Danh mục

Lời Của Trái Tim

Số trang: 185      Loại file: pdf      Dung lượng: 617.39 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Phí tải xuống: 26,000 VND Tải xuống file đầy đủ (185 trang) 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Phong Đình à! Anh đi làm đó . Một chút có đi học nhớ khóa cửa cẩn thận nghe, dạo này "đạo chích" nhiều lắm. - Nhưng nhà mình có cái gì quý giá đâu anh Hai. - Không có gì quý giá thật . Với anh em chúng ta, lỡ có mất một món gì đó tiền đâu mà sắm lại. - Anh Hai! Phong Minh quay lại: - Em muốn nói gì ? Phong Đình nhìn cái đồng hồ cũ kỹ trên vách, nói: - Mới sáu giờ bốn lăm, anh đi làm gì mà sớm thế ?...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Lời Của Trái TimLời Của Trái Tim Trần Thị Thanh Du Lời Của Trái Tim Tác giả: Trần Thị Thanh Du Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 24-October-2012Trang 1/185 http://motsach.infoLời Của Trái Tim Trần Thị Thanh Du Chương 1 -- Phong Đình à! Anh đi làm đó . Một chút có đi học nhớ khóa cửa cẩn thận nghe, dạo này đạochích nhiều lắm.- Nhưng nhà mình có cái gì quý giá đâu anh Hai.- Không có gì quý giá thật . Với anh em chúng ta, lỡ có mất một món gì đó tiền đâu mà sắm lại.- Anh Hai!Phong Minh quay lại:- Em muốn nói gì ?Phong Đình nhìn cái đồng hồ cũ kỹ trên vách, nói:- Mới sáu giờ bốn lăm, anh đi làm gì mà sớm thế ? Công sở ít nhất cũng bảy giờ ba mươi mới bắtđầu công việc mà.- Đúng . Anh muốn đi sớm một chút, để mượn máy vi tính của công ty đánh một số văn bản.Phong Đình để tay che miệng:- Chết anh Hai nghe! Dám lấy đồ của công để làm việc riêng nha.Phong Minh nhăn mặt:- Em nói gì mà ghê gớm thế ? Anh chỉ tranh thủ thời gian thôi mà, đâu có vi phạm vào thời giancủa công ty.Anh khoát tay:- Đừng vớ vẩn mà phí thời gian của anh.- Anh Hai!- Chuyện gì, trưa về hẵng nói.- Em muốn nói ngay bây giờ . Hôm nay anh phá lệ được không ?Nhìn khuôn mặt nghiêm trang của em gái, Phong Minh đóan chắc là có chuyện gì khá quantrọng, nên anh kéo ghế ngồi xuống:- Thôi được . Em nói gì thì nói đi.Phong Đình trầm buồn:- Anh Hai! Từ lúc ba mẹ mất đến giờ, anh là người thân duy nhất của em . Anh lo lắng cho emtừng miếng ăn, giấc ngủ, thậm chí anh hy sinh luôn cả tuổi xuân của mình . Anh như một ngườimẹ, nhìn anh cực khổ em thấy lòng mình như thắt lại . Anh Hai...Trang 2/185 http://motsach.infoLời Của Trái Tim Trần Thị Thanh DuPhong Đình nghẹn ngào, cô không thốt nên lời, nước mắt chực trào.Phong Minh vuốt tóc em:- Khờ quá! Sao em lại nói vậy ? Em là em gái của anh, dĩ nhiên anh phải lo lắng cho em rồi.Phong Đình lau nước mắt, nhìn anh Hai:- Mười mấy năm qua, hai anh em ta nương tựa nhau mà sống, vui buồn đềm chia sẻ cho nhau .Lúc nhỏ, anh chăm sóc em mọi thứ, bây giờ em đã lớn, hãy để cho em giúp anh, nghe anh Hai.- Bằng cách nào ?- Em muốn đi làm.Phong Minh phản đối ngay:- Không được.- Anh Hai!- Nghe lời anh, cố gắng học, đó là em giúp anh đó.Phong Đình nói theo lý lẽ của mình:- Anh Hai! Xin đừng xem em là trẻ con nữa . Dù gì năm nay em cũng đã hăm mốt tuổi rồi, hãyđể cho em được quyết định một việc gì đó, được không anh Hai ? Em không muốn ngồi không,nhìn thấy anh vất vả, trong khi bản thân em vẫn có thể làm được một việc gì đó để anh Hai bớtnhoc. nhằn.- Phong Đình !- Xin cho em được nói . Em biết là anh rất thương em, nhưng đừng vì tình thương ấy mà cách lyem với xã hội bên ngoài . Ngày hai buổi đến trường rồi cơm nước, anh Hai có thấy đã quá gò bóem trong khuôn khổ không ?Phong Minh khó khăn:- Anh chỉ muốn tốt cho em thôi, vì xã hội bên ngoài rất là phức tạp.- Càng phức tạp, em càng muốn tìm hiểu, để có những bước kinh nghiệm cho tuổi trưởng thànhcủa em . Cũng như anh Hai, không va chạm với đời, làm sao hiểu được cuộc sống . Bản thânanh cũng không muốn em gái anh thua sút mọi người, phải không ?Phong Minh nén tiếng thở dài . Đâu phải những gì mình muốn là được hết đâu . Cuộc sốngphức tạp, xã hội thì nhiều cạm bẫy, anh sợ Phong Đình sẽ bị ảnh hưởng, anh muốn cô bé mãivô tư.Nhưng không, ngoài nét mặt vô tư ấy thì bên trong là một tâm hồn đã lớn . Phong Đình đã lớnthật rồi, lớn trong vòng tay anh lúc nào mà anh cũng không hay.Thời gian trôi qua rất nhanh, còn anh thì lại bị quên lãng trong công việc, mới đó mà đã mườiTrang 3/185 http://motsach.infoLời Của Trái Tim Trần Thị Thanh Dumột năm rồi, kể từ ngày ba mẹ anh bị tai nạn giao thông rồi vĩnh viễn xa anh em của anh.Lúc ấy, Phong Đình chỉ mới mười tuổi, cô bé đã ý thức được nỗi đau mất mát nên khóc rấtnhiều . Anh còn nhớ rất rõ, sau ngày của đám tang, Phong Đình không ăn không uống, ủ rũ đaubuồn, rồi cô bé ngã bệnh, chết đi sống lại làm anh phải cuống cuồng cả lên.Những ngày trên giường bệnh, không biết Phong Đình đã nghĩ gì trong cái đầu non nớt kia màcô bé trở lại cuộc sống bình thường vui đùa như thuở ban đầu . Nhưng nào ai biết được rầu, sauniềm vui kia là một nỗi buồn thầm kín ở lưa tuổi chuẩn bị trưởng thành.Phong Minh biết rất rõ, Phong Đình rất ít bạn bè, cô bé sống thiên về nội tâm . Hàng đêm, anhbặt gặp cô bé khóc nhiều lắm bên t ...

Tài liệu được xem nhiều: