Danh mục

Lỗi của mưa

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 180.43 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Hai con người ở hai thế giới hoàn toàn khác nhau nhưng rồi số phận đã sắp xếp cho họ gặp nhau. Hôm ấy, một ngày mưa tầm tả nhưng không hề ảm đạm như người ta thường nghĩ. Bên hiên nhà, ở một góc phố cuối con đường
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Lỗi của mưaLỗi của mưaHai con người ở hai thế giới hoàn toàn khác nhau nhưng rồi số phận đã sắp xếpcho họ gặp nhau. Hôm ấy, một ngày mưa tầm tả nhưng không hề ảm đạm nhưngười ta thường nghĩ. Bên hiên nhà, ở một góc phố cuối con đường, có một cô béđang đứng trú mưa, cô đứng ngắm nhìn những giọt mưa rơi xuống với đôi mắtlong lanh, khuôn mặt ngây thơ, đáng yêu và có điều gì đó mang nét đượm buồnđầy tâm sự. Cô đưa đôi tay lên hứng những giọt mưa đang lăn tăn rơi xuống vàmuốn hòa quyện cùng mưa như một hành động vô thức. Bỗng từ đâu vang lêntiếng nói của một cậu con trai “Cô bé àk!? Sao em ngốc thế? Đôi bàn tay nhỏ bécủa em làm sao có thể hứng hết những giọt mưa kia và giữ nó ở lại đó được?!”côbé chợt quay lại nhìn và tìm kiếm người vừa nói chuyện với mình, trước mắt cô làmột anh chàng chạc tuổi mình, đáp lại cái nhìn tò mò ấy là một nụ cười đầy thânthiện và dường như xóa tan đi không khí căng thẳng của buổi gặp gỡ tình cờ vàđầy căng thẳng này. Đó là lần gặp nhau đầu tiên của Hà và Thái như hứa hẹn baođiều bất ngờ.Sáng hôm sau cuộc gặp tình cờ ấy, vẫn như ngày bình thường Hà đi bộ đến trườngdọc theo những con đường quen thuộc, và thêm một sự sắp đặt tình cờ nữa Hà gặpThái, cùng mặc chung một bộ đồng phục Hà chợt hiểu ra Thái là học sinh chungtrường, nhưng với phù hiệu màu đỏ thì lớn hơn mình một khối rồi. Khi đến gần,Thái dừng xe lại quay sang nhìn Hà và bảo:- Chung trường đấy!? Giang xe đến trường không cô bé?- Ak không phiền anh đâu em tự đi được – Hà e thẹn đáp lời- Anh không bắt cóc em đâu đừng lo, lên xe đi đường còn xa lắm – Thái hí hửngđáp lời- Nhưng…- Không nhưng nhị gì hết, lên xe nào sắp trễ học rồi đấy!!!Dường như không còn cách nào để từ chối, Hà nhẹ nhàng bước lên xe và e thẹnnhư một nụ hoa đang chớm nở. Những gì tồn tại trong đầu Hà lúc này là anh chàngkì lạ kia. Mãi đang suy nghĩ thì Thái chợt bắt chuyện:- Hình như anh chưa được biết tên cô bé đấy? mà cô bé học lớp nào thế để anh tiệnviệc liên lạc- Dạ em tên Hà, em học lớp 11A5 ak, thế còn anh thì sao? – Hà từ tốn trả lời và hỏilại- Anh tên Thái, anh học 12B1 cô bé àk – Hùng ma mãnh đáp lại- Anh có thể đừng kêu em là cô bé nữa được không? Nghe có vẻ con ních quá, emđã học 11 rồi còn gì – Hà có chút bất mãnĐáp lại lời yêu cầu ấy chỉ là một nụ cười và cuộc nói chuyện kết thúc tại đó. Saukhi một ngày chạy đua với những dự định và cố gắng, Hà dành chút thời gian đểsuy nghĩ về anh chàng Thái kia, một người đầy bí ẩn nhưng cũng không kém phầnhấp dẫn, chợt Hà nhớ tới nụ cười ấy trong lần đầu gặp gỡ và khi ấy trái tim Hà nhưđập nhanh hơn rất nhiều…không thể nào Hà quên đi được nụ cười ấy.Như sự sắp đặt của số phận, Hà và Thái vẫn thường đến trường cùng nhau, gặpnhau nhiều hơn và hiểu về nhau nhiều hơn. Và từ đó tình cảm đã dần len lõi vào vàngày càng lớn dần lên trong họ chỉ sau một tháng quen biết nhau. Rồi bỗng nhiênmột ngày không còn được gặp Thái trên con đường quen thuộc đến trường, khôngcòn được ngồi phía sau huyên thuyên nói chuyện với Thái, Hà cảm thấy trống vắngvà có cảm giác mất đi một thứ gì đó quen thuộc, Hà bắt đầu cảm thấy lo lắng, điệnthoại liên lạc với Thái nhưng không ai bắt máy, khi ấy Hà thấy ruột gan cồn cào,chạy ngay lên lớp anh vẫn không thấy bóng anh, hỏi thăm ra Hà mới biết hôm nayanh không có đi học nghe đâu anh bị bệnh nặng phải nhập viện, Hà lo lắng vôcùng, sau giờ tan học Hà chạy ngay đến với Thái. Cánh cửa phòng viện mở ra làlúc nổi nhớ nhung như vỡ òa, Hà chạy đến bên giường bệnh và miệng khôngngừng hỏi thăm với vẻ mặt hốt hoảng và lo lắng vô cùng. Đáp lại sự lo lắng ấy lạilà một nụ cười niềm nở và nói:- Xem em kìa, làm gì mà lo lắng dữ dạ? Anh chỉ nghỉ học có một hôm thôi mà chịukhông nổi rồi àk? Xem nào anh vẫn bình yên đâu có vấn đề gì đâu nào?Khi ấy Hà cứ như muốn chạy đến ôm lấy anh, và chỉ thật sự khi này Hà mới thấyanh rất quan trọng và chưa bao giờ cô lo lắng đến thế.Và rồi họ đến với nhau theo tiêng gọi của con tim, thời gian trôi qua được 6 thángquen nhau, đúng vào cái ngày ấy 30/5 ngày mà Hà và Thái gặp nhau, họ quyết địnhcùng nhau đi chơi và ôn lại những kỉ niệm khi ở bên nhau. Ngồi phía sau lưng củaThái, Hà cảm thấy ấm áp và bình yên vô cùng, Hà nhẹ nhàng choàng tay qua ômlấy Thái như một hành động quen thuộc khi chỉ hai người đi chơi với nhau vàdường như con phố rộng thênh thang hôm nay trở nên vô cùng vắng lặng và cócảm giác chỉ có họ đang đi trên đó mà thôi. Bỗng từ đâu một tiếng “ Chat ” đánhvào vai Thái, Hà giật mình và tỉnh lại, đó là một cô gái rất xinh đẹp trong chiếc váymàu xanh thướt tha, Hà rụt rè rút tay lại và chờ xem chuyện gì xảy ra. Thái quaysang bảo Hà đợi chút rồi vội vàng đi theo cô gái ấy, Hà lặng người và không biêtchuyện gì sắp xảy ra. Đứng đợi hồi lâu Thái quay lại rồi bảo với Hà:- Mình về em nhé, anh có chuyện bận đột xuất rồi, hôm nào anh bù lại cho em, anhhứa đấy!?Dường như không khỏi bỡ ngỡ, Hà lặng người đi và ...

Tài liệu được xem nhiều: