Danh mục

Lỗi tại ai?

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 424.38 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

- Mưa rơi rơi trên đường, mưa rơi ướt vai nàng… Mưa lúc nào cũng lãng mạn phải không anh? Phương vuốt những giọt nước mưa lăn tròn trên má, ngước mắt lên nhìn người yêu mơ màng. - Ừ, mưa rất thơ mộng nhưng anh đang lạnh, phải tìm đường tắt về nhah thôi em ạ. Vừa nói Nguyễn vừa quẹo xe vào con đường trước mặt. - Sao… anh chạy vào con đường này, đường này là… Giọng cô gái thảng thốt khiến anh giật mình ngừng xe lại tức thì. Anh ngẩn ngơ nhìn con đường có...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Lỗi tại ai? Lỗi tại ai? TRUYỆN NGẮN CỦA LAN HƯƠNG- Mưa rơi rơi trên đường, mưa rơi ướt vai nàng… Mưa lúc nào cũng lãng mạn phải khônganh?Phương vuốt những giọt nước mưa lăn tròn trên má, ngước mắt lên nhìn người yêu mơmàng.- Ừ, mưa rất thơ mộng nhưng anh đang lạnh, phải tìm đường tắt về nhah thôi em ạ.Vừa nói Nguyễn vừa quẹo xe vào con đường trước mặt.- Sao… anh chạy vào con đường này, đường này là…Giọng cô gái thảng thốt khiến anh giật mình ngừng xe lại tức thì. Anh ngẩn ngơ nhìn conđường có hàng cây rất đỗi thân quen này và chợt lắc đầu:- Anh xin lỗi, đúng là quán tính rồi. Không thể quên được em ạ.Giọng Nguyễn chùng xuống, nhìn gương mặt thất thần của anh tim Phương thoáng đaunhói. Mím chặt môi để nén nỗi buồn, bỗng nhiên cô thấy lạnh vô cùng:- Về nhà chúng ta nhanh đi anh.Lau vội mái tóc, Phương nhanh chóng quên hết tất cả. Cô vòng tay ôm người yêu:- Cái tổ ấm của chúng mình đúng là một túp lều tranh với hai quả tim vàng, phải khônganh?Giọng Nguyễn lại chùng xuống:-Ừ, cái tổ ấm này dành cho em.Cô ngã đầu lên vai người yêu:- Anh rất thích hải sản phải không! Hôm nay em sẽ đãi anh một thực đơn cá thật đặcbiệt…Nguyễn bật ngay người dậy:- Em nói thật? Món cá là tuyệt nhất đó người yêu ạ.Anh chồm người đến trước mặt Phương nói thao thao bất tuyệt:- Em phải học hỏi Thơ về những món cá đi nhé. Cô ấy tuyệt vời lắm. Anh khỏe mạnh vàít bệnh tật là nhờ tài nội trợ của cô ấy. Thơ…Phương nhìn anh trân trối, khuôn mặt cô tái nhợt đi trong khi anh vẫn huyên thuyên nóivề một người tưởng như đã ngủ quên trong tiềm thức sau bao năm tháng, nhưng nay bỗngtrỗi dậy âm thầm, mãnh liệt.Phương lẳng lặng vào phòng. Anh vẫn đang nghêu ngao hát những lời yêu thương nồngnàn nhất. Anh hát tặng ai? Thơ ư? Quá khứ đã xa rồi. Hiện tại cô rất hạnh phúc bên anh.Cô đứng lên, kiêu hãnh ngắm mình trước gương, mỗi bước đi của cô đều vang lên tiếngxuýt xoa:- Đúng là Tây Thi tái thế.Nụ cười và đôi mắt của nàng thu hút tất cả con người trên đời này.- Có cô ấy là có tất cả !Lời ai đó đang thì thầm.Tràn ngập nỗi tự mãn, bước ra khỏi phòng cô sà vào lòng anh, nghe anh hát những lởi tựtình, tiếng hát của người yêu ngân vang, bay bỗng,- Chúng ta quả thật là một cặp đôi lời thơ ý nhạc, tâm đầu ý hợp, đúng không anh?Không chờ anh trả lời, cô đọc tặng anh những vần thơ lãng mạn, dí dỏm:Khi tay em trong tay anh – Kẻ nào dị nghị sẽ thành người dưng – Mắc mớ gì phải quantâm – Miễn sao ta nắm không lầm tay ai – Tay mà đút túi rất gầy – Có đôi chắc chắn bàntay hồng hào - Tội gì không áp vào nhau – Đợi cho sợi tóc bạc đầu thì buông. (BCV)Không có gì hạnh phúc hơn trên thế gian này, Phương thầm nghĩ. Bỗng Nguyễn bậtngười dậy thật nhanh:- Em có nghe gì không?Không cần người đối diện trả lời, tai anh lại ngóng lên:- Tiếng dế! Tuyệt vời. Nghe tiếng gáy anh chắc chắn đây là một con dế Vua có mộtkhông hai mà từ lâu rồi anh chưa thấy.Phấn khích anh lao ra khu vườn nhỏ trước nhà trong màn đêm giá lạnh, bất chấp cơn mưarả rích trong đêm. Nguyễn soi đèn pin lục tung từng bụi rậm, ngọn cỏ. Anh lắng nghe,tìm và bới tung. Tiếng dế lại cất lên cao ngạo… Nguyễn lùng sục như thể đang tham giavào trò chơi trốn tìm với một chú dế giấu mặt.. Tiếng gáy vang lên uy nghi như chứngminh một đẳng cấp cao của một sinh vật, thúc giục anh vội vã lao nhanh đến và trượt tésấp mặt xuống đất. Nhưng không giọng anh lại vang lên sang sảng:- Bắt được rồi em ơi ! Một chú dế to đen mun, cực đẹp. Có quà sinh nhật cho thằng curồi!Chẳng buồn nhìn Phương đang co ro, khuôn mặt trắng bệch đứng như trời trồng trướccửa,Nguyễn ôm hộp dế thật chặt vào lòng, hét toang lên sung sướng:- Ôi, chắc thằng cu thích lắm đây! Mại gặp lại gia đình rồi…Đặt hộp dế lên bàn, anh quay sang Phương dặn dò:- Anh rất quý hộp này. Thằng con trai anh rất mê dế. Quà sinh nhật thế này là thằng cumê tít. Đừng đụng vào em nhé.“Mai gặp lại gia đình rồi”. Lời anh nhẹ nhàng nhưng sao trái tim cô như tan vỡ. Phươngnhìn anh chìm vào giấc ngủ như trẻ thơ. Tự trấn an mình để ghìm tiếng khóc, cô đứng tựacửa sổ nhìn vào khoảng không tối đen như cuộc đời bất định của mình.“Đừng đụng vào em nhé!”. Cái hộp dế đơn sơ quả có sức mạnh phi thường. Đó mới thậtsự là hạnh phúc của anh, một hình ảnh mong manh dễ vỡ nhất lại tồn tại sâu thẫm đếnkhông ngờ.- Ngày xưa anh nói anh yêu có em thôi…Phương tình tứ hát theo anh ngay lần đầu tiên hai ánh mắt liếc về nhau. Giọng ai đó vanglên:- Đẹp đôi quá !- Lại đại gia và chân dài…- Thì có sao. Nếu là chân dài, tôi cũng sẽ như vậy…Thì có sao, chỉ với chiếc đũa thần Ái Tình nàng đã hô biến người đàn ông có nhiều điểmnhất tình nguyện đến bên mình. Anh nói:- Anh sẽ dành hết cuộc đời này cho em, Nữ Hoàng Sắc Đẹp.Nàng cắc cớ hỏi:- Người ta nói anh là đại gia, em là kiều nữ và…Anh cười lớn:- Anh là đại gia tình yêu của em.Ừ, thì chàng và nàng sánh đôi với ...

Tài liệu được xem nhiều: