thành phố một cách trọn vẹn thì phải tản bộ, nhàn nhãngắm các cửa hiệu bán đồ cổ, tranh ảnh, quà lưu niệm, bánh ngọt, cà phê, nhiềunhất là nhà hàng ăn, tất cả đều phủ đầy hoa tươi cuốn hút mời gọi.Chiều dần buông, chúng tôi phải hối hả lên đường trực chỉ San Francisco, thànhphố duyên hải miền Tây nước Mỹ mang đậm nét châu Âu thanh lịch. Nơi đâycũng có một ...

Tài liệu được xem nhiều: