Danh mục

Lục Bình Tím

Số trang: 120      Loại file: pdf      Dung lượng: 431.19 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 38,000 VND Tải xuống file đầy đủ (120 trang) 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Ngồi tựa lưng vào gốc cây mù u cuối vườn, Ỷ Bình nhìn ra khoảng ruộng mênh mông bát ngát. Những cây mạ xanh non đang ngả theo chiều gió. Lòng Ỷ Bình buồn vời vợi. Từ lúc về đây, có nghĩa từ lúc cô thành kẻ mồ côi, nỗi cô đơn và đau đớn cứ như vây chặt lấy cô, không lúc nào lìa xa. Cô nghĩ đến đến sự lợi dụng của ông chú suốt thời gian qua. Người ta nói chú cũng như cha, nhưng chú có xem cô như con đâu, mà là kẻ xa lạ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Lục Bình TímLục Bình Tím Nguyễn Thị Phi Oanh Lục Bình Tím Tác giả: Nguyễn Thị Phi Oanh Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 25-October-2012Trang 1/120 http://motsach.infoLục Bình Tím Nguyễn Thị Phi Oanh Chương 1 -Ngồi tựa lưng vào gốc cây mù u cuối vườn, Ỷ Bình nhìn ra khoảng ruộng mênh mông bát ngát.Những cây mạ xanh non đang ngả theo chiều gió. Lòng Ỷ Bình buồn vời vợi. Từ lúc về đây, cónghĩa từ lúc cô thành kẻ mồ côi, nỗi cô đơn và đau đớn cứ như vây chặt lấy cô, không lúc nào lìaxa.Cô nghĩ đến đến sự lợi dụng của ông chú suốt thời gian qua. Người ta nói chú cũng như cha,nhưng chú có xem cô như con đâu, mà là kẻ xa lạ nào đó. Còn bà thím dâu nữa, bà xem cô nhưcái của nợ.Tài sản ba mẹ chết đi để lại, họ tự nhiên sang tên, hưởng thụ tất cả. Còn cô cứ làm việc quầnquật như 1 con ở không được chú trả công.Làm sao thoát khỏi cảnh đời xót xa này? Đó là câu hỏi Ỷ Bình tự hỏimình đến trăm nghìn lần. Trong tay cô đến 1 đồng cũng không có. Tất cả đều xa lạ với cô, aisẵn sàng cưu mang cô, 1 kẻ mồ côi, ốm yếu?Càng nghĩ Ỷ Bình càng chán ngán. Cô ngả đầu vào thân cây, 2 tay gối ra sau ót, nhìn lênkhoảng trời cao. Những bông mù u nở trắng trên cành, gió đong đưa, những hoa mù u bay theogió rơi trên mặt đất.Ngày xưa trong truyện huyền thoại có cô Tấm, bị dì ghẻ và em gái bạc đãi. Thế rồi có ông bụt,có bà tiên ước, có hoàng tử cứu cô. Còn mình?Ỷ Bình cười chua chát. Thời nay, làm gì có chuyện ấy.- Hừ! Làm ca sĩ hồi nào mà hát nghe truyền cảm dữ vậy?Ỷ Bình giật mình quay lại. Nhận ra Ngọc Sương, cô cười gượng:- Buồn hát chơi thôi mà. Sao giờ này mới chịu ló mặt?Người ta kẹt mà.- Tao ghét mày nhất là cái tính lề mề, lần nào hẹn cũng bắt tao chờ dài cả cổ. tao thì đâu cóbằng ông Hậu, bà Tám ú phải không?Ngọc Sương nhăn nhó:- Đừng có nhắc đến ông thần đó nữa nghe, người ta xù rồi.- Xù ở ngoài môi mày ấy, chứ trong lòng mày số 1 luôn. Mày có biết tao ra đây từ lúc nàokhông?Biết Ỷ Bình giận, Ngọc Sương vuốt ve:- Mày biết tính tao xưa nay như vậy mà, đay nghiến chi vậy? Thật ra tao cũng muốn ra chỗ hẹnTrang 2/120 http://motsach.infoLục Bình Tím Nguyễn Thị Phi Oanhvới mày, ai biểu bà Tám ú chiếu phim hay quá trời làm chi?Ỷ Bình cáu kỉnh:- Có cần trở lại xem cho hết phim không, còn sớm chán!- Đay nghiến hoài sao? Mày dám như thế với Ánh Xuân không?- Phải rồi. Tại Ánh Xuân là chị chồng của tao, nên tao đâu dám hó hé. Hứ! Vậy mà cũng điphân bì! Tự dưng tao cằn nhằn đay nghiến mày à? Làm cái gì cũng chậm chạp, còn mê phim thìkhỏi nói.- Bộ tao muốnd để mày đợi hay sao? Tại ở nhà lu bu quá, lơ mơ 1 chút là vợ ông Tấn chôm lúađi bán. Cho nên phải đợi có bà già ở nhà, tao mới chạy đi gặp mày được. Ủa! Ánh Xuân cũngchưa đến à?Ỷ Bình buồn hiu:- Chưa! Hẹn với bạn gái thì lần lừa, còn ông Thành gọi, nó chạy có cờ luôn.Ngọc Sương phì cười:- Bữa nay trách móc dữ vậy, chiều nay chắc mưa lớn cho mà coi. Nhưng tao thì mày dám mắng.Nó đến, mày im ru bà rù. Cũng phải, tại nó là em họ của Kiến Bình.- Chuyện gì lại lôi tên Kiến Bình vào đây nữa?- Mày tưởng tao là con nhỏ mù điếc chắc! Chuyện của mày với ông Bình tao quá rõ, định giấuhả?Ỷ Bình kêu lên:- Giấu giếm cái gì! Tao với ông Bình có cái gì đâu? Khi không đi gán ghép tao cho ổng hà!Ngọc Sương liếc ngang:- Mày thật sự không hay thật hả?- Mà hay cái gì?Rõ ràng là Ỷ Bình đang thực sự ngạc nhiên. Ngọc Sương thở khì:- Chú thím mày... nhưng nói ra mày không được giận tao đó.- Mắc mớ gì tao giận mày! Nói mau đi, bộ câm lâu rồi mở miệng ra sợ nói ngọng hả? Ừ, nếu sợtao giận đừng nói, tao cũng không thích nghe.- Bữa nay mày làm gì mà nóng nảy vậy? Là như vầy...- Hù...Ánh Xuân chường mặt ra từ sau gốc mù u vui vẻ:- Chào 2 bà chị, em có mặt.Trang 3/120 http://motsach.infoLục Bình Tím Nguyễn Thị Phi OanhÁnh Xuân chụm 2 chân lại, tay đưa lên đầu chào theo kiểu nhà binh.Ngọc Sương mai mỉa:- Ê nhỏ! Mày đến trễ nên chào theo kiểu phát xít hả? Sao không đến sớm, nghe Ỷ Bình cằnnhằn dai còn hơn đĩa.Ánh Xuân buông tay xuống, cô ngả phịch người ngồi xuống cạnh cả 2. Ỷ Bình nhăn mặt khithấy Ánh Xuân thở mệt:- Mày từ đâu đến vậy hả?- Tao ở đâu đến cũng được, miễn không phải từ trên ấy xuống, hay ở dưới mở cửa cho lên làổn rồi. Bà đó nghe Sương, nhiều chuyện 1 cây hà!- Ê!Ngọc Sương sừng sộ, mắt trừng Ánh Xuân. Ỷ Bình khoát tay:- Bỏ đi! Có phải mày đến trễ sợ tao đợi nên chạy chớ gì?- Ờ, ...

Tài liệu được xem nhiều: