Câu chuyện này tôi bắt đầu viết từ cách đây gần 10 năm. Khi đó trên truyền hình vừa kết thúc bộ phim Lâm Xung, tôi khi đó vẫn là một đứa trẻ con bị xúc động mạnh mẽ trước câu chuyện tình yêu của Yến Thanh và Sư Sư mà nổi hứng viết. Nhưng vì không định theo nghiệp văn nên cứ rả rích rả rích viết cho đến tận bây giờ. Mới đầu chỉ định viết cho vui, viết cho mình đọc. Ai dè giờ nó đã trở thành một "công trình" nghiêm túc, được bạn bè...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Lệ Hoa MaiLệ Hoa Mai Tiểu Thanh Lệ Hoa Mai Tác giả: Tiểu Thanh Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 24-October-2012Trang 1/53 http://motsach.infoLệ Hoa Mai Tiểu Thanh Lời Giới Thiệu -Câu chuyện này tôi bắt đầu viết từ cách đây gần 10 năm. Khi đó trên truyền hình vừa kết thúcbộ phim Lâm Xung, tôi khi đó vẫn là một đứa trẻ con bị xúc động mạnh mẽ trước câu chuyệntình yêu của Yến Thanh và Sư Sư mà nổi hứng viết. Nhưng vì không định theo nghiệp văn nêncứ rả rích rả rích viết cho đến tận bây giờ. Mới đầu chỉ định viết cho vui, viết cho mình đọc. Aidè giờ nó đã trở thành một công trình nghiêm túc, được bạn bè khuyến khích. Thôi thì hômnay xin ít đất của diễn đàn để chia sẻ với bạn bè tôi và mọi người. Không dám gọi là một tácphẩm, chỉ mong là một tiếng nói nhắc lại mơ ước muôn thuở của con người, như một lời củamột nhân vật chính trong truyện: Tôi ước chi thiên hạ có thể nhận ra một điều, chưa cần cóchiến tranh thù hận, thì cuộc sống con người cũng đã quá khắc nghiệt, khi phải đối phó vớinhững thử thách của thiên nhiên, với dịch bệnh, với nạn đói... Đọc truyện của tôi, mọi người sẽ gặp lại một số nhân vật quen thuộc. Bạn bè khuyên tôi nên đổitên cho nhân vật để mọi người không liên tưởng tới bộ phim. Tôi cũng đã cân nhắc nhiều.Nhưng cảm hứng của tôi bắt nguồn từ những nhân vật đó, tuy rằng nội dung cốt truyện đi theochiều hướng khác hẳn nhưng tên nhân vật thì đã gắn bó với tôi suốt 10 năm nay rồi, giờ đổi tênkhác tôi làm không nổi. Mong là mọi người gặp lại người cũ nhưng vẫn nhận ra được những điềumới mẻ chỉ của riêng tác phẩm này.Trang 2/53 http://motsach.infoLệ Hoa Mai Tiểu Thanh Phần Mở Đầu (a) -Nhẹ nhàng lướt tay trên dây đàn, Lệ Mai cất cao tiếng hát, ánh mắt long lanh nhìn Triệu Minhđang ngồi trước mặt. Minh đờ đẫn cả người, tựa như hồn đã rời khỏi thân xác, bay bổng theotiếng nhạc trầm bổng, dẫn dắt Minh khi thì đến bên dòng suối chảy trong vắt, ngọt ngào, lúc lạinhư đang giữa đỉnh núi bao la bốn bề mây gió. Rồi trong khoảnh khắc, Minh lại cảm thấy mìnhnhư đang nằm dài trên một chiếc thuyền mộc lênh đênh ở ranh giới giữa chân trời và biển cả,gió hiu hiu thổi, từng làn sóng xanh biếc vỗ nhẹ mạn thuyền. Tiếng nhạc sau đó chậm dần,chậm dần, đưa Minh trở về với thực tại, với bãi cỏ xanh mướt trải dài vương vài cánh hoa maitrắng. Nền trời xanh như ngọc, đổ ánh sáng xuân xuống khắp muôn nơi, len lỏi vào từng nhànhcây ngọn cỏ, khiến cảnh vật sáng bừng trong tiết đầu xuân.Nhưng đối với Minh, không gì sáng ngời hơn nụ cười của người con gái đang ngồi đối diện vớiMinh. Bầu trời trong xanh nhưng không thể trong bằng ánh mắt nàng, đang rạng ngời và đằmthắm, một ánh mắt tựa như muốn yêu thương, muốn bao bọc muôn loài. Hoa cỏ đua nhau khoesắc mới nhưng cũng không thể sánh với làn da trắng hồng, vóc dáng mảnh mai mà căng tràn sứcsống của Lệ Mai. Trong Minh tràn ngập một tình yêu mãnh liệt, sôi nổi với người con gái mà chỉvừa mới đây thôi dẫn dắt Minh vào thế giới thần tiên bằng những ngón tay thoăn thoắt trên dâyđàn.Minh chợt nhận ra, tiếng đàn đã dừng lại từ bao giờ. Lệ Mai đứng dậy, rời khỏi cây đàn đến bênMinh. Minh bèn hỏi:- Tại sao muội không tiếp tục đàn? Khúc nhạc còn chưa kết thúc mà?- Thái tử đâu có chú tâm lắng nghe muội đàn. Muội đã dừng một lúc rồi, vẫn chỉ thấy ánh mắthuynh đăm đăm nhìn về phía trước như đang suy nghĩ một điều gì đó.Triệu Minh cười ngượng ngùng, không dám thú nhận rằng chính hình ảnh Lệ Mai đã choán hếttâm trí của Minh trong vài giây phút cuối, khi tiếng nhạc đưa Minh trở về với thiên nhiên củathực tại.- À, tại vì khung cảnh xuân đẹp quá, khiến huynh sao lãng một chút.- Muội lại cho rằng huynh đang lo giờ thiết triều sắp đến gần. Đã đến lúc huynh phải trở về cungđể chuẩn bị lên triều rồi.Sự chán chường hiện ra trong ánh mắt Minh. Minh quay mặt đi, lắc đầu nói:- Bữa nay ta không lên triều đâu. Khúc nhạc đang hay, ta muốn nghe muội đàn tiếp.Lệ Mai khẽ cười:- Coi thái tử kìa, chỉ vì một khúc nhạc mà bỏ cả buổi triều sao?- Nhưng muội hãy nhìn xem, khắp nơi cảnh vật đang bừng sáng ngây ngất trong men xuân.Không khí thật trong lành, dễ chịu. Giờ muội lại bắt ta phải quay trở lại cung điện với những bứcTrang 3/53 http://motsach.infoLệ Hoa Mai Tiểu Thanhtường trải dài bí bách, với những câu thưa dạ hết mực khuôn phép và sáo rỗng của quần thần.Ta không đi, không đi đâu. ...