Đi làm về , Nghi Bình không tránh khỏi ngạc nhiên khi nhìn thấy ở đầu ngõ xuất hiện một chiếc cổng đám cưới thật đẹp với hai thân cây cau còn xanh , phía trên những chiếc lá dừa được uốn thành hình vòng cung , xen vào đó là mấy dây nho bông tím làm nền cho một tấm bảng nhỏ nổi bật bởi hàng chử lớn màu đỏ thắm "Lễ Thành Hôn" . Vậy là trong xóm cô có ai đó lấy chồng , sao cô không biết vậy ? Mà con gái lấy chồng thì...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Luyến ThươngLuyến Thương Uyên Nhi Luyến Thương Tác giả: Uyên Nhi Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 25-October-2012Trang 1/174 http://motsach.infoLuyến Thương Uyên Nhi Chương 1 -Đi làm về , Nghi Bình không tránh khỏi ngạc nhiên khi nhìn thấy ở đầu ngõ xuất hiện một chiếccổng đám cưới thật đẹp với hai thân cây cau còn xanh , phía trên những chiếc lá dừa được uốnthành hình vòng cung , xen vào đó là mấy dây nho bông tím làm nền cho một tấm bảng nhỏ nổibật bởi hàng chử lớn màu đỏ thắm Lễ Thành Hôn . Vậy là trong xóm cô có ai đó lấy chồng ,sao cô không biết vậy ? Mà con gái lấy chồng thì phải treo bảng vu quy chứ ! Đây chắc là contrai lấy vợ rồi . Hả ! Cũng không phải ! Con trai lấy vợ thì phải treo bảng tân hôn . Còn ba chữLễ hành Hôn này . . . . .nó mang ý nghĩa như thế nào nhi ? !Mang theo bao thắc mắc trong lòng , Nghi Bình nhanh chân rảo bước về nhà . Chuyện này phảihỏi lại anh An mới được . Khi đi ngang qua nhà Vĩnh Khanh , Nghi Bình nhận ra ngay ngôi nhànày hôm nay có gì là lạ ! Trong nhà dọn dẹp gọn gàng , phía bàn thờ có chưng hai bình hoaPlayon đỏ , trái cây được sắp xếp mỹ thuật , kết hợp với hoa câu thành hình đôi long phụng ,hai bên có dán chữ song hỷ , trên tường dán nổi bật hình cặp nến với hàng chữ trăm nămhạnh phúc , phía trước sân lại có làm cổng lá dừa giống ngoài đầu ngõ . Như vậy chắc chắn làđám cưới nhà Vĩnh Khanh rồi , nhưng là của ai nhỉ ? Hai người chị lớn của Vĩnh Khanh lấychồng , sinh con , chỉ còn lại anh em Vĩnh Khanh và Vĩnh Cường , nhưng Vĩnh Cường còn nhỏmà , làm sao cưới vợ chứ ? Vậy tức là đám cưới của Vĩnh Khanh , ủa . . . . lẽ ra phải là TânHôn chứ sao lại là Lễ Thành Hôn nhỉ . . ..Mãi suy nghĩ chuyệ đám cưới , những bước chân vô tình của Nghi Bình bước vào nhà từ lúc nàocô cũng không hay . Cho đến khi đầu cô chạm phải bờ vai lực lưỡng của một người thì cô mớigiật mình nhìn lên.- Ây da ! Cái anh này ! Đi với đứng ! Mắt anh để đâu rồi ?Người con trai nhìn cô cười cười :- Mắt tôi vẫn ở nguyên vị trí ban đầu , tại cô bé vừa đi vừa tìm tiền lẻ nên mới . . .ng trúng tôithôi , tôi chưa hỏi cô sao không mở to cặp đèn pha của mình thì cô đã gây với tôi rồ . Rõ ràng là. ..- Là sao ? - Bây giờ Nghi Bình mới nhìn kỹ để thấy người con trai trước mặt mình lạ hươ - Anh ởđâu ra vậy ?- Dĩ nhiên là từ trong căn nhà này.- Ai hỗng biết vậy ? Nhưng anh là ai ? Tại sao lại vào nhà tôi chứ ?Nghi Bình ! Em về rồi hả ?- Anh An , người này là . . . . . ..- Lập Văn là bạn của anh . Văn à , cổ là Nghi Bình , em gái út của tôi đó.Lập Văn tươi cười chìa tay ra :Trang 2/174 http://motsach.infoLuyến Thương Uyên Nhi- Hân hạnh được quen biết Nghi Bình !Trái với thái độ cởi mở của Lập Văn , Nghi Bình xố một hơi dài rồi bỏ đi , nhưng Hoài An đãđưa tay chận cô lại.- Đứng đó ! Không đươc đi !Nghi Bình nhăn nhó - Chuyện gì vậy , anh Hai ?- Tại sao em vô phép quá vậy ? Lập Văn là bạn anh , thì cũng như là anh của em vậy , tại saoem không chào hỏi người ta.- Ai biểu ảnh ủi em làm chi ?Lập Văn chưng hửng :- Cái gì ? Anh ủi em ? Hồi nào , sao anh không biết vậy ? Anh đâu phải họ TRƯ , làm sao cóthể ủi em được chứ ?Qúa biết rõ tánh tình của Nghi Bình , Hoài An trừng mắt lên rầy em :- Ăn nói vừa phải thô nghe nhỏ ! Chuyện xảy ra , anh thấy hết mà ! Em cứ cúi mặt đi khôngnhìn lên , vô ý . . .ng trúng Lập Văn , lẽ ra em phải xin lỗi người ta mới đúng , còn đổ thừa anhấy , anh thấy em họ Đỗ thích hợp hơn họ Lê.Nghi Bình dậm chân phụng phịu :- Anh Hai ! Anh vì bạn mà chửi em phải hôn ? Em . . . . . . ..- Em cái gì chứ ? Anh không có vì ai cả , chỉ xử sự theo lẽ phải mà thôi.Bị quê , Nghi Bình xuống nước cầu hòa :- Thôi được ! Coi như em có lỗi , em xin lỗi anh Văn đó được chưa ?Lập Văn trêu chọc cô :- Coi bướng bỉnh như vậy mà cũng dễ dạy ghê chứ ! Em biết lồi thì tốt rồi.Nghi Bình liếc anh một cái sắc như dao cạo , cô vừa dợ bước đi thì An đã giữ tay cô lại :- Anh muốn nhờ em một chút Bình à.Em đi mua dùm anh hai lạng chả lụa được không ? Tụi anh đang uống bia thiếu mồi , lẽ ra Vănđi mua nhưng đàn ông đi chợ làm sao khéo bằng phụ nữ , phải hôn ? Giúp anh đi há bé !- Muốn em giúp cũng được , nhưng phải có chút đỉnh tiền thù lao !Lập Văn nghe vậy liền đưa ra tờ giấy bạc hai mươi ngàn :- Dư bao nhiêu là của em !Trang 3/174 http://motsach.infoLuyến Thương Uyên Nhi ...