Dọc bãi sông quê tôi, có một rừng bần ngày ngày soi bóng nước. Cây bần xù xì, nhưng lá bần thì dày và mịn mướt một màu xanh. Hôm nào gió sông thổi, búp bần lủng lẳng giữa đám lá, đu đưa chùm nhụy phớt hồng bọc trong chiếc đài xanh hình ngôi sao bốn cánh. Những đêm tối trời, từng đàn đom đóm rủ nhau thắp đèn ra nô giỡn trên khắp các cành cây. Đèn của đom đóm đực màu vàng và nhỏ. Còn đèn của đom đóm cái thì rất to, từng chặp từng chặp lại...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Lửa ĐêmLửa Đêm Sưu Tầm Lửa Đêm Tác giả: Sưu Tầm Thể loại: Truyện Ngắn Website: http://motsach.info Date: 25-October-2012Dọc bãi sông quê tôi, có một rừng bần ngày ngày soi bóng nước. Cây bần xù xì, nhưng lá bần thìdày và mịn mướt một màu xanh. Hôm nào gió sông thổi, búp bần lủng lẳng giữa đám lá, đu đưachùm nhụy phớt hồng bọc trong chiếc đài xanh hình ngôi sao bốn cánh. Những đêm tối trời,từng đàn đom đóm rủ nhau thắp đèn ra nô giỡn trên khắp các cành cây. Đèn của đom đóm đựcmàu vàng và nhỏ. Còn đèn của đom đóm cái thì rất to, từng chặp từng chặp lại lóe lên xanhbiếc. Ông già bà cả cắt nghĩa rằng đó là dấu hiệu của đom đóm gọi nhau. Có người còn bảo đólà hồn kẻ khuất mặt hiện về soi sáng đường đi cho người đang sống. Chẳng biết có đúng nhưvậy không chứ riêng bọn trẻ con chúng tôi thì đứa nào cũng ham trò chơi bắt đom đóm. Đêmkhông trăng, bọn chúng tôi thường rủ nhau xuống xuồng theo con rạch nhỏ bơi ra sông. Vừa trổra vàm, thì chao ôi, sao mà mê làm vậy! Ngước mắt nhìn kia, đèn đom đóm như sao rơi. Vào cáituổi chỏm đầu còn chưa đụng chót mái dầm mà thấy hằng hà sa số ánh lửa nhảy nhót rồi bay lảtrên ngọn bần thì ruột gan cứ rộn lên, còn mê hơn là khi cho xuồng ra xa kia chơi nhảy sóngnữa. Chúng tôi đứa nào đứa nấy cứ cắm cổ, gò lưng mà bơi. Lắm lúc vì tranh đi mau, thằng saugõ bốp cán dầm vào đầu thằng trước, hoặc nhiều khi té nước ướt cả áo quần, hay có bận xuồngva nhau lốp cốp làm bọn con gái sợ chết chìm la ré lên. Tranh thì tranh như vậy chứ đom đómcũng khó bắt lắm. Phải là bạn bè thân thuộc mới đến gần nó được. Đứa nào hốp tốp trèo bừalên cây thì một là ngã què giò, hai là cũng đến ôm bần trơ mắt ếch mà ngó theo rớt nước dãithôi. Nhưng thường thường không đứa nào dám lội xuống nước trèo lên cây. Người ta bảo ởdưới sông có con ma da! Ai làm ác, ma da nó kéo cẳng, thay kiếp cho nó. Thằng Lâm, con ôngcả Nghị, là đứa hay bộp chộp khuấy động đom đóm luôn nên thường bị nhiếc là ác. Còn chúngtôi thì có một cách bắt đom đóm rất khác lạ, khó cắt nghĩa được: cả bọn ngồi yên trên xuồng,ngay người như hòa thượng, mồm cứ luôn tụng đi tụng lại Đom đóm ơi, xuống đây tao mayquần áo lãnh áo nhiễu mày bận. Đom đóm ơi..Cứ thế, cứ thế. một lúc thì đom đóm sà xuống. Mỗi lần một con bay đến, lại một phen giànhgiật nhau. Trong đám con gái có con Ba Nở, con bác Tư thợ rèn, là dữ nhất. Khi đom đóm bayvề phía nó, mấy đứa chồm sang định bắt thì nó giang hai cánh tay gạt cho ngã ngửa trên xuồng.Có lần, tôi và thằng Lâm tranh nhau bắt một con đom đóm cái thật đẹp. Thắng Lâm đẩy tôi ra,hai tay cứ quơ lia lịa vào không khí. Nhưng nó bắt hụt. Con đom đóm lập lòe một hột sáng biếcxanh lướt ngang mái đầu con Ba Nở. Thằng Lâm nhào theo. Con Ba Nở cũng với bắt. Con béchộp được, còn thằng Lâm mất đà ngã dúi. Thằng kia hét lên:- Đưa đây!Trang 1/10 http://motsach.infoLửa Đêm Sưu TầmCon Ba Nở thu hai nắm tay giữ chặt chú đom đóm giữa ngực:- Không đưa!- Không đưa tao đánh!- Đánh chết cũng không đưa! Nó là của tao!Thằng Lâm xấu thói. Nó níu áo con Nở và lần theo bàn tay con bé, cố sức mở ra, giật con đomđóm lại. Con Nở cứ nắm tay chặt cứng. Thằng Lâm thở phì phì mà vẫn không làm gì được. Connhỏ đó giỏi thiệt! Tôi định nhảy vô tiếp con Nở thì thằng Lâm đã rán sức kéo tay con bé, vặntrái ra sau. Con Nở la lên một tiếng điếc tai rồi thình lình quay đầu sang cắn vào tay thằng Lâmmột cái. May mà răng nó vừa đụng vào, thằng nọ hoảng vía vội buông ra ngay, nếu không thìmất đứt một miếng thịt chứ chẳng chơi. Con Ba Nở bò lại phía sau xuồng cho xa thằng Lâm. Nótém mớ tóc mai, quệt mồ hôi trán, hít mũi mấy cái rồi khom xuống nhìn vào mấy ngón tay đangmở ra he hé. Tôi chạy lại bên con Ba Nở cùng xem, bụng vẫn lo con đom đóm chết bẹp mất vìlúc nãy thằng Lâm vặn tay con Nở mạnh lắm. Nhưng không, giữa lòng bàn tay xinh xinh của conbé, ánh xanh ngời ngời cứ chạy dọc ngang. Con Ba Nở hai tay nâng đốm sáng, người ngã tớingã lui, đầu gục gật theo nhịp chân đập trên xuồng. Nó nói với con đom đóm:- Đom đóm ơi, không chết! Không chết!Rồi nó ngửa mặt lên cười có vẻ đắc ý lắm. Tôi biết nó muốn chọc tức thằng Lâm nên tôi cànghòa theo nó cười dòn. Thằng Lâm chửi lầm thầm mấy tiếng nhưng không biết làm cách nào,đành chịu vậy. Tôi nghe nó nuốt nước bọt đánh ực một cái vào bụng.Bỗng chú đom đóm dừng lại trên bàn tay con Ba Nở rồi vụt bay thẳng. Con bé kêu ố lên. Nóđứng phắt dậy với theo chụp cái chấm xanh xanh đang bay lượn trên đầu. Trật rồi. Chấm xanhtạt sang bên trái, nó lao theo, và tùm một cái, nó mất hút trong dòng nước đen ngòm. Trừ thằngLâm, cả bọn chú ...