Danh mục

Lâu Đài Cổ Xưa - phần 1

Số trang: 6      Loại file: doc      Dung lượng: 64.50 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Những lời đồn về ma quỷ, xương người và tử khí bốc lên ở toà lâu đài cổ của dòng họ khiến tác giả - người đại diện cuối cùng của một dòng họ quý tộc quyết tâm chứng minh về danh dự thanh bạch của tổ tiên. Tôi đã cùng một nhóm nhà khoa học nổi tiếng lao xuống tầng ngầm - một tử địa khủng khiếp từ thời hoang sơ để rồi chạm trán với những điều kinh dị và điên loạn... ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Lâu Đài Cổ Xưa - phần 1 Lâu Đài Cổ Xưa – phần 1Những lời đồn về ma quỷ, xương người và tử khí bốc lên ở toà lâu đài cổ của dòng họkhiến tác giả - người đại diện cuối cùng của một dòng họ quý tộc quyết tâm chứngminh về danh dự thanh bạch của tổ tiên. Tôi đã cùng một nhóm nhà khoa học nổi tiếnglao xuống tầng ngầm - một tử địa khủng khiếp từ thời hoang sơ để rồi chạm trán vớinhững điều kinh dị và điên loạn... Sau khi công việc phục hồi, sửa sang hoàn tất, tôi vội đến Exhem Prairie vào ngày16 tháng 7 năm 1923. Việc phục chế thật tuyệt vời và kỳ vĩ. Toà lầu đài ấy là nơi sinh ra và lớn lên của tổ tiên tôi, vì thế tôi không hề tính toánkhi bỏ tiền xây dựng lại. Không còn ai sống ở đấy nữa suốt từ thời bi kịch khủngkhiếp đổ ập xuống gia đình ngài James trưởng họ, khi ông chủ nhân cùng năm ngườicon và một vài gia nhân đã chết đột ngột. Thành viên duy nhất trong gia đình còn sốnglà người con thứ ba của vị nam tước - cụ tổ trực tiếp của tôi. Ông đành phải rời khunhà này vì kinh sợ và có mục đích khác là tránh mọi nghi hoặc. Sau khi người con trai thứ ba của vị nam tước bị coi là kẻ giết người thì lâu đài ấyđã bị triều đình tịch thu. Nhưng người con trai thứ đó không muốn bào chữa hay đòi lạitài sản gì hết. Sự kinh hoàng còn lớn hơn cả những gì thuộc về lương tâm cắn rứt haypháp luật gây ra, ông chỉ có một khao khát duy nhất là sẽ chẳng bao giờ phải nhìn thấytoà lâu đài ấy nữa. Vì thế, Walter de la Power, vị nam tước thứ mười ba của dòng họ ởExhem đã biến sang vùng Virginia. Lâu đài Exhem Prairie bị bỏ hoang không ai cư ngụ. Mãi về sau mới được sáp nhậpvào đất đai của gia đình dòng họ Norris. Lâu đài đã thu hút sự quan tâm của các nhà báchọc đến nghiên cứu vì kiến trúc phức tạp của nó: đấy là những ngọn tháp gôtích trênkhung nhà Xắc-xông và La-mã với nền móng còn xưa hơn nữa, có lẽ từ thời Đạo giáohay Kumbơ. Cái móng này vô cùng độc đáo, một bên nó gắn chặt vào bờ đá vôi caotrên sườn núi, nơi có một tu viện cổ hướng ra vùng thung lũng vắng vẻ cách làngAnkester ba dặm về phía Tây. Nếu kiến trúc xa xưa ấy đã cuốn hút các nhà kiến trúc và địa chất bao nhiêu thì dânđịa phương càng căm ghét nó bấy nhiêu. Sự căm thù đó nảy sinh từ thời tổ tiên tôi cònsống ở đây và đến giờ nó vẫn chưa nguội lạnh. Tôi ở Ankester chưa trọn một ngày thìđã nghe người ta kháo nhau rằng tôi là người có nguồn gốc sinh ra từ lâu đài đángnguyền rủa ấy. Vào tuần này, công nhân đã phá lâu đài Exhem Prairie và hiện đang sanbằng đống đổ nát. Tôi luôn hình dung rõ về phả hệ của gia đình và cũng biết chính xácviệc ông tổ Mỹ của tôi đã rời quê cha đất tổ trong những hoàn cảnh lạ lùng như thếnào. Song tôi không biết chi tiết vì từ lâu gia đình vẫn giữ truyền thống im lặng về quákhứ. Toàn bộ giấy tờ liên quan đến lịch sử gia đình đều được cất giữ trong một phongbì niêm kín, nó được người cha chuyển cho con trai trưởng từ trước thời nội chiến vớilời dặn chỉ được bóc sau khi ông qua đời. Mọi niềm tự hào đều có ngay tại đất Mỹ vàdòng họ De la Power ở Virginia luôn được xã hội tôn trọng, dù người ta biết rằng họnhà tôi kín đáo và ít cởi mở. Dòng họ tôi bị chao đảo từ thời chiến tranh, khi trang ấp của dòng họ tôi là Carfaxtrên bờ sông James bị đốt cháy. Vào cái thời loạn lạc kinh hoàng ấy, người ông của tôibị chết cho nên chiếc phong bì chứa mọi quá khứ dòng họ cũng biến mất cùng với cụ. Chiến tranh chấm dứt, tất cả chúng tôi chuyển lên quê mẹ tôi ở miền Bắc. Tôi đãsống ở đó đến khi đứng tuổi và trở thành một người Mỹ điển hình. Cả cha tôi và tôi,không ai biết gì về nội dung đựng trong chiếc phong bì của dòng họ gia đình. Khi ấytôi mải lo kinh doanh ở Massachusetts và chẳng còn chút hứng thú nào về bí mật lịchsử của gia đình mình. Nếu tôi nghi ngờ dòng họ đã dính dáng đến điều gì xấu xa thì cólẽ tôi cảm thấy sung sướng để từ bỏ lâu đài Exhem Prairie, mặc cho khu này làm tổcủa bầy dơi và phong rêu phủ kiùn. Năm 1904 Cha tôi qua đời và chẳng để lại chúc thư cho tôi lẫn con trai duy nhấtcủa tôi là Alfred. Chính thằng bé đã làm thay đổi cung cách lưu truyền của truyềnthống gia đình. Tôi cho nó biết về những phỏng đoán chưa nghiêm chỉnh hay đúng đắnvề lịch sử dòng họ nhà tôi. Nhưng trong thời chiến nótrở thành sĩ quan không quân vàđóng quân ở Anh quốc. Nó đã viết thư kể tôi nghe một số truyền thuyết thú vị có liênquan đến gia đình tôi. Thế là cậu con trai tôi đã biết được dòng họ De la Power có mộtquá khứ huy hoàng và khá tàn bạo từ những chuyện của người bạn Eduard Norris, vốnlà đại uý trung đoàn không quân hoàng gia. Cậu là sống gần ngay cạnh toà lâu đài dònghọ nhà tôi ở làng Ankexter. Những huyền thoại và mê tín của nông dân vùng này thậtthiên hình vạn trạng và kỳ lạ đến mức có thể theo đó mà viết thành tiểu thuyết. Dĩnhiên Norris không coi những chuyện lạ thường đó là nghiêm túc, nhưng con trai tôi lạirất quan tâm đến chúng và rồi nó kể lại cho tôi nghe. Chính những chuyện huyền hoặcnày đã tạo ra sự quan tâm của tôi ...

Tài liệu được xem nhiều: