Thông tin tài liệu:
Vậy là đã hai năm chúng mình xa nhau kể từ lúc rời khỏi mái trường cấp III thân yêu. Để lại đó biết bao nhiêu kỉ niệm buồn vui lẫn lộn tìm cho mình một con đường tương lai mới… Nhớ ngày đó mới vào lớp tớ không được các bạn hoan ngênh chỉ vì tớ là học sinh bị lưu ban học lại lớp 10, ngẫu nhiên xếp vào lớp cậu, và ngẫu nhiên.hơn là tớ được cô giáo xếp cho ngồi cạnh cậu , một lớp trưởng đẹp trai, học giỏi có nhiều vệ tinh trong lớp...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Lớp trưởng! Tớ cũng thích cậu Lớp trưởng! Tớ cũng thích cậuVậy là đã hai năm chúng mình xa nhau kể từ lúc rời khỏi mái trường cấp IIIthân yêu. Để lại đó biết bao nhiêu kỉ niệm buồn vui lẫn lộn tìm cho mìnhmột con đường tương lai mới…Nhớ ngày đó mới vào lớp tớ không được các bạn hoan ngênh chỉ vì tớ là họcsinh bị lưu ban học lại lớp 10, ngẫu nhiên xếp vào lớp cậu, và ngẫu nhiênhơn là tớ được cô giáo xếp cho ngồi cạnh cậu , một lớp trưởng đẹp trai, họcgiỏi có nhiều vệ tinh trong lớp vây quanh. Nhưng điều đó chẳng làm tớ vuivì tớ thấy xấu hổ, tự ti với chính bản thân mình, tớ học không giỏi , nhưngcậu thì không giống với các bạn khác cậu quan tâm hỏi han tới mình ,chia sẽvới mình nhiều điều nhưng tớ lại không ngó ngàng gì tới cậu.Cho đến một ngày , đang ngồi học tớ bị chảy máu mũi ,cậu lo lắng xin phépcô giáo đưa tớ xuống phòng y tế của trường làm tớ thấy thật ấm áp và tớ đãmỉm cười nói cảm ơn cậu, lúc đó khoảng cách xa lạ giữa tớ và cậu đã tiếngần thêm một bước, tớ vẫn gọi cậu là lớp trưởng , cậu vẫn cứ gọi tên tớ chứkhông gọi tớ là “bà chị già” như bọn bạn trong lớp . Thời gian cứ trôi đi lặnglẽ, tớ và cậu vẫn chơi với nhau và càng ngày thân thiết hơn, tớ bỗng nhận ramình thích cậu. Nhưng tớ không dám nói vì tớ sợ cậu chỉ coi tớ là bạn.Đến một ngày tớ nhận được một bức thư của một người bạn ngày trước họccùng lớp 10, tớ đọc xong ngồi ngơ ngẩn vì người bạn đó nói thích tớ từ lầngặp đầu tiên. Tớ nói cho cậu biết nhưng cậu chỉ cười và tớ cảm thấy buồn vìhình như cậu không thích tớ. Nỗi buồn thoáng qua trong tớ nhưng tớ quyếtđịnh là bạn bè tốt của cậu.Sau hôm đó tớ ít đi chung với cậu vì tớ nghĩ thế sẽ tốt hơn cho cả hai, nhưngtớ đã sai rồi tớ càng nhận ra mình thích cậu hơn. Tớ ngại một điều đó là tớlớn hơn cậu một tuổi.Có một lần buổi tối cậu đến trước cổng nhà tớ và gọi tớra ngoài nói chuyện, tớ ra ngoài thấy cậu đứng đó nhìn rất cô độc. Cậu tâmsự với tớ về gia đình của cậu, gia đình của cậu luôn dùng tiền để mua mọithứ, sống trong sự lừa dối.Tớ bỗng thấy thật buồn vì cậu phải sống như vậy, tớ bỗng nhiên hỏi thốt ranhững lúc cậu đi với tớ có lừa tớ không đó. Cậu cốc một cái rõ to vào đầu tớ,tớ kêu đau cậu liền bật cười tớ cũng cười.Cậu bảo tớ chưa bao giờ lừa dốicậu và cậu nói với tớ đừng bỏ học nữa, vì vậy tớ rất vui ,tớ đã đi học trở lại,cậu luôn là người đồng hành giúp tớ tiếp thu bài một cách nhanh chóng.Cậu và tớ chia sẽ ước mơ cho nhau, cậu muốn trở thành kiến trúc sư thiết kếnhững ngôi nhà thật đẹp và ấm áp để mang lại hạnh phúc cho mọi người,còntớ muốn trở thành thiết kế thời trang . Cả hai lại có một sở thích chung vẽ vìthế thường xuyên rủ nhau đi học vẽ. Có lần tớ thấy cậu cứ nhìn tớ rùi lại cúiđầu vẽ cặm cụi tớ ngạc nhiên hỏi làm gì đó nhưng cậu bí mật không nói chotớ. Đến ngày sinh nhật của tớ cậu tặng tớ bức tranh có chân dung tớ đượcđóng khung cẩn thận, và cậu nói với tớ “ tớ thích cậu”. Tớ hạnh phúc vì cậuđã nói vậy với tớ nhưng tớ không chịu thừa nhận mình có tình cảm với cậuvà nở nụ cười thật tươi đáp lại cậu.Giờ đây, đã không còn ngồi chung bàn, không cùng học, cùng chơi, cùngchia sẽ mọi niềm vui nỗi buồn nhưng tớ vẫn muốn nói một điều ấp ủ bấy lâunay , “Lớp trưởng! Tớ cũng thích cậu”. Tớ hi vọng cậu sẽ hạnh phúc cho dùở bất cứ nơi đâu và luôn sống thật với bản thân mình lớp trưởng nhé.