Danh mục

Liêu trai chí dị - Phần 81

Số trang: 7      Loại file: doc      Dung lượng: 53.50 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 3,000 VND Tải xuống file đầy đủ (7 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Vụ án Vu Thất dậy giặc, làm người ta vị vạ lây mà chết, nhiều nhất là người ở hai huyện Thế Hà và Lai Dương. Có ngày bị bắt mấy trăm người, điều ra trường tập võ chém tất, máu đào lênh láng, xương trắng ngổn ngang. Quan trên động lòng từ bi, giúp tiền mua hòm; các tiệm đồ gỗ ở Thế Thành, đóng hòm tới đâu, bán sạch tới đó. Những người bị xử tử, phần nhiều bị chôn vùi ở Nam Giao. ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Liêu trai chí dị - Phần 81 Phần 81 Một Đêm Lấy MaVụ án Vu Thất dậy giặc, làm người ta vị vạ lây mà chết, nhiều nhất là người ở haihuyện Thế Hà và Lai Dương. Có ngày bị bắt mấy trăm người, điều ra trường tập võchém tất, máu đào lênh láng, xương trắng ngổn ngang. Quan trên động lòng từ bi, giúptiền mua hòm; các tiệm đồ gỗ ở Thế Thành, đóng hòm tới đâu, bán sạch tới đó. Nhữngngười bị xử tử, phần nhiều bị chôn vùi ở Nam Giao.Khoảng năm Giáp Dần, có người học trò người huyện Lai Dương, có việc đến phủTế Nam chơi; vì chàng có hai ba bạn thân cũng ở trong đám chém, nên nhân dịp muavàng hương đi viếng mộ bạn, rồi thuê một căn phòng ở trong chùa trọ.Sáng hôm sau, vào trong thàh có công việc mãi đến trời xế chưa về.Bỗng có một thiếu niên đến buồng trọ của chàng thăm viếng, nhưng thấy chàng đikhỏi, liền bỏ mũ leo lên giường, chân để nguyên giày mà nằm ngửa mặt. Tên đầy tớchàng hỏi là ai, khách nhắm mắt làm thinh không trả lời.Đến lúc chàng về thì trời đã nhá nhem tối, nhìn mặt người không rõ, đến bên giườnghỏi khách; khách trừng mắt nói:- Ta đã bảo rằng đến viếng ông chủ mi, sao cứ phải hạch hỏi lôi thôi mãi, bộ ta ăncướp ăn trộm gì ư?Chàng cười nói:- Chủ nhân chính là tôi đây.Thiếu niên vùng dậy, đội mũ mặc áo mà ngồi, vồn vã hỏi thăm. Chàng nghe tiếng nóinhư người quen , liền hô thắp đèn cho sáng, nhìn mặt hoá ra Châu sinh, người đồnghương chết vì tai nạn Vu Thất. Chàng sợ hãi khiếp vía, toan chạy. Châu sinh níu lại vànói:- Tôi với anh là bạn văn chương, sao lại vô tình với nhau như thế? Bây giờ tôi đã chếtthành quỷ, nhưng cái tình bạn cũ vẫn canh cánh bên lòng. Nay có một chuyện đến làmrầy anh, xin chớ coi nhau là dị vật mà ra chiều bạc bẽo.Chàng mạnh dạn ngồi xuống, hỏi muốn chuyện chi, Châu sinh nói:- Người cháu gái của anh hiện còn ở goá chưa lấy ai; tôi cần một người nội trợ đôi baphen cậy mối đến dạm hỏi, nhưng cô ta khăng khăng từ chối, lấy cớ không có mạnglệnh bề trên cho phép. Vậy xin anh, anh nghĩ tình bạn cũ, tán thành cuộc nhân duyênnày giùm tôi.Nguyên trước chàng có đứa cháu gái, kêu chàng bằng cậu, từ nhỏ mồ côi mẹ nênchàng đem về nuôi nấng, mười lăm tuổi mới về ở với cha. Nó bị bắt giải tới Tế Nam,nghe tin cha vừa bị tử hình, thương xót quá đỗi, kêu thét lên mà đứt hơi chết luôn. NayChâu sinh muốn cưới người cháu gái đó về làm vợ.. Nhưng chàng lưỡng lự nói:- Ủa! Con bé đó thì nó có cha nó làm chủ, sao anh phải cầu đến tôi?Châu sinh đáp:- Ông thân sinh cô ta đã được thằng cháu lấy xương cốt đi cải táng chỗ khác cho nênhiện thời không có mặt tại đây.- Vậy thì con bé ở với ai?- Cô ta sống chung với mụ hàng xóm.- Nhưng tôi là người, làm sao mối lái cho ma được?- Được, hễ anh bằng lòng thì xin theo tôi.Châu sinh đứng dậy, nắm tay chàng kéo đi. Chàng cố từ chối và hỏi đi đâu.Châu nói:- Cứ việc đi với tôi sẽ thấy.Chàng phải miễn cưỡng ra đi. Châu dẫn đi về hướng bắc độ một dặm, thấy một xómlàng to, chừng mấy trăm nóc nhà. Đến căn nhà thứ nhất, Châu gõ cửa, tức thời có mụgià chạy ra mở cửa, hỏi Châu muốn hỏi ai?Châu nói:- Bà làm ơn nói cô ở trong nhà rằng có ông cậu của cô đến đây.Mụ trở vô giây lát, ra mời chàng vào, day lại nói với Châu sinh:- Nhà tôi chật quá, phiền công tử đứng đợi ở bên ngoài một lát nhé.Một mình chàng theo gót mụ vào, thấy nửa mẫu sân rêu, hai túp nhà nhỏ. Cháu gáiđứng trước cửa đợi cậu, vừa chào vừa khóc sụt sùi. Trong nhà đèn thắp li ti, sắc mặtcháu xinh xắn như lúc còn sống. Nàng gạt nước mắt hỏi thăm cô thím ở nhà làm ăn cómạnh giỏi không? Chàng đáp:- Mạnh giỏi tất cả. Duy chỉ có mợ cháu tức là vợ chàng thì đã qua đời rồi.Nàng lại khóc nức nở và nói:- Hồi bé, cháu nhờ cậu mợ nuôi nấng dạy bảo, công đức ấy cháu chưa đền đáp đượcmột chút nào thì không may đã chết trước, nghĩ thật ân hận trong lòng. Năm nọ ngườianh con nhà bác đã dời xương cốt cha cháu đi nơi khác chứ không nghĩ đến cháu, thànhra ngoài mấy trăm dặm, chiếc thân bơ vơ côi cút như én lạc đàn. Nhờ cậu có lòng đoáitưởng đến, đốt vàng mã cho, cháu đã nhận được rồi.Sau hết, chàng nói chuyện vớiChâu sinh cầu hôn, nàng cúi mặt làm thinh, mụ già đứng bên đỡ lời:Ấy, hôm trước Châu công tử cậy bà Dương đến dạm hỏi năm ba phen, già bảo là việcrất nên, nhưng cô em không chịu lấy chồng một cách gần như lén lút, nay có ông cậuđến chủ hôn cho, thì thật là danh chính ngôn thuận. Mụ đang nói thì có một cô mườibảy, mười tám tuổi, có con tớ gái theo hầu, ở đâu phăng phăng bước vào, trông thấychàng liền day mình toan chạy. Nàng nắm chéo áo lại và nói:- Chị đừng ngại. Đây là ông cậu ruột tôi, không phải ai lạ.Chàng vái chào, thiếu nữ bẽn lẽn đáp lễ. Người cháu gái giới thiệu:- Cô này là Cửu Nương, họ Công Tôn ở huyện Thái Hà. Ông thân cô là người dòng dõi,nhưng nay cũng bị sa sút, cô không thích chơi với ai, sớm tối chỉ đánh bạn với cháu.Chàng liếc thấy vẻ người tươi tắn, bẽn lẽn mà tuyệt đẹp, gật đầu khen ngợi.- Phải trông ng ...

Tài liệu được xem nhiều: