Thông tin tài liệu:
Chạng vạng chính là thời điểm những bóng ma vật vờ xuất hiện ngoài cánh đồng làng Chanh như lời đồn đoán. Từ bìa làng trông sang, loáng thoáng bóng người đang lúi cúi đặt nốt những chiếc vó tôm cuối cùng trên những thửa ruộng nước ngập lưng thân lúa. Không nhận rõ mặt mũi người cụ thể chỉ thấy lờ mờ khuôn mặt nhờ nhợ khuất sau vành nón thâm sì. Khuôn mặt nhờ nhợ ấy đặt xong mấy chiếc vó tôm thì quáng quáng chân đi như chạy về phía làng. Những bước chân vội vã quýnh...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Loáng thoáng bóng người Loáng thoáng bóng người TRUYỆN NGẮN CỦA NGUYỄN TRỌNG VĂNChạng vạng chính là thời điểm những bóng ma vật vờ xuất hiện ngoài cánh đồng làngChanh như lời đồn đoán.Từ bìa làng trông sang, loáng thoáng bóng người đang lúi cúi đặt nốt những chiếc vó tômcuối cùng trên những thửa ruộng nước ngập lưng thân lúa. Không nhận rõ mặt mũi ngườicụ thể chỉ thấy lờ mờ khuôn mặt nhờ nhợ khuất sau vành nón thâm sì. Khuôn mặt nhờnhợ ấy đặt xong mấy chiếc vó tôm thì quáng quáng chân đi như chạy về phía làng.Những bước chân vội vã quýnh vào nhau khiến loáng thoáng bóng người ấy nhìn từ xalại ai cũng nhầm là một bóng ma đang trôi vào làng. Làng Chanh đã từ lâu rồi cứ tốixuống là lại râm ran tồn tại những câu chuyện ma mị. Trong đầu bọn trẻ con ở làng lànhững bóng ma bay lộn vòng vèo trông tựa những chiếc lá bị cuốn lên, dìm xuống giữavòng xoáy nước. Trong câu chuyện của người lớn là những bóng ma luôn rình rập nhữngkẻ yếu bóng vía. Nhìn chung câu chuyện ma mị cứ lởn vởn khắp cánh đồng nhất là vàokhi trên cánh đồng ấy ánh sáng đang bị bóng tối nuốt dần. Tỉ như chuyện mặt trăng ănmặt trời trong những ngày nhật thực tối u u ấy. Nhật thực cũng là dịp cho những bóng mabay túa ra, chúng nhởn nhơ mà phiêu du như chính chúng mới là chủ nhân thực sự củacánh đồng làng Chanh vậy. Cảnh tượng u hu trên cánh đồng làng Chanh bây giờ khác gìvào bữa nhật thực. Thời điểm chẳng hay ho gì cho những ai muốn ra khỏi nhà.Loáng thoáng bóng người làng Chanh đi đặt vó tôm về muộn chạy quýnh cả chân. Bóngngười đó chạy vừa đến đầu bãi tha ma thì vấp đụm cỏ ai đó quẳng vội bên bờ ruộng màngã sấp mặt. Ngã mà không dám ngẩng đầu lên. Trên đầu bóng người vừa ngã dúi ngãdụi ấy thẽ thọt vọng lại những câu nói tựa xa xăm vẳng tới. Loáng thoáng bóng ngườilàng Chanh đi đặt vó tôm về muộn ấy nằm cứng đờ. Hình như bóng người đó đã chếtngất đi vì sợ hay cũng vì phải giả chết. Dân làng Chanh thường dặn dò nhau. Giả chếtcũng là một cách đẻ được sống. Thực hư chết hay giả chết thì chưa rõ những rõ ràngloáng thoáng bóng người đi đặt vó tôm vừa ngã đã chết. Từ cái thân nằm bất động ấyđang bốc lên một thứ mùi giống hệt thứ mùi như khi ta vò nhầu đám lá rau ngót tươi. Mahay có mùi tanh tanh của rau ngót tươi vò nát. Đó là dấu hiệu duy nhất để nhận biết rama. Trong làng Chanh cũng có một nơi thường bốc lên thứ mùi ấy. Đó là dưới chân cầuđá. Cây cầu có từ ngày xửa ngày xưa nối xóm Chuối với xóm Chùa, cầu ấy về đêm lạibốc lên thứ mùi rau ngót vò. Có người bảo Đấy là mùi của ma. Có người lại nói Dào.Chẳng qua là thứ mùi của loài cá rạch nước ban tối. Thôi thì ghê rợn đều phải tránh. Cáccụ xưa dạy. Đi đêm lắm có ngày gặp ma. Tốt nhất là mau về nhà kẻo tối.Bãi tha ma làng Chanh bây giờ đã được gọi là nghĩa trang làng Chanh. Một cái tên ngheđỡ ma mị hơn nhưng chuyện những bóng ma trôi vật vờ vào lúc chạng vạng thì khôngthay đổi. Không may cho loáng thoáng bóng người đi đặt vó tôm về muộn kia. Bóngngười vấp đụm cỏ ngã nằm chết ngất.Một luồng gió mát lạnh sống lưng từ đâu thổi tới, gió thổi trườn qua đầu lá cỏ cất lênchuỗi âm thanh nghe rù rũ khiến không gian thêm chờn rợn. Màn trời như trùng hẳnxuống áp sát mặt đất. Ranh giới bị nhầm lẫn. Ánh sáng chừng đã lả đi. Ngày đang nguộingắt. Không khí đậm sắc u sầu nhưng lại toát lên vẻ thương cảm. Trong nghĩa trang làngChanh, những bóng ma bắt đầu thoát khỏi những ngôi mộ dành cho mình. Đó là nhữngtia sáng xanh lét phụt lên. Ban đầu còn rời rạc, càng về sau càng dồn dập. Những tia sángxanh phụt lên rất cao rồi rơi lả tả. Những bóng ma bay vụt lên lẫn trong những tia sángxanh lét đó. Rồi chúng bay kết vào nhau, nhấp nhô thành sóng lượn rồi từng bóng ma mộtlần lượt treo ngược mình, treo lắt lẻo trên những ngọn cây trứng cá, trên những cành câycà dại chĩu chịt chùm quả vàng xanh đỏ chỉ cao ngang đầu một đứa trẻ lên tám.Người làng Chanh gọi những bóng ma xuất hiện đó là những linh hồn. Từ lâu rồi dântrong làng gọi những bóng ma là những linh hồn cho nó khỏi cổ hủ. Họ cho rằng nếu gọilà bóng ma thì sẽ gây ám ảnh còn gọi là linh hồn lại cho ta sự lý thú. Không biết gọi thếnào mới đúng nhưng lúc này đây trên thân xác của bóng người nằm phủ phục dưới đấtngay đầu nghĩa trang có một linh hồn đang nhè nhẹ thoát lên. Ban đầu giống như một sợikhỏi mảnh rồi sau đó những sợi khói mảnh tụ lại thành hình một chiếc lá, chiếc lá chaođảo trong không gian hẹp và cố tìm cách nhập vào đám linh hồn đã treo mình lắc lư. Linhhồn này còn mới lạ nên bay nháo nhác chưa tìm ra chỗ treo mình. Cũng có thể vì là linhhồn mới nên chưa có chỗ cho mình. Linh hồn người đặt vó tôm.Một linh hồn già muôn tuổi, không nón mũ, chân không giầy dép, áo lá chuối tơi tả nhưtấm áo ấy vừa trải qua một trận bão lớn. Mái tóc trắng cước dài rối tung, ướt dầm trôngnhư dòng nước suối chảy lả lướt. Riêng ánh mắt lại sáng quắc lên như tia chớp. Linh hồngià này không treo ngược mình như những linh hồn khác mà nó ...