Danh mục

Liêu trai chí dị - Phần 104

Số trang: 7      Loại file: doc      Dung lượng: 69.50 KB      Lượt xem: 18      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Huyện Lâm Chuy, tỉnh Sơn Ðông, có nho sinh họ Từ, tên Kế Trường, có vợ họ Ðiền. Ðiền thị đẹp lắm, đã hiền lành vui vẻ, chẳng biết ghen tuông, lại hay chiều chồng và ưa bỡn cợt với chồng. Kế Trường đi thi hương mãi không đậu nên bỏ học, đi làm chủ bạ. Một buổi sáng mùa hè, Kế Trường đi dự tiệc ở xa. Chiều về, dọc đường khát nước, Kế Trường đảo mắt kiếm một ngôi nhà để vào xin nước uống thì thấy hai bên đường chỉ toàn là đồng ruộng, với vài ba...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Liêu trai chí dị - Phần 104 Phần 104 Bảy chị em chồnPhấn nhị chi hương tập ỷ diên.Ôn nhu hương diệc hữu tiền duyên.Tiêu lang vị ẩm tâm tiên túy.Tụ đắc lăng cân cánh diểu nhiên.Huyện Lâm Chuy, tỉnh Sơn Ðông, có nho sinh họ Từ, tên Kế Trường, có vợ họ Ðiền.Ðiền thị đẹp lắm, đã hiền lành vui vẻ, chẳng biết ghen tuông, lại hay chiều chồng vàưa bỡn cợt với chồng. Kế Trường đi thi hương mãi không đậu nên bỏ học, đi làm chủbạ.Một buổi sáng mùa hè, Kế Trường đi dự tiệc ở xa. Chiều về, dọc đường khát nước,Kế Trường đảo mắt kiếm một ngôi nhà để vào xin nước uống thì thấy hai bên đườngchỉ toàn là đồng ruộng, với vài ba ngôi cổ mộ rải rác đó đây. Khi miệng đã khô, KếTrường mới thấy một biệt thự ở đằng xa. Mừng quá, Kế Trường vội rảo bước chạytới thì thấy một ông lão đang ngồi hóng gió ở ngoài cổng. Kế Trường chắp tay váichào, nói:Bỉ nhân khát quá, xin lão trượng làm ơn cho ngụm nước! Ông lão liền đứngdậy, nói:Xin mời lang quân hãy đi theo lão phu!Sau khi dẫn Kế Trường vào sảnh đường ngồi, ông lão gọi tì nữ bưng trà lạnh lên. Chờcho Kế Trường uống hết bình trà, ông lão mới nói:Xin lang quân cho lão phu đượcbiết quý danh! Kế Trường đáp:Bỉ nhân họ Từ, tên Kế Trường! rồi ngồi nói chuyệnvới ông lão.Lát sau, Kế Trường đứng dậy cám ơn, xin cáo biệt. Ông lão nói:Trời tối rồi, khó thấyđường đi, lang quân ở lại đây mà nghỉ, sáng mai hãy về! Ðang bị say rượu, thân thểmỏi nhừ, được mời ở lại, Kế Trường liền đáp:Xin vâng Ông lão bèn sai tì nữ đi dọnphòng cho khách rồi quay qua nói với Kế Trường:Lão phu đã sai dọn phòng để langquân đi nghỉ, song giờ này còn sớm, mời lang quân ngồi đây nói chuyện với lão phuthêm một lát nữa đã! Kế Trường đành phải ngồi lại.Tới nửa đêm, đột nhiên ông lão gọi gia nhân lên, sai bày tiệc rượu cho tám thực khách.Kế Trường ngạc nhiên, chẳng hiểu tại sao giữa nửa đêm còn đi bày tiệc rượu, songcũng chẳng dám hỏi tới việc riêng của chủ nhà. Bỗng ông lão hỏi Kế Trường:Langquân có gia thất chưa? Kế Trường đáp:Thưa lão trượng, đã! Ông lão nói:Lão phucó chuyện riêng muốn thưa cùng lang quân! Kế Trường vội hỏi:Thưa lão trượng,chuyện gì? Ông lão đáp:Xin chớ chê là lão phu đường đột! Nguyên lão phu có bảycon gái, đã gả chồng hết sáu, chỉ còn đứa út năm nay mười sáu. Nay thấy lang quân làngười xứng đôi với nó nên lão phu muốn gả nó cho lang quân làm trắc thất, chẳng hayý lang quân thế nào? Kế Trường lúng túng, chẳng biết trả lời ra sao. Bỗng ông lão saigia nhân sang hàng xóm mời khách sang dự tiệc rồi sai tì nữ vào nhà trong giục cô Bảytrang điểm và trình với phu nhân đưa cô Bảy ra chào khách.Lát sau, có bốn lão khách từ ngoài cửa bước vào, rồi phu nhân từ nhà trong bước ra,theo sau là hai tì nữ dìu một nữ lang, tư dung diễm lệ, xiêm y sang trọng. Nữ lang cúiđầu chào mọi người. Ông lão bèn đứng dậy giới thiệu mọi người với Kế Trường rồichỉ Kế Trường mà nói:Lang quân đây họ Từ, húy Kế Trường. Lão phu vừa quyếtđịnh đêm nay làm lễ vu quy cho con gái út sánh duyên cùng lang quân đây! Nửa đêm màcòn đi làm phiền quý vị tới đây chứng giám, mong quý vị thứ lỗi cho! Mọi người đềunói lời chúc tụng rồi cùng nhập tiệc.Kế Trường say rượu, thân thể mỏi nhừ, đầu óc rối loạn, chỉ muốn được đi nằm,nhưng trong tình cảnh ấy, cũng phải miễn cưỡng ngồi vào bàn. Rượu được vài tuần,Kế Trường say quá, chẳng còn kham nổi nên đứng dậy xin đi nghỉ. Ông lão cố ép ngồilại song Kế Trường cương quyết chối từ. Ông lão đành sai tì nữ dẫn khách cùng congái vào chung phòng. Tì nữ dắt hai người vào căn phòng mới dọn, rồi khép cửa, bỏ đi.Vào phòng, Kế Trường ngồi xuống giường, còn nữ lang thì đến ngồi trên chiếc ghếđặt ở góc phòng, cạnh ngọn đèn. Kế Trường hỏi:Nàng họ chi? Nữ lang đáp: Thiếphọ Tiêu! Hỏi:Nàng tên chi? Ðáp:Thiếp không có tên! Hỏi:Không có tên thì lấychi mà gọi? Cười, đáp: Ai cũng gọi thiếp là cô Bảy vì thiếp là con gái thứ bảy tronggia đình! Hỏi:Gia thế nàng ra sao? Ðáp:Gia thế thiếp thì nghèo hèn thô lậu, chẳngcó gì đáng khoe. Tuy nhiên, nay thiếp đã được cha đem gả cho một chủ bạ thì thiếpnghĩ gia thế nhà mình cũng chẳng đến nỗi làm nhục cho gia thế nhà chồng. Do đó,thiếp thiết tưởng chàng cũng chẳng nên căn vặn nữa! Kế Trường ngượng quá, chẳngdám hỏi chi thêm. Bỗng cô Bảy hỏi:Bây giờ chàng định đưa thiếp về đâu đây? KếTrường hỏi lại:Ta muốn xin ở rể tại đây có được không? Nữ lang đáp: Khôngđược! Hỏi:Tại sao? Ðáp:Vì chàng còn chánh thất ở nhà. Ðại nương hiền lành vuivẻ, chẳng biết ghen tuông, sao chẳng dắt thiếp về chung sống? Thấy Kế Trườngngần ngại, cô Bảy nói tiếp:Sáng mai, một mình chàng về trước, xin đại nương chothiếp về ở chung. Nếu đại nương ưng thuận thì xin cho thiếp một phòng riêng. Tốimai thiếp sẽ tự tới, khỏi phải đón rước! Kế Trường gật đầu. Cô Bảy bèn tắt đèn rồilên giường vui vầy với Kế Trường. Lát sau, Kế Trường mệt quá, nằm lăn ra ngủ.Sáng ra, khi ánh nắng rọi vào mắt, Kế Trường tỉnh giấc thì thấy cô Bảy đã biến mất.Kế Trường vội vùng dậ ...

Tài liệu được xem nhiều: