Danh mục

Lối thoát

Số trang: 12      Loại file: pdf      Dung lượng: 379.58 KB      Lượt xem: 5      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Hắn ngà ngà say, thất thểu, loạng choạng. Đời nghĩ còn gì thú hơn nữa, tiền bạc, rượu, đàn bà hắn có tất. Có ai sung sướng như hắn? Chưa bao giờ hắn thấy lòng phơi phới như hôm nay, cứ nghĩ đến cái mơn man da thịt của mấy ả gái điếm quán bia ôm đầu thôn mà hắn đến hả hê. *** Chả là có lần hắn bị người ta đuổi ngay ra khỏi quán như loài chó dại. Nhục! Hắn nhục lắm. Hắn từng thề, sẽ có ngày trở lại đá vào mặt cái lũ khốn kiếp...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Lối thoátLối thoátHắn ngà ngà say, thất thểu, loạng choạng. Đời nghĩ còn gì thú hơnnữa, tiền bạc, rượu, đàn bà hắn có tất. Có ai sung sướng như hắn?Chưa bao giờ hắn thấy lòng phơi phới như hôm nay, cứ nghĩ đến cáimơn man da thịt của mấy ả gái điếm quán bia ôm đầu thôn mà hắnđến hả hê. ***Chả là có lần hắn bị người ta đuổi ngay ra khỏi quán như loài chó dại.Nhục! Hắn nhục lắm. Hắn từng thề, sẽ có ngày trở lại đá vào mặt cái lũkhốn kiếp đó. Cả mấy con ca ve mạt hạng cũng làm phách mà vênh váo.Bây giờ tiền rúc rích đầy túi chúng nó lại chẳng dạ dạ anh anh, sặc mùi đĩthoã. Nghĩ đời kể cũng đểu cáng thật!Hắn sờ soạng tay vào túi rút chiếc điện thoại, mắt nheo lại để nhìn cho rõ,mà cuối cùng hắn cũng chả bấm được số nào chỉ toàn nghe tiếng nóingạo nghễ phát ra: Số thuê bao quý khách vừa gọi không đúng...- Không đúng là không đúng thế nào? Anh đang muốn nói chuyện với emđấy.Hắn điên hay cố tình vặn vẹo, lả lướt với cái giọng nói lạnh lùng ấy. Màhắn có biết sử dụng điện thoại gì đâu, hắn mua cũng chỉ để làm le vớithiên hạ, cái thời buổi nhìn người ta qua vật chất kể cũng làm cho hắn đếnkhổ sở. Nhưng khi nhìn vào cũng sành điệu lắm, có điều chỉ hắn mới biếtchưa có số của ai để gọi cho hoàn thành cái thủ tục thời thượng đó.Lảo đảo một lúc hắn ghé vào nhà Lợi khoèo, vừa trông thấy hắn Lợi khoèođã đôn đả làm hắn đến sung sướng.Chả là hôm nay thằng hắn giàu rồi nên định bụng mời em nhậu một bữa.Lợi khoèo liếc mắt, cố nhìn thật kỹ mấy đồng bạc mới toanh mà hắn xìaxìa trên tay, rồi ngoắc thằng nhỏ con Lợi khoèo đang chơi gần đó, chạyqua mua tí gì về lai rai. Hắn còn hào phóng bao luôn thằng cu mấy đồngtiền lẻ.Chợt hắn nghĩ, khi có tiền thằng nào chả đại lượng chả phóng khoáng ratrò. Cứ soi vào bụng hắn thì hắn đến khoái lắm, cả cái thằng chưa từngcho vợ con một ngày sung sướng, đói khổ chạy từng bữa ăn, mà cũng cógì đâu, lúc nào cũng chén mắm trong, mặn chát. Nhìn con cái hắn ốm lòisườn, mũi dãi lúc nào cũng lòng thòng mà hắn căm không chịu được. Hắncăm cái đời hắn. Căm cái lão già sinh ra hắn.Có lần say xỉn về hắn trỏ tay lên cái bàn thờ chênh vênh trên vách màchửi ông cụ. Còn con vợ hắn, đeo đét tới khổ sở, tóc tai lúc nào cũng bùnhùi nhưng hắn lại rất thương. Nghĩ lại cái ngày hắn chưa cưới vợ, hắnyêu con đàn bà ấy lắm chứ, cứ muốn nâng niu, chăm chút cả ngày thôi.Vậy mà cái nghèo đói lại chẳng buông tha mà bám riết, vần hắn trongvũng nhục. Ngày con hắn đau, khóc thét, hai vợ chồng hắn thay nhauchạy quýnh chân, cũng chẳng ai dám cho hắn vay lấy một đồng. Nhìn conhắn tím tái mà hắn uất lên muốn khóc, muốn đá văng tất cả, đá văng cáicảnh đời khố nạn.Nhưng giờ thì ổn rồi, hắn đã có tiền, hắn sẽ mua đồ ăn ngon cho vợ conhắn, hắn sẽ mua ti vi cho vợ con hắn xem. Hắn sẽ vênh lên cho ả vợ hắnthấy hắn cũng giỏi lắm. Một thằng đàn ông hẳn hoi mà. Hắn nghĩ, nhànước kể cũng công bằng, khoản đãi người nghèo, hắn cũng chen chânvào một suất vay xoá đói bởi cái dự án trang trại mà người ta hướng dẫncho hắn. Cầm trong tay ba mươi triệu, hắn tính toán sẽ làm một trang trạihoành tráng. Hắn sẽ thả cá nuôi bò. Cái lợi thu hàng năm cũng dư giả chovợ con hắn đầy ăn đủ mặc. Hắn cũng đếch cậy vạ vào thằng nào. Rồicũng lắm kẻ phải chạy theo mà tán dương hắn.Hắn cười khoái trá trong cái viễn tưởng của chính mình, chợt Lợi khoèomời hắn nâng cốc. Hắn chễm chệ tu luôn một hơi rồi khà một tiếng rõvang.- Anh nói chú nhé! Cái thời buổi này, có tiền thì thằng chó nào chẳng haychẳng giỏi nhưng cốt là ta biết xoay làm sao để tiền nó lại đẻ ra tiền. Lầnnày chú thích thì theo anh, anh có tiền đây mình mở trang trại.Nghe hắn nói, Lợi khoèo tỏ vẻ ngơ ngác nhưng ánh mắt lại sáng lên nhưmở cờ trong bụng. Hắn nhủ thầm, chả bõ công ngày trước hắn anh anhem em với nó.Nghĩ cái thâm tình của Lợi khoèo và hắn chỉ gặp nhau của hai kẻ nátrượu. Nào ngờ, cả hai sắp giàu rồi nghĩ cũng vui lắm chứ. Cái thằng đầuóc tó rọ như hắn mà có lúc nghĩ ra nước ấy kể cũng khả thi phếch. Lợikhoèo chăm chú dà dạ ngọt xớt, đôi mắt trỗi lên cái tham vọng sùng sục.Cả hai lại dìu nhau trong cái mộng đời mà hắn nghĩ là đích tuyệt.Màn đêm nhè nhẹ ru cảnh vật bằng cái ươn ướt của sương núi và thoảngvài ngọn gió nhẹ tênh, làm hắn thấy lạnh. Chợt hắn rùng mình, nhớ sực làkhi đi đã hứa mua gì về cho tụi nhỏ, nhìn sang Lợi khoèo đang gù gật, hắnnhếch mép cười:- Chú còn phải tập luyện cho cừ vào, bữa nào anh em mình lai rai một bữacho đời nó lên tiên!Nói xong hắn lịu xịu ra về, ánh trăng hắt bóng hắn xuống con đường đấtđỏ lởm chởm đá dăm.Tự dưng hắn thấy buồn buồn rồi hắn hát. Câu hát chẳng đầu chẳng cuối,cứ nhập đoạn này rồi mất đoạn kia. Được một quãng hắn rẽ vào quán bàTrinh già, hắn định bụng phải mua gì đó cho lũ nhỏ. Nghĩ đến cảnh bốnđứa đang háo mắt trông hắn về mà hắn thấy vui vui. Hôm nay có tiền rồihắn sẽ xả láng một bữa, tội gì mà kì kẹo trong lúc túi tiền rúc rích, vợ hắn,con hắn chứ ai vào đây.Vừa về đến, hắn đã o ...

Tài liệu được xem nhiều: