Danh mục

Liêu trai chí dị - Phần 30

Số trang: 8      Loại file: doc      Dung lượng: 94.50 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Huyện Tuyên Thành, tỉnh An Huy, có núi Lăng Dương. Trên đỉnh, có điện thờ thần linh, tên Thập Vương Ðiện. Ở hai bên hành lang đông tây, có hai hàng tượng gỗ, tạc hình các quan chức âm phủ, trạm trổ rất công phu, mặc quần áo thực, trông như người sống. Ở hành lang phía đông, có tượng phán quan râu dài, đứng nghiêm, mặt mũi hung dữ, sơn màu xanh lè, bộ râu thậm thượt, sơn màu đỏ chót. Những kẻ không kiêng kỵ thường gọi tượng này là Tông Sư Râu. Dân chúng trong vùng đồn...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Liêu trai chí dị - Phần 30 Phần 30 Thay Tim, Đổi ĐầuDịch khước tâm tràng canh diện mụcHồi thiên thủ đoạn tối kham xungLăng Dương miếu mạo kim hà tạiThỉnh dữ tiên sinh đính tửu bằngHuyện Tuyên Thành, tỉnh An Huy, có núi Lăng Dương. Trên đỉnh, có điện thờ thầnlinh, tên Thập Vương Ðiện. Ở hai bên hành lang đông tây, có hai hàng tượng gỗ, tạchình các quan chức âm phủ, trạm trổ rất công phu, mặc quần áo thực, trông như ngườisống. Ở hành lang phía đông, có tượng phán quan râu dài, đứng nghiêm, mặt mũi hungdữ, sơn màu xanh lè, bộ râu thậm thượt, sơn màu đỏ chót. Những kẻ không kiêng kỵthường gọi tượng này là Tông Sư Râu. Dân chúng trong vùng đồn rằng đêm nào ngườita cũng nghe thấy có tiếng khảo đả ở hai bên hành lang và thuật lại nhiều chuyện rấtrùng rợn. Vì thế, vào ban đêm, ít có người dám lên gần điện.Ở chân núi, có ngôi làng Lục Dương. Trong làng, có nho sinh, họ Chu, tên Nhĩ Ðán, tênchữ Tiểu Minh, thực thà chất phác, học hành chăm chỉ song trí nhớ kém, tiến bộ chậmchạp, văn chương xoàng xĩnh. Thế nhưng, Tiểu Minh lại nổi tiếng là người gan dạ.Tiểu Minh có vợ họ Phùng, tính rất hiền thục, song kém nhan sắc.Trong huyện, lại có thị ngự họ Ngô, đã hồi hưu, có cô con út rất đẹp, tên Giáng Tiên.Năm Giáng Tiên 13, thị ngự hứa gả cho nho sinh họ Trịnh, song sắp tới ngày cưới thìTrịnh sinh bị bệnh mà thác. Ba năm sau, thị ngự lại hứa gả cho nho sinh họ Vương,song cũng sắp tới ngày cưới thì Vương sinh cũng bị bệnh mà thác. Năm ấy, Giáng Tiênđã 19 song thị ngự chưa hứa gả cho ai khác.Trong vùng, các nho sinh lập một hội văn, hùn tiền thuê một hội quán để hàng thánghọp mặt yến ẩm, bình luận văn chương. Tiểu Minh cũng có chân ở trong hội.Một tối, trong buổi họp mặt ở hội quán, bỗng có nho sinh nói đùa:Này Tiểu Minh!Bạn nổi tiếng là người gan dạ. Bây giờ, nếu bạn dám lên Thập Vương Ðiện váctượng phán quan râu dài xuống đây thì chiều mai anh em sẽ hùn tiền làm một bữa tiệcthịnh soạn để đãi bạn Tiểu Minh chẳng đáp, chỉ mỉm cười rồi đứng dậy bỏ đi.Lát sau, có tiếng Tiểu Minh từ ngoài cửa vọng vào: Ðã lên điện thỉnh được Tông SưRâu xuống đây chơi rồi này! Nhóm nho sinh sửng sốt, cùng đứng bật dậy. Tiểu Minhvác tượng vào đặt ở giữa bàn. Nhóm nho sinh kinh hãi, cùng chạy tới góc phòng, đứngrúm lại với nhau. Tiểu Minh lấy hồ và chén, đem tới trước tượng, rót rượu vào chénmà khấn:Xin mời đại tông sư dùng với tiểu sinh một chén! rồi rót rượu xuống đất.Tiểu Minh làm như thế ba lần. Nhóm nho sinh càng co rúm lại với nhau ở góc phòng,đứng dựa vào nhau mà run rẩy. Lát sau, có nho sinh kinh hãi quá, giục:Thôi Tiểu Minhơi! Bạn làm ơn vác tượng lên núi trả lại điện giùm đi! Tiểu Minh bèn lấy chén mới,rót rượu mà khấn:Tiểu sinh hành động điên cuồng, xin đại tông sư thứ lỗi. Nếuchẳng chê tiểu sinh là kẻ nghèo hèn thì hôm nào thấy hứng, xin mời đại tông sư quá bộtới tệ xá ở gần đây để cùng uống. Tiểu sinh rất hân hạnh được đón tiếp! Khấn xong,rót rượu xuống đất, rồi vác tượng đi. Nhóm nho sinh đều phục Tiểu Minh là ngườigan dạ. Tiểu Minh vác tượng lên núi, vào hành lang điện, trả lại chỗ cũ. Về nhà, TiểuMinh thuật chuyện cho vợ nghe. Phùng thị kinh hãi, nói:Mạo phạm quỷ thần như thếmà chẳng sợ bị tội chết hay sao? Tiểu Minh cười, đáp:Mượn tượng cho bạn bè coirồi đem trả lại chỗ cũ thì có chi mà gọi là mạo phạm?Chiều sau, nhóm nho sinh hùn tiền làm tiệc đãi Tiểu Minh. Mọi người cùng yến ẩm,nói cười vui vẻ.Gần tới nửa đêm, bữa tiệc mới tan. Tiểu Minh về nhà, thấy còn tửu hứng, bèn lại thắpđèn, đi tìm hồ rượu, đem ra phòng khách, ngồi uống một mình. Chợt thấy có người vénrèm bước vào, Tiểu Minh nhìn lên thì nhận ra là phán quan, vội đứng dậy nói:Kínhchào đại tông sư! Ðêm qua trót mạo phạm, phải chăng đêm nay tới tệ xá để lấymạng? Phán quan vuốt râu, mỉm cười, nói:Chẳng phải thế! Ðêm qua, nhờ lòng hàosảng của nhân huynh, đã được uống bốn chén hảo tửu. Ðêm nay, rảnh rỗi, thấy hứngnên chiếu theo lời hẹn mà tới đó thôi! Tiểu Minh mừng lắm, bèn kéo áo mời ngồi, rồiđem bộ đồ rượu đi rửa, bày lại lên bàn. Tiểu Minh toan nhấc hồ rượu đem đi hâm thìphán quan cản lại, nói:Ðêm nay tiết trời ấm áp, có thể uống lạnh được! Tiểu Minhvâng lời rồi vào nhà trong bảo vợ:Nàng hãy xuống bếp làm đồ nhắm đãi khách!Phùng thị hỏi:Ai thế? Tiểu Minh đáp:Phán quan trên Thập Vương Ðiện Phùng thịkinh hãi quá, nói: Thôi, ở trong này đi, đừng ra ngoài ấy nữa! Tiểu Minh cười,đáp:Mời khách tới nhà, khách tới lại chẳng ra tiếp, có phải là vô lễ không? Làm đồnhắm xong, bảo con ở lên gõ cửa để ta xuống lấy. Ðừng bắt nó bưng lên, kẻo nó kinhhãi, sẽ đánh đổ mất! Nói xong, lại trở ra phòng khách. Phùng thị đành phải xuốngbếp.Lát sau, con ở lên gõ cửa. Tiểu Minh xuống bếp đem đồ nhắm lên, rồi rót rượu mờiphán quan cùng mình yến ẩm. Trong tiệc, Tiểu Minh hỏi:Quý tính ngài ra sao? Phánquan đáp:Họ Lục! Hỏi:Quý danh ngài ra sao? Ðáp:Chẳng có tên! Hỏi:Vănchương âm phủ có khác gì văn chương dương thế không? Ðáp ...

Tài liệu được xem nhiều: