Danh mục

Lúc nào anh cũng thế!

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 256.38 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Nếu được quyền làm lại một điều gì đó trong đời, liệu bạn sẽ vẫn yêu người mà bạn không nên yêu? Đàn ông ích kỉ. Phụ nữ ích kỉ. Được sinh ra để làm vũ trụ đảo điên. *** Ngày Ba mươi mốt tháng Mười hai, Bảo An về nhà sớm để chuẩn bị đi dự tiệc cùng tôi. Trông nàng thật mệt mỏi, vào đến nhà là buông thõng hết tất cả đồ đạc, nằm cuộn tròn trên sofa. Đột nhiên cô ấy đứng dậy, tiến đến ôm tôi từ phía sau thật chặt. "Anh ơi, em mệt."...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Lúc nào anh cũng thế! Lúc nào anh cũng thế!Nếu được quyền làm lại một điều gì đó trong đời, liệu bạn sẽ vẫn yêu ngườimà bạn không nên yêu? Đàn ông ích kỉ. Phụ nữ ích kỉ. Được sinh ra để làmvũ trụ đảo điên. ***Ngày Ba mươi mốt tháng Mười hai, Bảo An về nhà sớm để chuẩn bị đi dự tiệccùng tôi. Trông nàng thật mệt mỏi, vào đến nhà là buông thõng hết tất cả đồ đạc,nằm cuộn tròn trên sofa. Đột nhiên cô ấy đứng dậy, tiến đến ôm tôi từ phía sauthật chặt.Anh ơi, em mệt.Ừ, anh cũng mệt. Hôm nay nhiều việc quá!Vòng tay Bảo An nới lỏng. Cô ấy quay lại sofa, ngồi đó nhìn tôi chăm chú. Mắtbắt đầu ngân ngấn nước.Mấy giờ phải đi hả em?Bảo An không trả lời. Chỉ tiếp tục nhìn tôi. Tôi quay lưng lại hỏi.Em làm sao thế? Có chuyện gì?Bảo An bắt đầu khóc. Thật ngột ngạt. Tại sao cô ấy phải thế? Nếu cô ấy muốn gì,hãy nói ra. Nếu cô ấy tức giận gì, hãy nói ra. Tôi làm cách nào có thể đoán đượchết mọi thứ đang xảy ra trong đầu cô ấy.Lúc nào anh cũng vậy!Cũng vậy là như thế nào?Em nói em mệt thì anh sẽ nói ngay anh cũng mệt. Anh có thể hỏi em mệt như thếnào? Em có đói không? Anh lấy nước cho em uống nhé! Hay những gì đại loạitương tự thế. Sao anh lúc nào cũng lạnh lùng và không quan tâm gì đến em cả?Anh cũng mệt thì anh nói là anh cũng mệt. Chẳng lẽ em muốn anh nói dối?Bảo An khóc to hơn, như thể cô ấy vô cùng ấm ức vậy. Tôi bỏ ra khỏi phòng,trong lòng cực kỳ bức bối, kéo cửa thật mạnh gây nên một tiếng động lớn. ***Hóa ra việc gắn kết đời mình với một người khác lại có thể gây nhiều phiền phứcđến thế. Bảo An là một người phụ nữ đáng mơ ước trong mắt khá nhiều đàn ông,tôi biết vậy. Không phải là ở bên nhau chúng tôi chưa từng hạnh phúc, vui vẻnhưng với một người đàn ông độc lập, thích tự do và có nhiều điều kiện như tôi,một và chỉ một Bảo An với tất cả những việc lặp đi lặp lại mỗi ngày xung quanhmối quan hệ ấy khiến tôi ngột ngạt, uể oải.Ai cũng có quyền nghĩ đến bản thân mình trước. Điều đó có gì sai?Bảo An mặc chiếc váy xanh hở lưng và đi ra khỏi nhà mà không nói một lời nào.Có vẻ như cô ấy vẫn sẽ đi đến bữa tiệc nhưng là đi một mình mà không có tôi. Tôicảm thấy muốn nói gì với cô ấy.Tôi biết Bảo An rất yêu tôi. Bất kể tôi có lầm lỗi gì, sau mỗi lần cãi nhau long trờilở đất, Bảo An cũng sẽ quay về và dịu dàng như xưa. Ngay cả khi người sai có làai đi chăng nữa, Bảo An vẫn luôn là người làm lành trước. Đôi lúc, ngay cả thái độnhún nhường ấy của cô cũng khiến tôi chán nản. Có một thứ gì đó cứ bình bìnhtrôi qua, không cần phải cố gắng, phấn đấu. Tôi loay hoay không biết phải làm thếnào với một mối quan hệ từ lâu rồi đã mất đi hoàn toàn nỗi ngóng trông phấnkhích.Hay có lẽ tôi chưa từng yêu em?Một tiếng sau khi Bảo An rời khỏi nhà, tôi cũng thay đồ và đi đến bữa tiệc. Đó làmột hành động bắt buộc đối với xã hội mà tôi phụ thuộc vào. Khi vừa đến sảnh,tôi bất ngờ nhìn thấy K, em họ mình đang nắm tay Bảo An đi ra khỏi bữa tiệc vàhướng về phía cổng lớn khách sạn. Tôi chưa từng biết rằng họ quen nhau. Và giữachốn thanh thiên bạch nhật với hàng chục người quen biết của hai bên, tại sao họlại có thể nắm tay nhau như thế?K là một chàng thanh niên trẻ quyến rũ mới về nước được hơn một năm nay. Tôikhông biết rõ nhiều về K, chỉ đi ăn cùng gia đình một vài lần gì đó, nói dăm ba câuchuyện xã giao về công việc, đời sống, xe cộ, đất đai... Nhưng qua đó cũng đủ đểnhận ra K khá thông minh và kín đáo, không thể hiện quá mức điều gì. Bảo Ancũng chưa từng kể gì về K và điều đó thật kỳ quặc vì hầu như bất cứ chuyện gìnhỏ hay lớn Bảo An cũng kể hết với tôi.Họ đi ngang qua trước mắt tôi và hình như không để ý gì. Rõ ràng là không thểnào không bực bội! Thế nên tôi quyết định đi theo.K nắm tay Bảo An đi bộ qua nhiều phố, rồi họ dừng lại ở một quán rượu vỉa hè.Từ đằng xa, tôi không nghe thấy họ nói gì với nhau, chỉ biết em họ và người yêumình đang vô cùng thân mật. Thần kinh tôi căng thẳng. Nên xông tới hỏi cho ranhẽ hay yên lặng đứng xem tiếp họ còn có thể làm gì thêm nữa?Rồi tôi nhìn thấy hai người hôn nhau. Thế đấy! Cô ấy còn trách móc, còn giận dỗitrước khi đi để rồi thế đấy! Thật là giả dối! Có gì đáng để níu kéo nữa đâu?Tôi quay lưng bỏ đi.Tôi rót cho mình một cốc rượu lớn và nằm vật ra ở sofa. Làm sao có thể? Với tấtnhững gì Bảo An đã thể hiện với tôi, làm sao cô ấy với K lại có thể? Bảo An đãluôn ở bên cạnh tôi mọi lúc, cho dù là khó khăn hay vui vẻ, cô ấy vẫn luôn nhẫnnại ở đó, thể hiện tình yêu của mình. Vậy hôm nay, cái tình yêu ấy đã đi đâu?Tôi không thể ngủ được, nằm trằn trọc ở phòng khách với hàng trăm câu hỏi về K,về Bảo An, và về cả quan hệ của chúng tôi nữa. Không có lời giải đáp nào. Tôibấm máy gọi điện cho Bảo An nhưng không ai trả lời. Họ đã đi đâu cùng nhau?Cho đến tận khi trời sáng, vẫn không có lời giải đáp nào.Tôi quyết định đi xuống lấy xe và về nhà bố mẹ mình. Việc tiếp tục ngồi trong cănhộ này và chờ ...

Tài liệu được xem nhiều: