Lược sử thời gian - Không gian và thời gian (12)
Số trang: 10
Loại file: pdf
Dung lượng: 133.19 KB
Lượt xem: 7
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Ngày hôm nay để đo khoảng cách một cách chính xác, chúng ta vẫn còn dùng phương pháp nói trên, bởi vì chúng ta có thể đo thời gian chính xác hơn đo chiều dài.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Lược sử thời gian - Không gian và thời gian (12) LƯỢC SỬ THỜI GIAN - Không gian và thời gian Ngày hôm nay để đo khoảng cách một cách chính xác, chúng ta vẫn còn dùngphương pháp nói trên, bởi vì chúng ta có thể đo thời gian chính xác hơn đo chiềudài. Thực tế, mét được định nghĩa là khoảng cách mà ánh sáng đi được trongkhoảng thời gian 0,000000003335640952 giây đo theo đồng hồ nguyên tử xesi.(Nguyên nhân dẫn tới con số lạ lùng này là để nó tương ứng với định nghĩa có tínhchất lịch sử của mét: là khoảng cách giữa hai vạch trên một cái thước đặc biệt làmbằng bạch kim được giữ ở Paris). Như vậy chúng ta có thể dùng một đơn vị mớithuận tiện hơn, được gọi là giây-ánh-sáng. Nó đơn giản là khoảng cách mà ánhsáng đi được trong một giây. Trong lý thuyết tương đối, bây giờ ta định nghĩakhoảng cách thông qua thời gian và vận tốc ánh sáng, như vậy phải tự động suy rarằng mọi người quan sát đo vận tốc của ánh sáng sẽ nhận được cùng một giá trị(theo định nghĩa là 1 mét trong 0,000000003335640952 giây). Khỏi cần phải đưavào khái niệm ether, và lại sự có mặt của nó không thể được ghi nhận bằng cáchnào, như thí nghiệm của Michelson - Morley đã chứng tỏ.Tuy nhiên, lý thuyết tương đối buộc chúng ta phải thay đổi một cách căn bảnnhững ý niệm của chúng ta về không gian và thời gian. Chúng ta buộc phải chấpnhận rằng thời gian không hoàn toàn tách rời và độc lập với không gian mà kếthợp với nó thành một đối tượng gọi là không - thời gian.Theo kinh nghiệm thông thường, người ta có thể mô tả vị trí của một điểm trongkhông gian bằng ba con số, hay nói cách khác là ba tọa độ. Ví dụ, người ta có thểnói: một điểm ở trong phòng cách một bức tường 7 bộ, cách một bức tường khác 3bộ, và cao so với sàn 5 bộ. Hoặc người ta có thể chỉ rõ một điểm ở kinh tuyến nào,vĩ tuyến bao nhiêu và ở độ cao nào so với mực nước biển. Người ta có thể thoảimái dùng ba tọa độ thích hợp nào mà mình muốn, mặc dù chúng chỉ có phạm viứng dụng hạn chế. Chẳng hạn, chúng ta sẽ không chỉ vị trí của mặt trăng bằngkhoảng cách theo phương bắc và phương tây so với rạp xiếc Piccadilly và chiều caocủa nó so với mực nước biển. Thay vì thế, người ta cần phải mô tả nó qua khoảngcách từ mặt trời, khoảng cách từ mặt phẳng quĩ đạo của các hành tinh và góc giữađường nối mặt trăng với mặt trời và đường nối mặt trời tới một ngôi sao ở gầnnhư sao Alpha của chòm sao Nhân Mã. Nhưng thậm chí những tọa độ này cũngkhông được dùng nhiều để mô tả vị trí của mặt trời trong thiên hà của chúng tahoặc của thiên hà chúng ta trong quần thể thiên hà khu vực. Thực tế, người ta cóthể mô tả toàn bộ vũ trụ bằng một tập hợp các mảng gối lên nhau. Trong mỗi mộtmảng, người ta có thể dùng một tập hợp ba tọa độ khác nhau để chỉ vị trí của cácđiểm.Một sự kiện là một cái gì đó xảy ra ở một điểm đặc biệt trong không gian và ở mộtthời điểm đặc biệt. Như vậy, người ta có thể chỉ nó bằng 4 con số hay là 4 tọa độ.Và lần này cũng thế, việc lựa chọn các tọa độ là tùy ý, người ta có thể dùng ba tọađộ không gian đã biết và một độ đo nào đó của thời gian. Trong thuyết tương đối,không có sự phân biệt thực sự giữa các tọa độ không gian và thời gian, cũng hệtnhư không có sự khác biệt thực sự giữa hai tọa độ không gian. Người ta có thểchọn một tập hợp tọa độ mới, trong đó, chẳng hạn, tọa độ không gian thứ nhất là tổhợp của tọa độ không gian cũ thứ nhất và thứ hai. Ví dụ, thay vì đo vị trí của mộtđiểm trên mặt đất bằng khoảng cách theo phương bắc và tây của nó đối với rạpxiếc Piccadilly người ta có thể dùng khoảng cách theo hướng đông bắc và tây bắcđối với Piccadilly. Cũng tương tự như vậy, trong thuyết tương đối, người ta có thểdùng tọa độ thời gian mới là thời gian cũ (tính bằng giây) cộng với khoảng cách(tính bằng giây - ánh sáng) theo hướng bắc của Piccadilly.Một cách rất hữu ích để suy nghĩ về bốn tọa độ của một sự kiện là chỉ vị trí của nótrong một không gian 4 chiều, được gọi là không -thời gian. Chúng ta không thểtưởng tượng nổi một không gian 4 chiều. Riêng bản thân tôi hình dung một khônggian 3 chiều cũng đã vất vả lắm rồi. Tuy nhi ên vẽ một sơ đồ về không gian 2 chiềuthì lại khá dễ dàng, chẳng hạn như vẽ bề mặt của trái đất (Bề mặt của trái đất là haichiều vì vị trí của một điểm trên đó có thể được ghi bằng hai tọa độ, kinh độ và vĩđộ). Tôi sẽ thường sử dụng những giản đồ trong đó thời gian tăng theo phươngthẳng đứng hướng lên trên, còn một trong những chiều không gian được vẽ theophương nằm ngang. Hai chiều không gian còn lại sẽ bỏ qua, hoặc đôi khi một tronghai chiều đó được vẽ theo phối cảnh. (Những giản đồ này được gọi là giản đồkhông-thời gian, giống như hình 2.1). Ví dụ, trong hình 2.2 thời gian được đặthướng lên trên với đơn vị là năm, còn khoảng cách nằm dọc theo đường thẳng nốimặt trời với sao Anpha của chòm sao Nhân mã được đặt nằm ngang với đơn vị làdặm. Những con đường của mặt trời và sao Alpha qua không - thời gian là nhữngcon đường thẳng đứng ở bên ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Lược sử thời gian - Không gian và thời gian (12) LƯỢC SỬ THỜI GIAN - Không gian và thời gian Ngày hôm nay để đo khoảng cách một cách chính xác, chúng ta vẫn còn dùngphương pháp nói trên, bởi vì chúng ta có thể đo thời gian chính xác hơn đo chiềudài. Thực tế, mét được định nghĩa là khoảng cách mà ánh sáng đi được trongkhoảng thời gian 0,000000003335640952 giây đo theo đồng hồ nguyên tử xesi.(Nguyên nhân dẫn tới con số lạ lùng này là để nó tương ứng với định nghĩa có tínhchất lịch sử của mét: là khoảng cách giữa hai vạch trên một cái thước đặc biệt làmbằng bạch kim được giữ ở Paris). Như vậy chúng ta có thể dùng một đơn vị mớithuận tiện hơn, được gọi là giây-ánh-sáng. Nó đơn giản là khoảng cách mà ánhsáng đi được trong một giây. Trong lý thuyết tương đối, bây giờ ta định nghĩakhoảng cách thông qua thời gian và vận tốc ánh sáng, như vậy phải tự động suy rarằng mọi người quan sát đo vận tốc của ánh sáng sẽ nhận được cùng một giá trị(theo định nghĩa là 1 mét trong 0,000000003335640952 giây). Khỏi cần phải đưavào khái niệm ether, và lại sự có mặt của nó không thể được ghi nhận bằng cáchnào, như thí nghiệm của Michelson - Morley đã chứng tỏ.Tuy nhiên, lý thuyết tương đối buộc chúng ta phải thay đổi một cách căn bảnnhững ý niệm của chúng ta về không gian và thời gian. Chúng ta buộc phải chấpnhận rằng thời gian không hoàn toàn tách rời và độc lập với không gian mà kếthợp với nó thành một đối tượng gọi là không - thời gian.Theo kinh nghiệm thông thường, người ta có thể mô tả vị trí của một điểm trongkhông gian bằng ba con số, hay nói cách khác là ba tọa độ. Ví dụ, người ta có thểnói: một điểm ở trong phòng cách một bức tường 7 bộ, cách một bức tường khác 3bộ, và cao so với sàn 5 bộ. Hoặc người ta có thể chỉ rõ một điểm ở kinh tuyến nào,vĩ tuyến bao nhiêu và ở độ cao nào so với mực nước biển. Người ta có thể thoảimái dùng ba tọa độ thích hợp nào mà mình muốn, mặc dù chúng chỉ có phạm viứng dụng hạn chế. Chẳng hạn, chúng ta sẽ không chỉ vị trí của mặt trăng bằngkhoảng cách theo phương bắc và phương tây so với rạp xiếc Piccadilly và chiều caocủa nó so với mực nước biển. Thay vì thế, người ta cần phải mô tả nó qua khoảngcách từ mặt trời, khoảng cách từ mặt phẳng quĩ đạo của các hành tinh và góc giữađường nối mặt trăng với mặt trời và đường nối mặt trời tới một ngôi sao ở gầnnhư sao Alpha của chòm sao Nhân Mã. Nhưng thậm chí những tọa độ này cũngkhông được dùng nhiều để mô tả vị trí của mặt trời trong thiên hà của chúng tahoặc của thiên hà chúng ta trong quần thể thiên hà khu vực. Thực tế, người ta cóthể mô tả toàn bộ vũ trụ bằng một tập hợp các mảng gối lên nhau. Trong mỗi mộtmảng, người ta có thể dùng một tập hợp ba tọa độ khác nhau để chỉ vị trí của cácđiểm.Một sự kiện là một cái gì đó xảy ra ở một điểm đặc biệt trong không gian và ở mộtthời điểm đặc biệt. Như vậy, người ta có thể chỉ nó bằng 4 con số hay là 4 tọa độ.Và lần này cũng thế, việc lựa chọn các tọa độ là tùy ý, người ta có thể dùng ba tọađộ không gian đã biết và một độ đo nào đó của thời gian. Trong thuyết tương đối,không có sự phân biệt thực sự giữa các tọa độ không gian và thời gian, cũng hệtnhư không có sự khác biệt thực sự giữa hai tọa độ không gian. Người ta có thểchọn một tập hợp tọa độ mới, trong đó, chẳng hạn, tọa độ không gian thứ nhất là tổhợp của tọa độ không gian cũ thứ nhất và thứ hai. Ví dụ, thay vì đo vị trí của mộtđiểm trên mặt đất bằng khoảng cách theo phương bắc và tây của nó đối với rạpxiếc Piccadilly người ta có thể dùng khoảng cách theo hướng đông bắc và tây bắcđối với Piccadilly. Cũng tương tự như vậy, trong thuyết tương đối, người ta có thểdùng tọa độ thời gian mới là thời gian cũ (tính bằng giây) cộng với khoảng cách(tính bằng giây - ánh sáng) theo hướng bắc của Piccadilly.Một cách rất hữu ích để suy nghĩ về bốn tọa độ của một sự kiện là chỉ vị trí của nótrong một không gian 4 chiều, được gọi là không -thời gian. Chúng ta không thểtưởng tượng nổi một không gian 4 chiều. Riêng bản thân tôi hình dung một khônggian 3 chiều cũng đã vất vả lắm rồi. Tuy nhi ên vẽ một sơ đồ về không gian 2 chiềuthì lại khá dễ dàng, chẳng hạn như vẽ bề mặt của trái đất (Bề mặt của trái đất là haichiều vì vị trí của một điểm trên đó có thể được ghi bằng hai tọa độ, kinh độ và vĩđộ). Tôi sẽ thường sử dụng những giản đồ trong đó thời gian tăng theo phươngthẳng đứng hướng lên trên, còn một trong những chiều không gian được vẽ theophương nằm ngang. Hai chiều không gian còn lại sẽ bỏ qua, hoặc đôi khi một tronghai chiều đó được vẽ theo phối cảnh. (Những giản đồ này được gọi là giản đồkhông-thời gian, giống như hình 2.1). Ví dụ, trong hình 2.2 thời gian được đặthướng lên trên với đơn vị là năm, còn khoảng cách nằm dọc theo đường thẳng nốimặt trời với sao Anpha của chòm sao Nhân mã được đặt nằm ngang với đơn vị làdặm. Những con đường của mặt trời và sao Alpha qua không - thời gian là nhữngcon đường thẳng đứng ở bên ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
chuyên đề vật lí nghiên cứu khoa học kinh nghiệm dạy vật lí sáng kiến dạy học tài liệu chuyên ngành vật lí nghiên cứu khoa học kinh nghiệm dạy vật lí sáng kiến dạy học tài liệu vật líGợi ý tài liệu liên quan:
-
Đề tài nghiên cứu khoa học: Kỹ năng quản lý thời gian của sinh viên trường Đại học Nội vụ Hà Nội
80 trang 1534 4 0 -
Tiểu luận: Phương pháp Nghiên cứu Khoa học trong kinh doanh
27 trang 481 0 0 -
57 trang 336 0 0
-
33 trang 316 0 0
-
95 trang 261 1 0
-
Tiểu luận môn Phương Pháp Nghiên Cứu Khoa Học Thiên văn vô tuyến
105 trang 257 0 0 -
Phương pháp nghiên cứu trong kinh doanh
82 trang 252 0 0 -
Tóm tắt luận án tiến sỹ Một số vấn đề tối ưu hóa và nâng cao hiệu quả trong xử lý thông tin hình ảnh
28 trang 218 0 0 -
29 trang 208 0 0
-
4 trang 204 0 0