Danh mục

Linh hồn....

Số trang: 12      Loại file: pdf      Dung lượng: 956.36 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Phật dạy không có linh hồn, vậy anh có tin không? - Người mẹ đang nằm dưới ngôi mộ này. Em biết không, bà đã từng nói với anh rằng có thật một thế giới sau khi chết và con người ta ai cũng có một linh hồn bất tử. -Anh tin không? -Tin chứ. Anh tin điều đó như tin mẹ. Một buổi chiều mùa thu nào đó trong suốt khoảng thời gian sáu năm yêu nhau, tôi và Minh đã từng nói về một thế giới bên kia đầy bí ẩn khi vào nghĩa trang thị xã thắp...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Linh hồn....Linh hồn... Linh hồn - Phật dạy không có linh hồn, vậy anh có tin không? - Người mẹ đang nằm dưới ngôi mộ này. Em biết không, bà đã từng nói vớianh rằng có thật một thế giới sau khi chết và con người ta ai cũng có một linh hồnbất tử. -Anh tin không? -Tin chứ. Anh tin điều đó như tin mẹ. Một buổi chiều mùa thu nào đó trong suốt khoảng thời gian sáu năm yêu nhau,tôi và Minh đã từng nói về một thế giới bên kia đầy bí ẩn khi vào nghĩa trang thị xãthắp hương cho mẹ anh. Nghĩa trang vào mùa thu rất đẹp, những hàng cây mangmàu lá úa vàng đứng như mặc niệm buồn man mác. Con đường mòn mọc đầy hoadại tím, những bông hoa nhỏ xíu anh vẫn thường hái tặng tôi khi hai đứa tản bộvào khu chôn cất. Chúng tôi đi qua những ngôi mộ đất vẫn còn màu mới, mùihương phảng phất trong bảng lảng chiều làm bước chân của những vị khách kháchviếng thăm như nhẹ bẫng. Hoàng hôn ở đây nhuốm một màu đỏ lự, thi thoảng bất chợt nhìn sang tôi anhlại bật cười bảo “Mặt trời làm má em hồng lên trông xinh đến ngỡ ngàng”. Chúngtôi cười đùa với nhau, trò chuyện với các linh hồn nằm dưới tầng sâu lặng ngắt kianhư những người thân lâu ngày không gặp. Minh kể với mẹ nhiều chuyện, nhữngcâu chuyện anh từng nói với tôi và cả những điều tôi chưa bao giờ biết. Thi thoảnganh lại khóc, tôi thường chẳng biết làm gì vào giây phút ấy. Những ngôi mộ lặngcâm nhìn chúng tôi, gió thổi qua như một tiếng thở dài từ kiếp trước hay từ cõi hưvô nào đó vọng về. Tôi yêu người đàn bà nằm dưới ngôi mộ kia từ tình tình yêucủa anh dành cho bà. Tôi nghĩ bà là một người tốt vì anh là một người đáng để tôiyêu. -Làm thế nào để nhận biết được các linh hồn đang về xung quanh mình? – Tôihỏi. -À! Như khi nãy đấy, lúc mà em bỗng nhiên bị vấp ngã. Khi đó có ít nhất mộtlinh hồn đang đi ngang qua em đấy. Tôi mở to mắt nhìn anh, co người, khẽ rùng mình. Minh choàng tay qua vai tôi,siết chặt. -Họ chỉ muốn vui đùa với em thôi. Em thấy đấy họ đâu có làm cho em đauchứ. Họ cũng cô đơn như khi em bị nhốt kín trong một ngôi nhà mà lâu ngàykhông có người đến thăm. Em sẽ thấy xung quanh mình mọc đầy rêu mốc. Họ thậtđáng thương phải không nào? Cứ thế, những buổi chiều ngồi đối thoại bên anh chầm chậm qua đi. Khôngbiết tự bao giờ, nghĩa trang trong thị xã đã trở thành nơi hò hẹn của chúng tôi. Sauchuyến đi xa theo những công trình xây dựng, anh trở về bụi bặm và gần gụi bằngmái tóc bờm xờm lâu ngày không tỉa cắt. Bằng bộ ngực vạm vỡ đượm mùi mồ hôiquen thuộc tôi đã từng bao lần áp mặt vào để hít hà. Anh nhìn xoáy vào tim tôibằng đôi mắt hút sâu như đại dương, vỗ vào tim tôi cả ngàn con sóng nhỏ. Anh lạikể cho tôi nghe những câu chuyện lượm nhặt trong suốt hành trình xa cách, kể vềcông việc và cả những người con gái anh từng vô tình gặp gỡ. Và bao giờ trongcâu chuyện của mình anh cũng nhắc đến mẹ bằng một nỗi nhớ nhung vô bờ bếnkhiến đôi lúc tôi phải chạnh lòng. -Mẹ vẫn về trong mỗi giấc mơ của anh. Mẹ nói anh dạo này gầy quá và cầnphải chăm sóc bản thân hơn. Mẹ cũng nói anh đã đối xử không tốt với em khi cứđể em đi về lẻ bóng. -Vậy mà em cứ tưởng mẹ không biết em là ai đấy! -Mẹ biết hết, biết cả màu tóc màu hạt dẻ mới nhuộm của em. Mẹ khen nó đẹp. Tôi nhìn Minh nghi hoặc. Anh bật cười, dang tay ôm thật chặt tôi vào lòng, hônlên mái tóc còn đượm mùi thuốc nhuộm của tôi nhẹ nhàng như hôn báu vật. Ngaysau đó anh lại nhìn xung quanh rồi nói nhẹ “Mẹ đang về với chúng con đấy phảikhông ạ? Con biết rồi, con sẽ chăm sóc Vi thật tốt”. Nhẽ ra tôi phải thấy hạnh phúclắm, nhưng sự ích kỉ, hẹp hòi của lòng dạ đàn bà đã giết chết những phút giây tìnhyêu chân thật. Tôi đã nghĩ mình chẳng là gì trong cuộc đời phiêu bạt của anh, mộtchút niềm tin bấu víu cũng không. Trong khi tôi lúc nào cũng canh cánh về anh,chỉ một phút lỡ tay làm rơi chiếc cốc, hay vô tình bị mũi kim khâu đâm vào tay rỉmáu, ruột gan tôi cũng bời bời, đứng ngồi không yên vì lo lắng cho anh. Anhchiếm hữu trái tim và ăn mòn mọi suy nghĩ của tôi. Tôi yêu anh bằng thứ tình yêuđiên dại của những con thiêu thân. Dĩ nhiên tôi không nghĩ anh là thứ ánh sánghuyễn hoặc và tàn nhẫn nhưng Minh đang giết chết tôi bằng tình yêu anh dành chomẹ. Lòng một người đàn bà đang yêu không bao giờ chấp nhận hình bóng quá lớncủa một người phụ nữ khác trong trái tim người đàn ông mình yêu, cho dù đó có làngười mẹ. Tôi đã dằn vặt anh, đã lặng lẽ dời xa anh chỉ vì điều đó. Anh vẫn mảimiết với những chuyến đi xa, đôi ba tháng lại trở về một lần chở tôi qua nghĩatrang thị xã. Khi ấy, tôi đã không còn có thể cảm nhận được vẻ đẹp những chiềunơi đây nữa. Trái tim tôi đã dần dần đi theo tiếng gọi của một người con trai khác.Đó là Q. Tôi không hiểu có đúng là linh hồn của mẹ anh đã đi theo tôi hay không,nhưng một hôm trở về, anh nhìn sâu vào mắt tôi dò hỏi: -Mẹ nói em đã có một hình bóng khác. Anh ...

Tài liệu được xem nhiều: