Maxime Chattam sinh năm 1976 tại Herblay, Val-d’Oise. Thuở nhỏ, anh rất hay đến Mỹ và thường xuyên lưu lại New York, Denver hoặc Portland – nơi anh lấy làm bối cảnh cho tiểu thuyết Linh Hồn Ác. Linh Hồn Ác được trao giải Sang d’Encre cho tiểu thuyết trinh thám xuất sắc nhất.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Linh hồn ác - Phần 1 (Chương 1-11) Maxime Chattam Linh Hồn ÁcNguyên tác tiếng Pháp: L Âmes Du Mal 1 GIỚI THIỆU TÁC GIẢ - TÁC PHẨMMaxime Chattam sinh năm 1976 tại Herblay, Val-d’Oise. Thuở nhỏ, anh rất hay đến Mỹ vàthường xuyên lưu lại New York, Denver hoặc Portland – nơi anh lấy làm bối cảnh cho tiểuthuyết Linh Hồn Ác. Năm 23 tuổi, sau khi viết hai tác phẩm mà không gửi tới bất kỳ nhà xuấtbản nào, Maxime đăng ký theo học một khóa về tội phạm học ở trường Saint-Denis.Cuốn tiểu thuyết kinh dị đầu tay của anh, Triều Đại Thứ Năm, đã được xuất bản dưới danhMaxime Williams vào năm 2003 và đạt giải Tiểu thuyết hư cấu tại Liên hoan Gérardmer. HiệnMaxime Chattam dành toàn bộ thời gian của mình cho sự nghiệp viết lách, đặc biệt chuyên vềthể loại trinh thám kinh dị.Sau bộ ba tiểu thuyết Linh Hồn Ác, Trong Bóng Đêm và Những Bùa Chú, anh còn viết ba tiểuthuyết hết sức ăn khách khác: Máu Thời Gian, Những Bí ẩn Của Sự Hỗn Loạn và Những LoàiĂn Mồi.Linh Hồn Ác được trao giải Sang d’Encre cho tiểu thuyết trinh thám xuất sắc nhất.LỜI TÁC GIẢThực tế vượt xa khả năng tưởng tượng.Đó là câu châm ngôn hiện lên trong tôi với tất cả tính xác thực của nó trong suốt hai năm tôimày mò nghiên cứu để viết cuốn tiểu thuyết này. Hai năm nghiên cứu khoa học pháp y – giámđịnh pháp y, cảnh sát kỹ thuật và khoa học, tâm thần học tội phạm… – và đặc biệt hơn nữa lànghiên cứu về những kẻ giết người hàng loạt. Tôi đã đọc, đã thấy và đã nghe được nhữngđiều mà ngay cả nhà văn khéo léo nhất cũng không dám viết trong tiểu thuyết của mình, mặcdù khả năng nói giảm nói tránh trong phong cách của nhà văn ấy có thể làm giảm nhẹ các sựviệc. Những hành động mà có lẽ tôi sẽ thấy lố bịch vì ghê tởm khi đọc chúng trong một cuốnsách hay nào đó, bởi chúng dường như không thể có thật, thế nhưng…Nhưng trên tất cả, sau hai năm nghiên cứu, tôi nhận ra rằng cha mẹ tôi và tất cả các bậc chamẹ khác trên thế giới này đều đã nói dối con mình: quái vật là có thực.Không biện hộ cho sự ghê rợn, tôi cố gắng viết cuốn tiểu thuyết này gần với thực tế nhất. Đóhẳn là điều đáng sợ nhất. 2Maxime ChattamEdgecomebe, ngày 2 tháng 4 năm 2000. Phần Mở Đầu NGOẠI Ô MIAMI, 1980Kate Phillips mở cửa xe để Josh bước xuống. Thằng bé cầm trong tay con búp bê Captain Futurbằng nhựa và ôm chặt nó như thể đó là một báu vật quý giá. Không khí ngột ngạt của bãi đỗxe ập vào họ ngay lập tức. Rõ ràng là mùa hè sẽ ngày càng nóng bức. - Lại đây, con yêu, Kate vừa nói vừa kéo cặp kính mát lên trên đầu.Josh bước ra và quan sát mặt tiền của trung tâm thương mại. Nó rất thích đến đây, ở đâyđồng nghĩa với niềm vui và giấc mơ, vì có bao nhiêu là thứ đẹp đẽ. Hàng trăm món đồ chơi đủkiểu san sát nhau, sờ nắm được, chứ không phải hình ảnh trên tivi hay trong những quyểncatalogue. Sáng sớm nay, khi nghe thấy mẹ bảo sẽ đến trung tâm thương mại, Josh đã nhảycẫng lên và cố tỏ ra ngoan ngoãn. Giờ đây, khi tòa nhà đang ở trước mặt nó, nó cảm thấy càngthêm phấn khích. Có thể nó sẽ được ra về với một món đồ chơi trong tay? Nó còn thiếu chiếcxe tải chở nước Majorette, hoặc có thể cả bộ vũ khí của Captain Futur! Ngày hôm nay khởiđầu tốt đẹp, thậm chí là rất tốt đẹp. Một món đồ chơi mới. Ý nghĩ thật hấp dẫn! Nhưng cầnphải được mẹ chấp nhận. Nó quay sang mẹ để đòi và thấy mẹ đang cẩn thận kiểm tra cácphiếu giảm giá cắt từ báo và các tờ quảng cáo.- Mẹ mua đồ chơi cho con được không ? Nó hỏi bằng giọng líu lo của một thằng bé mới bốntuổi.- Lại bắt đầu rồi, Josh, nhanh lên, nếu không mẹ không cho con đi cùng nữa đâu.Thằng bé đưa tay lên che phía trên mắt giống như bố nó thường làm và đi qua bãi đỗ xe.- Nóng quá! Kate vừa kêu lên vừa ra sức phẩy tay để quạt mát. Đừng đi chậm như thế, conyêu, cứ đi chậm chạp dưới nắng to là sẽ bị nóng chảy ra đấy.Mặc dù không rõ mẹ muốn nói gì, nhưng Josh vẫn rảo bước thật nhanh và hai mẹ con bướcvào trung tâm thương mại rộng lớn. Những chiếc giá để báo đặt hai bên lối đi, tất cả các trangnhất đều đăng tin nước Mỹ tẩy chay Olympic Matxcơva. Chỉ có mỗi chuyện đó thôi. Vàingười đã nhận ra ở đây thấp thoáng một cuộc khủng hoảng giống như khủng hoảng tên lửaCuba. Nhưng với Kate, đó chỉ là chuyện của các chính trị gia. Những mưu đồ, như Stephen, 3chồng cô, thường nói. Tốt hơn hết, anh cũng nói, là tránh xa chúng, sống yên bình trong cái góccủa mình, làm việc ở trạm xăng, say sưa viết một vở kịch trong năm năm và thỉnh thoảng hútvài điếu majiruana. Nhưng đừng có tham gia vào chính trị. Kate đồng tình. Cô đồng tình với rấtnhiều điều Stephen nói, đó là lý do chính khiến cô yêu anh.Cô lướt nhìn giá báo chí lần cuối rồi tiếp tục rảo bước, khiến Josh phải chạy theo bên cạnh.Hai mẹ con đi qua nhiều gian hàng bán đồ đi biển, báo hiệu mùa hè sắp tới cùng với đám ...